Phúc Diễm Tiêu Dao

Chương 60: Tâm tư cô cô



"May là, mẹ còn không có tỉnh lại!"

Diệp Hi quay lại phòng mẫu thân quan sát một chút, nhìn thấy mỹ phụ vẫn yên giấc ngủ say, trong lòng thở một hơi, nhưng là khi hắn mới vừa đóng lại cửa phòng ngủ, bả vai lại bỗng nhiên bị vỗ một cái!

"A!"

Hắn phản xạ có điều kiện mà thân thể co rụt lại, lại thấy phía sau chính là vẻ mặt tươi cười của cô cô Diệp Thần Linh.

"Mới vừa rồi ngươi đang nhìn cái gì? Có phải bên trong có đồ vật gì đó hay không?"

Diệp Thần Linh tò mò liếc vào cánh cửa phòng của Hàn Tuyết để cho Diệp Hi cảm nhận da đầu tê dại. Có tật giật mình, hắn lúc này cũng không dám vọng động hay giải thích! Nếu để cho cô cô phát hiện mình mới vừa làm chuyện cầm thú, có lẽ tất cả coi như xong!

Nhưng Diệp Thần Linh lúc này đột nhiên đem cửa phòng mở ra!

"Không —— "

Diệp Hi mới vừa muốn ngăn cản tuy nhiên hắn đã không còn kịp rồi! Bởi vì cô cô đã thấy được trong phòng ngủ một tuyệt sắc mỹ phụ đang ngủ say!

"Hỗn tiểu tử, mẹ của ngươi rõ ràng ở đây tại sao nói không có? Di, kỳ quái, Tiểu Tuyết không phải là làm sao?"

"Được rồi, đừng ở chỗ này nói nữa, nàng ngã bệnh rồi, để cho nàng nghỉ ngơi thật tốt một chút đi."

Diệp Hi chắn trước mặt Diệp Thần Linh, đem cửa phòng một lần nữa đóng kín, bỗng nhiên nói: "Cô cô không phải đến phòng của ta ngủ sao? Tại sao lại đi ra?"

"Chuyện của ta lúc nào đến phiên ngươi tới quản?"

Diệp Thần Linh bỗng nhiên liếc mắt một cái, nhưng lại bỗng nhiên kéo cổ tay Diệp Hi, nói: "Đi, mang ta đến hộp đêm đi dạo một chút?"

"Cho cháu xin, hiện tại mới chỉ là năm giờ chiều, hộp đêm cũng phải tám giờ mới mở cửa?" Diệp Hi có chút bất đắc dĩ nói.

"Hảo tiểu tử a, ngươi thậm chí ngay cả cái này cũng biết! Nhanh thành thật khai báo, có phải hay không thường xuyên đi đến địa phương đó?"

Diệp Thần Linh thả cổ tay Diệp Hi, lại như cũ đi ở phía trước, tiếp tục nói: "Hiện tại xuất phát là được rồi, tiện đường đi ra bên ngoài ăn một chút!"

"Chẳng lẽ cô cô tới thành phố Hoa Hải chính là vì đi hộp đêm?"

Diệp Hi thầm nghĩ trong lòng, như vậy tạm thời theo cô cô rời khỏi Hàn Tuyết, ít nhất sẽ không để cho Diệp Hi cảm thấy áp lực. Con người khi phạm phải sai lầm luôn cảm thấy bất an. Cho dù, rõ ràng không có gì lo lắng, nhưng trong lòng của bọn họ lại sợ sệt như cũ, sợ sự việc bại lộ.

Lúc Diệp Hi cùng Diệp Thần Linh vừa mới rời đi, Hàn Tuyết vốn đã nhắm mắt ngủ say lại bỗng nhiên có chút dấu hiệu tỉnh lại, chân mày hơi giật, mi mắt nhắm lại cũng từ từ mở ra.

"A..."

Nàng hơi ngáp một cái, bàn tay bỗng nhiên vuốt vuốt hai mắt của mình, mông lung tỉnh táo. Từ trên giường bò dậy, chăn mền trên người nhất thời rơi xuống, lúc này bộ đồ ngủ của nàng đã bị kéo xuống một nửa, vốn không mang theo nịt vú, bầu ngực đẫy đà mềm mại nhất thời cảm thấy lạnh lẽo.

"Chuyện gì, cảm giác có chút đau ngực?"

Hàn Tuyết lúc này mới vừa tỉnh lại, hai má ửng hồng, bô dáng xấu hổ thật sự có một phen phong tình! Nhẹ lắc lắc đầu, kéo tóc mai ra phía trước che đậy hai vú.

Cảnh xuân tiết ra nhưng không có nam nhân nào có thể thưởng thức. Bàn tay nàng nhẹ nhàng mà dán lên bộ ngực, cảm thấy da thịt nơi đó có một chút tê nhức, giống như bị cái gì đó chèn ép ma sát! Hơn nữa, Hàn Tuyết lại cảm thấy, trên mặt mình thật giống như có đồ vật gì đó bám dính, dù rất nhỏ nhưng mùi hương quái dị làm cho nàng khẽ cau mày.

"Mùi vị này.."

"Kỳ quái, rốt cuộc làm sao lại cảm thấy bộ ngực có chút đau?"

Hàn Tuyết hơi cúi đầu, nhìn đôi thỏ ngọc trước ngực mình, nàng bỗng nhiên có chút xuất thần. Phía trên làn da mềm mại có một chút dấu vết mơ hồ, giống như đã bị bàn tay nắm qua!

"Chẳng lẽ mình mới vừa rồi nằm mơ..."

Hàn Tuyết trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng, nhưng điểm nghi ngờ không có tiêu tán. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng rất là mê người! Hàn Tuyết chỉ cảm thấy mình hiện tại toàn thân nhớt nháp, cảm giác thập phần khó chịu! Mình, đầu của mình đã không còn đau. Cảm giác, so với lúc trước tốt hơn nhiều. Nàng vén chăn lên, đi xuống giường.

"Tiểu Hi?"

Hàn Tuyết đi tới gian phòng Diệp Hi, nhưng không thấy thân ảnh của hắn."Lại không biết đi nơi nào rồi?"

Nàng nhẹ nhàng mà lắc đầu, trực tiếp đi thẳng tới phòng tắm. Hàn Tuyết vừa mở cửa phòng tắm, từng đợt nhiệt khí nhất thời chạm tới mặt! Vừa nhìn liền biết là có người mới vừa tắm rửa. Trừ Diệp Hi còn ai vào đây? Hàn Tuyết không nghi ngờ gì mà đóng cửa lại, hai tay vuốt vuốt bả vai của mình, mở ra đài sen hướng bồn tắm rót nước.

Hàn Tuyết đem bộ đồ ngủ duy nhất trên người cỡi ra. Nhất thời, một thân tuyết trắng hiện trong không khí! Bờ vai nhỏ xinh lúc này hơi ôm ở trước ngực, mái tóc dài xõa xuống đem cặp vú đầy đặn che dấu hơn phân nửa, vòng eo nhỏ nhắn tạo thành đường cong hoàn mỹ kéo dài tới mông ngọc! Phối hợp với một đôi chân thon dài cân xứng, quả thực là chính là một tuyệt thế vưu vật! Phong hoa tuyệt đại, thành thục động lòng người!

Dựa vào bồn tắm, Hàn Tuyết hơi nhắm hai mắt lại, hai tay nhẹ nhàng mà đem nước nóng lên trên người của mình, cặp vú đầy đặn kiên quyết hơi lộ trên mặt nước, thỉnh thoảng khẽ rung động tạo thành cơn song nhỏ lan tỏa khắp bồn tắm!

"Thật là kỳ quái, chuyện gì luôn có cảm giác đau rát nhỉ?"

Thật lâu thật lâu, Hàn Tuyết rồi mới từ trong bồn tắm đứng lên. Hàn Tuyết cầm lên khăn tắm, đem thân thể lau khô sạch sẽ, lúc này mới cầm bộ đồ ngủ đi về phía máy giặt quần áo. Nhưng khi ánh mắt của nàng rơi vào bên cạnh máy giặt quần áo, lại phát hiện một cái quần lót của nàng bị vứt ở bên cạnh.

"Tên tiểu tử kia, luôn đem y phục ném loạn!"

Hơi khom người xuống nhặt chiếc quần lót, trong đầu của nàng bỗng nhiên "Oanh " một tiếng vang thật lớn!

Thân thể hoàn mỹ thành thục cứ như vậy đứng ngẩn ngơ!

"Làm sao sẽ... Như vậy?"

Hàn Tuyết cầm cái quần lót tự nhủ nói, nhưng thấy trên đũng quần lúc này đang có một ít dấu vết ẩm ướt! Để cho Hàn Tuyết cảm thấy kinh ngạc là, mình thế nhưng ngửi được mùi hương thập phần dâm mỹ!

Mùi hương này mình mới vừa ở trong phòng cũng ngửi được! Rất giống nhau!

"Tại sao còn muốn đi xe buýt? Cô cô không biết lúc này là giờ cao điểm sao?"

Lúc này bị người chung quanh đè ép không nhúc nhích được, Diệp Hi có chút oán trách mà nói với nữ nhân sau lưng mình.

"Đừng dài dòng!"

Lúc này, Diệp Thần Linh một cái tay nắm bả vai tiểu chính thái, một cái tay khác lại bỗng nhiên ở sau ót của hắn gõ một cái, nói: "Không biết lớn nhỏ —— á!"

Nàng lời còn chưa nói hết,một nữ nhân mập mạp lại bỗng nhiên hướng Diệp Thần Linh bên này dựa tới: "Phiền toái đi lùi vào bên trong một chút, ta không có vị trí đứng!"

"Á, thật là mềm mại!"

Diệp Hi thân thể bỗng nhiên nhẹ nhàng lui, hắn chỉ cảm thấy trên lưng mình truyền đến từng đợt đè ép mãnh liệt, nhục cầu tràn đầy co dãn, hấp dẫn kinh người chỉa vào trên lưng mình!

"Còn tới?"

Diệp Thần Linh có chút tức giận trợn mắt nhìn nữ nhân mập mạp một cái, bất quá, Diệp Thần Linh lại cũng không có tâm tư đi trách cứ nữ nhân này. Bởi vì nàng cuối cùng cảm thấy trước ngực của mình truyền đến một loại áp lực cường đại!

Theo xe buýt chạy, theo thân thể Diệp Hi di động, Diệp Thần Linh cảm thấy từng trận dòng điện tê dại từ bộ ngực của mình truyền tới.

"Đây không phải là dụ dỗ phạm tội sao?"

"Tiểu quỷ đầu, thành thật một chút cho ta!"

"Cháu nào có?"

Diệp Hi nhất thời hô to oan uổng, nhưng là thân thể của hắn lại luôn khắc chế không được mà len lén mà di động tới, cố gắng dùng lưng của mình đè ép thục nữ gợi cảm phía sau!

"Hơn nữa, cũng là cô cô nói muốn ngồi xe buýt có phải hay không?"

Diệp Hi vẻ mặt vô tội, nhưng là trong tim của hắn lại hồi hộp! Mình ở trên người Hàn Tuyết không chiếm được thỏa mãn cấm kỵ kích thích, lại có một chút muốn chuyển dời đến trên người thục nữ xinh đẹp này!

Có lẽ, loài người chính là như vậy. Lúc này Diệp Hi lại bỗng nhiên có một loại cảm giác: "Vị cô cô thành thục xinh đẹp này, mình nhất định có thể... chinh phục nàng!"

Xem ra, cấm kỵ hấp dẫn, quả nhiên không phải mỗi người đều có thể chống cự!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv