*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong Trang Uyển tất nhiên là không biết những chuyện xảy ra bên ngoài, chỉ đem vạt áo lôi kéo, thoạt nhìn không đoan trang, mới gọi người tiến vào. Bên này Trúc Tương hầu hạ nàng chỉnh lại y phục, bên ngoài Trúc Đậu bước vào, kính cẩn:
"Phúc tấn, phúc tấn Tống cách cách tới "
" Nhà ngươi hấp tấp cái gì, còn không mau chuẩn bị trà tiếp khách" "
Trúc Đậu nghe vậy lập tức im tiếng, đôi mắt lại là chờ mong mà nhìn ngó hướng Trang Uyển,
Trang uyển khẽ cười hạ, hỏi:
"Tống cách cách nói gì?"
Trúc Đậu lập tức vui sướng lên,
"Tống cách cách nói đến dâng sổ sách cho người "
" dâng sổ sách? Chẳng lẽ Tống thị lại cố ý lấy lui làm tiến"
Bên này Trang Uyển còn chưa lấy lại tinh thần, bên kia Trúc Tương cũng nói:
"Phúc tấn người xem như khổ tận cam lai. Vừa mới vừa trở về, Tứ gia liền sai Tô công công đi tìm 2 vị thiếp thất nói muốn họ dâng lên sổ sách. Nếu không Tống cách cách đã không vội vàng tìm đến"
" Là ý của Tứ gia sao?" - Trang Uyển tay dừng một chút, cong cong môi,
"Bên Lý cách cách có động tĩnh gì không?"
"Nghe Tô công công nói, thời điểm công công rời đi, bên trong động tĩnh cũng không nhỏ đâu."
Trang Uyển nhìn nhìn bóng dáng mình trong gương chiếu ra, từ một bên tráp lấy ra một trâm ngọc, tỉ mỉ cài lên tóc trông nàng xinh đẹp bội phần.
"Nhớ rõ những đồ vật hư hao, ghi chép lại đưa đến Hương Vận Uyển"
Trúc Tương lập tức vâng mệnh.
Trang Uyển lúc này mới đứng lên, được Trúc Tương dìu ra ngoài sảnh, thấy nàng đi vào Tống thị vẻ mặt hoảng sợ mà đứng dậy. Đối với ý Dận Chân phân phó, nàng còn không rõ nguyên do, chỉ là cho rằng hai ngày này chuyện mình nghĩ ngợi về vấn đề sổ sách bị Dận Chân nhìn được nên mới thay nàng chủ trì.
"Phúc tấn xin người làm chủ cho tiện thiếp!! Tiện thiếp trước giờ đều làm theo phân phó của người, nào biết đã để Tứ gia bận lòng, bây giờ chẳng biết làm sao..."
" Tống cách cách đang nói gì vậy. Phúc tấn hơn nửa năm qua đều tự thân dưỡng bệnh, làm sao có thể phân phó điều gì cho người "
Bên này Tống thị mới nói ra tiếng, Trúc Tương liền lập tức đình chỉ câu chuyện, Trang Uyển chỉ xốc lên nắp trà, phảng phất say mê ở quan sát cánh hoa.
Tống thị lúc này mới đột ngột dừng miệng, thật cẩn thận mà giương mắt mang theo thần sắc đạm nhìn Phúc Tấn liếc một cái, thấy đối phương thần sắc vẫn như cũ bình tĩnh, lúc này mới giống tìm được người tâm phúc đem huyền tâm buông.
"Là tiện thiếp nói mê sảng......"
"Trúc Tương, nhìn ngươi đem Tống cách cách dọa sợ đến thế nào rồi..."
Thấy Tống thị an phận xuống dưới, Trang Uyển mới đã mở miệng:
"Tống cách cách nói cũng không sai, chuyện tốt chuyện xấu gì trong phủ cũng phó thác cho ta, trên dưới trong phủ sự cũng đều hỏi qua ta"
"Phúc tấn nói chính phải, mọi việc lớn nhỏ trong phủ dù sao cũng cần được người đích thân chủ trì, tiện thiếp được Phúc tấn tin tưởng giao cho trọng trách, mới mấy ngày nhận thấy bản thân chưa đủ khả năng quán xuyến, nên hôm nay mới đến dâng trả sổ sách cho người"
Duỗi tay không đánh cười người mặt, Trang Uyển không phản đối Trúc Tương nhận lại sổ sách, "Muội muội hiểu chuyện cũng là một chuyện tốt."
Trang Uyển cao hứng nói, Tống cách cách thuận ý mà cười, tâm lý lại không khỏi cân nhắc Phúc tấn đừng quên còn bên phía Lý thị? Có thể nhìn thấy nữ nhân ở Vận Hương Uyển ủy khuất cũng xem như hả dạ...
Bên này nói, Trang Uyển liền khép lại nắp trà:
"Lý cách cách vẫn chưa đến?"
Tống thị trong lòng căng thẳng, nhanh miêng trả lời:
"Lý tỷ tỷ mấy ngày này bận rộn, đại khái căn bản không đem chuyện của Phúc tấn để tâm đâu, vừa rồi muội có đi ngang qua Hương Vận Uyển, bên trong động tĩnh không nhỏ cũng chẳng biết đang làm những gì......"
Trang Uyển nhìn Tống thị trưng ra bộ dáng lấy lòng, không khỏi có chút phiền lòng.
"Đúng không? Vậy phiền muội đến Hương Vận Uyển một chuyến."
Trang Uyển làm ra bộ dáng bộ dáng, thuận tay đem việc này ném cho Tống thị.
" Ta cũng vì muốn nghĩ cho các muội, chứ thực ra mọi chuyện đều là chủ ý của Tứ gia"
Dứt lời, nhìn Tống thị nháy mắt ngây người mặt, lộ ra một ý cười diễm lệ.
"Tống thị muội luôn là người cư xử theo nguyên tắc,không phải sao?"
Lời nói nói nửa câu liền biết ý. Tâm tình thoải mái mà trở lại phòng, nghĩ đến bộ dáng ngây ngốc của Tống thị,Trang Uyển vẫn là cảm thấy hết sức có ý tứ. Có thể đem đám nữ nhân hậu viện này giáo huấn một lần xem như cũng không tồi, xem ra hành động lần này của Dận Chân giúp Trang Uyển nhẹ ghánh đi rất nhiều.
Trúc Tương đứng ở một bên, trao đổi ánh mắt với những tì nữ còn lại,tất cả điều lộ ra nhẹ nhàng thần sắc. Nói đến mấy chuyện sổ sách, bình thường đều là Trúc Tương xem xét trình lên, đây có lẽ là lần đầu Trang Uyển đích thân sờ đến nói.
Không thể không nói, nhận thức của người cổ đại rất khả quan, tuy rằng nhìn hơi loạn mắt nhưng ghi chép hết sức rõ ràng, tỉ mỉ vừa xem qua vài lượt Trang Uyển liền hiểu rõ quy củ cũng như cách thức hoạt động của phủ Tứ gia. Nhưng có điều Trang Uyển chắc chắn trong tay Dận Chân sớm đã nắm giữ một quyển tương tự thỉnh thoảng đem ra đối chiếu. Haizzz!! Nếu mà bản
Như vậy nghĩ Trang Uyển đóng sổ sách lại, đi đến phòng bếp nhỏ làm trứng cuộn, nhưng còn chưa xong việc thì Trúc Đậu đã hớt hải chạy đến báo tin:
"Phúc tấn, phúc tấn, Tống cách cách bị người ở Hương Vận Uyển......"
Thấy thái độ Trúc Đậu hấp tấp chẳng phép tắc, Trúc Tương lên tiếng trách cứ:
"Nha đầu chết tiệt này, có gì ngươi từ từ nói, chẳng biết thế nào là quy củ"
"Trúc cầm tỷ tỷ!"
Hấp tấp bộp chộp vội nói:
"Tống cách cách đi tìm Lý cách cách, bị người của Hương Vận Uyển đuổi đi!
Trang Uyển nhấp môi mỉm cười, thẳng chấp khởi một bên bút, ở mặt sau cùng trên giấy chậm rì rì mà nhớ kỹ thời gian, sự kiện, số lượng...... Hương Vận Uyển, cộng lại ——
Trang Uyển nghĩ nghĩ ghi chép thêm mấy dòng sau mới buông bút trong tay, đưa tay cho Trúc Tương xoa xoa ngón tay hơi tê của mình.
"Hôm nay cảm thấy có chút đầy bụng, cơm chiều chuẩn bị thanh đạm một chút, thêm một phần canh cá. Còn nửa, đem sự tình thiệt hại bao nhiêu báo lên"
Trúc Cầm vâng mệnh đi đến nhà bếp, Trang Uyển ngồi vào bàn nhỏ, nâng lên trà hoa quả Trúc Tương vừa chuẩn bị, chậm rãi nhấp nháp.
Một lúc sau, liền thấy bóng dáng Dận Chân trở lại.