Chương 404
Cờ chiến của Kim Quang Triết đen nhánh đang đón gió phấp phới, hai bên mũi tên giỏng như mưa, rất xa, có thể nhìn thây Kim Quang Triết mặc một bộ chiến bào màu đỏ, múa may một phen kiếm màu đỏ ……
“Hồng Tụ, những người của đội ngũ khác có thê tới giải vây không?” Tử Vi hỏi.
“Đã đến rồi nhưng đều bị vây quanh ở bên ngoài. Các ngươi mang theo bao nhiêu người?” Lương Hỗng Tụ hỏi.
Tử Vi nói: “Không có nhiều nhưng bọn ta đang tìm phương pháp.”
Lương Hồng Tụ nói: “Ngươi vẫn luyến tiếc người Thanh Y Đường sao? Ngươi có biệt Hoàng Thượng vì sao lại bị vây ở Huyền thành này không?”
“Vì sao?” Tử Vi hỏi.
Lương Hồng Tụ cười lạnh: “Đương nhiên là bởi vì ngươi! Kim Quang Triết tung tin tức nói là bắt được Tử Vi công chúa và người Thanh Y Đường ở Huyền thành, Hoàng Thượng vốn là muốn tấn công Liêu thành nhưng khi nghe được tin tức thì đột nhiên thay đổi sách lược, đi tấn công Huyền thành, hắn muốn đi cứu ngươi, không nghĩ tới lại là mắc mưu kế của Kim Quang Triết!”
Lê Hiên ngắng mặt lạnh lùng nói: “Điều này chỉ có thê nói là Nhiệp Lăng Hàn ngu xuân vô tril”
Lương Hồng Tụ cười lạnh: “Ngươi căn bản là không biệt tình cảm mà Hoàng Thượng dành cho Tử Vi công chúa …..
Không chờ Lương Hồng Tụ nói xong, Lê Hiên rút kiếm chỉ vào Lương Hồng. Tụ: “Ngươi ăn nói bừa bãi! Có tin là trẫm giết ngươi hay không! Trẫm nhớ không lầm thì ngươi đã từng giả thành Tử Vi đâm trẫm một nhát kiếm!”
Lương Hồng Tụ lui về phía sau vài bước, dừng lại.
“Điều này cũng chỉ có thể nói ngươi ngu xuấn vô tri!” Lương Hồng Tụ cũng không sợ hắn. Hắn đã không phải vua của nàng. Nàng cũng đoán là lúc này Lê Hiên sẽ không giết nàng.
Tử Vi nói: “Thôi, 2 người đừng nói nữa, hiện tại nghĩ cách cứu sư huynh ta ra mới đúng.”
Lê Hiên nói: “Đi thôi, lối tắt này không biết khi nào có thế đả thông, chúng ta chính diện tiến công, vọt vào đi!”
“Nhưng rất nguy hiểm, hơn nữa cơ hội thành công cũng không nhiều,” Tử Vị nói.
Đôi tay Lệ Hiên ấn ở trên vai Tử Vi: “Không cần suy nghĩ nhiều quá, Tử Vị, trẫm không muôn lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này, trẫm chỉ muốn tốc chiên tốc thắng rồi rời đi nơi này, trở lại bắc hoang đại lục, đi làm những việc chúng ta chưa làm xong.”
Hắn không hề để ý Lương Hồng Tụ, lôi kéo Tử Vi hướng dưới chân núi đi đến.
Nhiếp Lăng. Hàn đứng ở trên thành lâu, một vòng vây này vần không phá thành công. Nhưng hắn thấy được bên ngoài phát đạn tín hiệu, đạn tín hiệu màu đỏ kia chính là tín hiệu của Đại Hưng, là tín hiệu muốn phát động tống tiến công, ngoài ra còn có đạn tín hiệu màu tím của Thanh Y Đường.
Lòng Nhiếp Lăng Hàn phấn chấn, nóng lên, chăng lẽ bọn họ tới?
Phía sau có binh lính nghiêng ngả lảo đảo chạy tới: “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, đả thông rồi, có nước, có „ Hắn kích động đến mức nói năng lộn xộn.
Nhiếp Lăng Hàn an tĩnh mà nhìn hắn.
Binh lính bình tĩnh trở lại: “Hoàng Thượng, đả thông một đoạn từ trên núi Huyền sơn thì đã phát hiện ra có sơn tuyển chảy tiền vào, chúng ta có nước rôi. Hơn nữa, chúng ta có thể theo đường đó chạy đi.”
Nhiếp Lăng Hàn gật đầu, “Tốt, trước tiên đi xuống, chờ mệnh lệnh.”
Nhiếp Lăng Hàn thấy được tín hiệu tổng tiên công, hắn không nghĩ sẽ bỏ chạy.
Bởi vì có nước nên các binh lính trong Huyễn thành rât vui mừng phân chẩn, lập tức có hy vọng.
Ban đêm, không trăng không sao.
Lương Hồng Tụ cùng Nam Cung Mục mang theo mười lăm vạn viện quân đóng quân bên ngoài đã làm tốt phương án chuẩn bị tiễn công.
Lê Hiên cùng Tử Vi dẫn theo đội ngũ Đại Hưng cùng chiên sĩ Thanh Y Đường vào ban đêm giờ Tý sẽ triển khai tiến công!