Phù Sinh Thác - Hai Kiếp Thâm Tình

Chương 310




Đây là một thung lũng, khắp nơi là cây trà hoang dại, cây hoàng đàn cao lớn, lan hồ điệp, thân gỗ hoa nhài, sam đậu đỏ cao lớn.

Tử Vi còn vui sướng phát hiện nơi này đất mọc đầy tam thất cùng khổ trúc.

Đây là chỗ thần tiên cư trú nha.

Trong một nhà gỗ sạch sẽ, Tử Vi nhìn thấy Lê Tử Kình đứng trong bồn tắm, phồng miệng, thở phì phì nghịch nước.

“Kinh nhi!” Tử Vi kêu một tiếng.

Lê Tử Kình quay đầu thấy Tử Vi, “Oa” một tiếng khóc lớn lên.

Bên cạnh bồn tắm, bà vú Trương Hà nhìn thấy Tử Vi, vội vàng đứng lên.

Tử Vi bế Lê Tử Kình lên, hung hăng hôn hắn. Lê Tử Kình nháy mắt bật cười khanh khách, khuôn mặt nhỏ còn vương nước mắt.

Trương Hà thực kích động: “Phu nhân rốt cuộc đã trở lại. Vừa rồi hắn còn khóc vì không được nghịch nước, bây giờ đã cười TÔI.”

Tiểu Tỉnh cuống quít chạy ra, nhìn thấy Tử Vi, gắt gao tiến lên ôm lấy nàng: “Công Ị?

chúa, người cuối cùng đã trở lại Dường như đã trải qua mấy đời. Lúc ở núi Mặc, Tử Vi cho rằng nàng sẽ không còn được gặp lại các nàng nữa.

Mọi người đang thôn thức, Tương Thao dẫn một người trung niên khí thế hiên ngang đến. Tử Vi nhìn kỹ, hóa ra là Nhan tướng quân.

Hắn lúc này sắc mặt hồng nhuận, hai mắt tỉnh anh, nhìn thấy Tử VI, có hơi chút kích động.

Hắn là người nhìn Tử Vi lớn lên.

Tử Vi hiểu rõ, nàng không phải là Tử Vi công chúa chân chính. Nhưng ở trong mắt bọn họ, nàng là Tử Vi công chúa, là huyết mạch chính tông của tộc trưởng dân tộc Độc Long.

Nhan tướng quân tiến lên thi lễ với Tử Vi, Tủ Vi đỡ hắn, “Nhan tướng quân, không cần như thế. Hiện giờ các ngươi bảo hộ nhiều bá tánh Bắc Di như vậy, ta thay đại ca cảm ơn mọi người.”

Tử Vi ra khỏi nhà gỗ, nhìn thấy bên ngoài giống hệt một tòa thành. Bên ngoài, mọi người rộn ràng nhón nháo, có mua có bán, nơi xa, có luyện binh huấn binh hô vang khẩu hiệu. bên trái còn có thiêu niên đọc thơ diễn cảm.

Hóa ra nơi này là thế ngoại đào nguyên.

Nhan tướng quân nói: “Đây là chỗ vương thượng phát hiện, vốn chuẩn bị chỗ này đề huấn luyện đoản kiếm võ sĩ, về sau Bắc Di lại bắt đầu đánh nhau cùng Đại Hưng, nơi này biến thành nơi chúng ta ân thân. Đáng tiệc…”

Tử Vĩ biết hắn nhớ tới ca ca, nói: “Ca ca ta lựa chọn phương thức của riêng mình bảo hộ Bắc Di, cũng không có gì tiếc nuối. Hiện giờ Bắc Di dưới sự quản lý của Lỗ Tạp tộc trưởng cũng rất tốt, mọi người học kĩ năng trồng cây của Đại Hưng, cũng có thể yên ôn sống. Tâm nguyện ca ca ta cũng chỉ mong như thê.”

Nhắc tới người đã mắt, tâm tình mọi người chợt ảm đạm.

Nhan tướng quân nói: “Nhắc tới vương thượng, còn có hai người, người nhất định phải thấy.”

“Ai vậy?” Tứ Vi hỏi. Thấy Nhan tướng quân không trả lời, nàng quay đầu lại nhìn Tương Thao.

Tương Thao trên mặt mang ý cười, “Công chúa, là chuyện tốt.”

Tử Vĩ vội nói: “Nếu là chuyện tốt, mau mang ta qua đi. Đúng rồi, đại tâu ta đâu?”

Tử Vi nhớ tới thị thiếp Tân Đạt Nhĩ Thủy phu nhân.

Tân Đạt Nhĩ khi còn sống chỉ có hai vị phu nhân. Một vị là Dao phu nhân, bởi vì cấu kết với Trường Phong đã bị hắn giết. Còn vị kia, là Thủy phu nhân.

Nhan tướng quân nói: “Đi thôi, dẫn người đi gặp phu nhân.”

Lê Tử Kình “Oa oa” vươn tay gọi Tử VI.

Tử Vi ôm hắn, đi theo Nhan tướng quân cùng Tương Thao ra cửa.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv