Phúc Hắc Đại Thần: Dụ Dỗ Tiểu Y Sư

Chương 52



Nghe được câu “Đấu kĩ quyển trục cho đại tẩu dùng” này, Cố Nhược An thấy rất kì quái, mình không cần kĩ năng quyển trục mà? Sao lại đánh phụ bản lấy cho mình?

[Đội ngũ] Đạm Nhược An Niên: Sao lại muốn tìm kĩ năng cho em dùng?

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Lão đại nói, tìm cho đại tẩu một quyển trục có kĩ năng công kích khá hơn! Kỹ năng công kích của đại tẩu quá yếu!

Cố Nhược An lập tức cảm thấy bị trúng tên!

[Đội ngũ] Đạm Nhược An Niên: Anh đang trực tiếp công kích nhân thân của em! (╰_╯)

[Đội ngũ] Tả Ngạn Vân Yên: Đại tẩu, em không biết đâu, từ ngày cập nhật phụ bản này, ngày nào bọn anh cũng tới đây đánh quái! Một ngày 5 lần, không thiếu một lần nào! Em phải nói tốt cho bọn anh trước mặt lão đại đấy!

[Đội ngũ] Tử Chi Chung Chương: Đúng vậy, phải biết là rơi ra một kĩ năng công kích thì dễ, nhưng lão đại lại thấy chướng mắt, bắt bọn anh phải tiếp tục, cho đến lúc rơi ra cái gì đó tốt hơn, mà có những kĩ năng gì thì trên diễn đàn cũng không viết, sao bọn anh biết được chứ?

[Đội ngũ] Đạm Nhược An Niên: —_—||| Thật sự là đại thần bảo các anh đánh?

[Đội ngũ] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Quả nhiên là đại thần ghét bỏ cậu! Mới đầu thì chê cấp bậc của cậu quá thấp, giờ lại chê cậu công kích kém!

[Đội ngũ] Đạm Nhược An Niên: Đột nhiên nhớ tới màn biểu diễn đập vỡ tảng đá lớn đặt trên ngực!

[Đội ngũ] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Các cậu hiểu lầm rồi, là đại thần vô cùng quan tâm chăm sóc, đến cả cái này cũng nghĩ tới!

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Yên Huân Trang, nếu em muốn thì ngày nào anh cũng đánh cho em! Thế nào? Em muốn loại nào? Công kích hay phụ trợ?

[Đội ngũ] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Ai cần anh đánh, em muốn thì em sẽ tự đánh!

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Việc nặng nhọc thế này sao có thể để em làm chứ? Cứ giao cho anh đi! Muốn cái gì cứ việc nói!

[Đội ngũ] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Được, tất cả bọn em đều muốn, anh cứ từ từ đánh đi!

……

Dù không rớt xuống quyển trục nào thì kinh nghiệm của phụ bản này vẫn rất lớn, cho nên mấy người lại vào phụ bản, tiếp tục kiếm kinh nghiệm.

Mấy ngày nay, Cố Nhược An ngâm mình trong đủ loại phụ bản, hoặc đi treo máy đánh quái nên kinh nghiệm tăng rất nhanh, đảo mắt đã tới cấp 156.

Nhoáng một cái đã qua hai tuần lễ, chiều hôm đó, bốn người trong kí túc không có lớp, tất cả làm tổ trong phòng chơi trò chơi, đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại kí túc vang lên!

“Ai lại đi gọi giờ này chứ? Tìm người không biết chọn giờ!” Lan Na rủa một câu.

“Alo, bạn tìm ai?” Cố Nhược An ngồi gần điện thoại đứng dậy nghe máy.

“Xin chào, cho hỏi Lan Na tiểu thư có ở đây không?” Đối phương là nam giới, giọng điệu lễ phép.

“Anh chờ một chút!” Cố Nhược An che ống nói, “Lan Na, tìm cậu! Là con trai!”

“Không phải lại là người theo đuổi Lan Na gọi tới chứ? Mới yên tĩnh được bao lâu chứ?” Cốc Tuyết chế nhạo.

“Ai biết được?” Cố Nhược An nhún vai, đưa điện thoại cho Lan Na!

“Alo, xin chào, tôi là Lan Na, xin hỏi anh là ai?”

“Chào Lan Na tiểu thư, tôi là người của công ty OLM……”

Bắt đầu từ lúc Lan Na nhận điện thoại, ba người Cố Nhược An thấy mặt Lan Na từ không bình tĩnh đến nghi ngờ, sau đó lại mừng như điên, cuối cùng vẫn không ngừng gật đầu, còn lấy ra một tờ giấy nhỏ viết cái gì đó, mặt cứ như bảng màu, đủ mọi màu sắc.

“Không phải là soái ca làm Lan Na rung động chứ!” Cố Nhược An nhỏ giọng nói với Cốc Tuyết và hà Tử Mạt.

“Không giống!” Hà Tử Mạt bình tĩnh phân tích, “Cũng không phải Lan Na chưa từng thấy soái ca, hơn nữa, vẻ mặt không giống! Còn nhẹ nhàng dịu dàng nữa!”

“Vậy cậu ấy nghe thấy cái gì vui vẻ trong điện thoại chứ?” Cốc Tuyết chẹp miệng.

Gác máy, còn chưa đợi đám người Cố Nhược An đặt câu hỏi, Lan Na lập tức mừng như điên chống nạnh lớn tiếng tuyên bố: “Các đồng chý, chúng ta nổi danh rồi! Ha ha ha ha ha~”

“Sao thế? Dẫm lên vận cứt chó? Vàng từ trên trời rơi xuống đầu?” Hà Tử Mạt liếc cô nàng một cái.

“Tử Mạt, cậu nói không sai, đúng là vàng rụng từ trên trời xuống, nhưng không rơi vào đầu tớ.” Lan Na nhìn ba người một vòng, sau đó mới nói, “Rơi vào đầu bốn người chúng ta đó!”

“Sao cơ?” Cốc Tuyết vội vàng hỏi, Cố Nhược An ngồi bên cạnh cũng gật đầu.

“Các cậu nhớ bức ảnh của chúng ta ở bản đồ Hoa Đình không?” Lan Na không giải thích cho mọi người mà chuyển sang chuyện này.

“Tất nhiên là nhớ rồi, không phải lúc lên tới cấp 150, An An giúp chúng ta làm xong trang bị, sau đó bị cậu kiên quyết kéo với vách núi trong bản đồ Hoa Đình sao!” Cốc Tuyết liếc cô một cái, “Liên quan gì tới việc này?”

“Tất nhiên là có quan hệ, còn có một mối quan hệ rất lớn!” Lan Na liếm liếm môi, nhìn bốn phía, sau đó cầm lấy hộp sữa Vượng Tử của Cố Nhược An lên uống một ngụm, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt sắc như dao của Cố Nhược An, rồi mới nói tiếp, “Chẳng phải lúc đó tớ đăng ảnh lên diễn đàn sao? Các cậu đoán xem người vừa gọi cho tớ là ai?”

Thấy mọi người lắc đầu, Lan Na đắc ý nói: “Là công ty internet OLM, đấy chính là công ty phát hành Thần Chi Triệu Hoán online đó, bọn họ nói thấy ảnh của chúng ta trên diễn đàn, cảm thấy không tệ, chẳng phải gần đây trò chơi đang được ra sức tuyên truyền sao, công ty của bọn họ muốn mời chúng ta giúp bọn họ chụp mấy tấm ảnh, làm người đại diện chức nghiệp, đăng lên trang chủ, thu hút càng nhiều người chơi, các cậu nói xem việc này có được coi là vàng rớt xuống đầu không?”

“Là muốn hấp dẫn thêm nhiều người chơi nam sao!” Cốc Tuyết cười nói.

“Thật sao?” Hà Tử Mạt hơi không tin, “Hay là cậu nghe nhầm, sao bọn họ có thể biết số điện thoại của cậu chứ?”

“Ôi, tớ nói thật mà, lúc đăng kí ID tớ sợ có vấn đề gì nên dùng số điện thoại kí túc của chúng ta!” Lan Na giải thích, “Nhưng người ta nói, chúng ta chỉ có bốn người, bốn chức nghiệp nên bọn họ sẽ chọn thêm một đao khách trong số người chơi nữa, sau đó năm người chúng ta đi chụp ảnh.”

Thấy mọi người vẫn nửa tin nửa ngờ, Lan Na cũng không giấu diêm nữa: “Bọn họ nói sau khi chụp sẽ trả thù lao, đến lúc đó lại bàn bạc với bọn họ, sau khi chúng ta quyết định sẽ gọi cho bọn họ, trao đổi xem sẽ làm những việc gì, các cậu xem, tớ ghi cả số điện thoại lại rồi!” Nói xong còn giơ lên mảnh giấy nhỏ.

“Hình như đúng là thật!” Cốc Tuyết gật đầu.

“Vậy thù lao thì sao?” Cố Nhược An nghĩ đến điểm này đầu tiên.

“Chi bằng để bọn họ sửa dữ liệu, để bốn người chúng ta mãn cấp hết!” Lan Na mừng rỡ.

“Cậu tới giờ uống thuốc rồi đấy!” Hà Tử Mạt bình tĩnh đả kích.

“Vừa rồi cậu nên hỏi một chút, bọn họ có thể trả thù lao gì!” Cốc Tuyết nhắc nhở.

“Vừa rồi quá vui mừng nên tớ quên mất!” Lan Na hối hận, sau đó đề nghị, “Nếu không thì tớ gọi tới đó hỏi xem? Nhân tiện nói cho họ biết là chúng ta đã đồng ý?”

“Được!” Mọi người nhất trí.

Sau khi điện thoại được kết nối, đối phương tỏ ý là có thể trả thù lao 2000 đồng! 2000 đồng từ trên trời rơi xuống đó, hơn nữa chỉ cần chụp mấy tấm ảnh, Lan Na lập tức đồng ý, những người đăng ảnh lên diễn đàn, có ai may mắn như bọn họ không. Sau đó đối phương nói sau khi tìm được người chơi cuối cùng sẽ báo cho các cô.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv