Tần Thư đứng bên cạnh, ngập ngừng hỏi: "Có cần tìm người mang Tô tiểu thư về không?"
"Theo ý cô ấy đi." Diệp Dục Sâm hừ lạnh lùng, "Muốn ở khách sạn thì cho cô ấy ở lại đó đi, xem xem cổ trụ được mấy ngày."
Tần Thư im lặng, không nói gì.
Anh ta cảm thấy chuyện nào dù có như thế nào đi nữa thì anh vẫn cảm thấy Tô Vãn sẽ cúi đầu trước thiếu gia.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi tới được đoàn làm phim, Tô Vãn liền tìm người mượn đồ sạc điện thoại.
Thật ra tối hôm qua không phải cô cố tình không tiếp máy mà do lúc rời đi quá vội vàng quên mang theo đồ sạc.
Thành ra không nhận được cuộc gọi nào sau đó nên cô cứ việc ngủ, không làm gì hết.
Sau khi khởi động được máy lên, nhìn màn hình hiển thị mười mấy cuộc gọi nhỡ, đại đa số là từ biệt thự của Diệp Dục Sâm, có lẽ do Diệp Dục Sâm kêu Tần Thư gọi cho cô, mấy cuộc còn lại đến từ người đại diện của cô - Giang Vân.
Thật ra người đại diện cũng đã giải thích vì sao lại gọi cho cô, mấu chốt là nằm ở người nào đó, rồi cô ấy lại hỏi cô có nên báo cáo hành tung hôm qua cho người đó hay không.
Nhưng là do bọn họ vẫn đang cãi nhau...
Cô do dự một hồi lâu rồi vẫn quyết định gọi về biệt thự.
Người tiếp điện thoại là Tần Thư: "Tô tiểu thư?"
Tô Vãn giải thích lý do hôm không tiếp máy được là do điện thoại hết pin, dừng lại một chút, lại nói tiếp: "Tần quản gia, tôi ra ngoài ở hai ngày, tạm thời không quay về biệt thự, anh không cần đi tìm tôi."
"Tô tiểu thư, ngày hôm qua thiếu gia đã tìm ngài suốt một đêm, ngài... Ách, thiếu gia, ngài ở đây từ lúc nào thế?"
Tô Vãn nghe được Tần Thư nói đến một nữa thì bỗng im lặng, đang nghi hoặc không biết chuyện gì lại đột nhiên nghe được câu nói phía sau.
Cô liền sửng sốt một chút.
"Tô Vãn, tới lượt cô rồi, nhanh đi lên sân khấu."
Bên ngoài có người gọi tên cô, cô không biết nên phải làm gì nên cuống quít ngắt điện thoại đi.
Diệp Dục Sâm tiếp nhận điện thoại từ tay Tần Thư, thời điểm ấy điện thoại đã không còn âm thanh gì nữa rồi.
Cũng vì vậy mà mặt hắn nhanh chóng đen đi rất nhiều.
Tô Vãn đang quay một khúc trong MV, diễn cùng một ngôi sao ca nhạc và cô đảm nhận vai trò là một vũ công.
Bởi vì cô chỉ mới bắt đầu nên Giang Vân cũng không vội giành vai nữ chính, một là cô chưa có nổi tiếng, xếp hạng không cao, thứ hai là sợ cô một bước lên tiên sẽ bị ghen ghét và trở thành mục tiêu mọi người công kích.
Trước tiên là chọn hai vai đảm nhận nữ thứ, sau đó chụp một số ảnh tạp chí và quay MV, chủ yếu là muốn cô ấy có nhiều cơ hội kết hợp cùng một ngôi sao ca nhạc nổi tiếng, nhiều lần lộ mặt trước công chúng để nổi tiếng hơn.
Bản thân Tô Vãn cùng biết những cơ hội này rất hiếm, đối với một người mới thật sự khó mà có được nên cô rất coi trọng mỗi phân đoạn có cơ hội xuất hiện, bất kể việc gì cũng phải làm hoàn hảo 100% bằng sự nghiêm túc và nổ lực, một chút cũng không được cẩu thả.
Nhưng đối tác lần này... Đặc biệt khó phục vụ.
Người đàn ông này nổi tiếng trong ngành là người hay bắt bẻ và gian xảo, các tác phẩm của anh ta về chất lượng và chi tiết gần như hoàn hảo, đối với bản thân mình yêu cầu rất cao, đối với đối thủ cũng thế. Hầu hết những người từng hợp tác với anh ta đều bị ngược đến khóc.
Tuy nhiên việc yêu cầu cao của anh ta đối với bản thân và những người xung quanh đã làm nên những tác phẩm nổi tiếng, cũng vì lẽ đó đã thiết lập lên một vị trí không thể lay chuyển của anh trong giới ca sĩ.
Do đó, dù có rất nhiều người biết trước họ sẽ bị ngược đãi nhưng vì tranh thủ cơ hội vượt lên nên vẫn tình nguyện phá bỏ quy tắc và cố gắng hợp tác cùng anh ta.
Những ngày này của Tô Vãn quả thật không tốt.
Chỉ là một MV nhỏ, nhưng từ đầu tới cuối cô đã bị anh ta mắng rất nhiều lần, một số động tác khó đã quay đi quay lại không biết bao nhiêu lần, lăn tới lăn lui đến kiệt sức, vất vả lắm mới hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng có một điều cô không biết được chính là sau khi quay xong, cái vị thiên vương kia đi tìm Giang Vân nói: "Người mới trong tay cô quả thật không tầm thường, cơ bản tôi vì mặt mũi cô nên mới giao cơ hội này cho cổ và giờ xem ra thì cổ đúng là không làm cô mất mặt."