Tiền thị đúng thật là có chút động lòng, nhìn số bạc trước mặt thêm lời lúc nãy của Hinh Nhi sẽ giúp Cố Khiêm, bà nghĩ một lúc liền đưa tay nhận lấy số bạc nha hoàn đưa, còn niềm nở mời người vào bên trong.
Hinh Nhi nhìn sân nhà chất đồ lung tung liền từ chối, nói bản thân có việc không thể ở lại quá lâu, khi nào Cố Ngôn trở về cứ đến bến thuyền tìm một người tên là Tiểu Điếu đưa tin cho y là được.
Tiền thị còn vui vẻ nói mấy câu, để Hinh Nhi có thể an tâm, còn nói việc này cứ để bà lo liệu, dù sao bà cũng là nương thân sinh của hắn, Cố Ngôn trước giờ dễ mềm lòng, chỉ cần bà tới nói mấy câu là được.
Hinh Nhi không nói lời nào, quay người lên xe ngựa, đám hài tử thấy xe ngựa di chuyển ra khỏi thôn, liền không có chuyện gì để xem nữa mà chạy về nhà, chuyện lúc nãy cũng đem đi nói với nương.
Tư An bên kia mỗi ngày đều vào cung, Khắc Ninh xem Tư An như tỷ muội, chuyện đặc sắc trong cung đều kể với cô, Tư An nghe đến say mê, đến gần chiều mới trở về, Cố Ngôn với Tô Hoằng Ái Tân hai người đều không được thê tử để ý tới liền không vui, nhưng Tô Hoằng Ái Tân là vua của một nước, cho dù có không vui cũng không thể nói ra, nếu không người khác sẽ nghĩ ông ấu trĩ.
Cố Ngôn với Tư An chỉ ở lại thêm ba ngày liền phải trở về, ở nhà có không ít việc phải xử lí, không thể chậm trễ thêm.
Tư An nói với Cố Ngôn việc tìm phu tử, hắn còn nói việc này cứ giao cho hắn.
Hinh Nhi bên kia nghe được tin tức mỗi ngày Tư An đều được triệu kiến vào cung bồi hoàng hậu, y vốn dĩ không thích Tư An hiện tại lại mang lòng thù hận.
Dựa vào đâu y thua Tư An? Người được đại tướng quân yêu thích cũng không phải là y? Mà chính là Tư An.
Nếu lấy Hinh Nhi, Cố Ngôn như hổ mọc thêm cánh, hoàng hậu cũng dựa vào đâu mà không thích y?
Hinh Nhi chính là không cam lòng, Tư An vốn ngay từ điểm xuất phát đã thua xa Hinh Nhi, vậy mà lại được lòng người khác hơn y.
Máy bơm nước rất nhanh đã chế tạo xong, còn phải thử qua mới đem cho người dân sử dụng, Cố Ngôn tuy vẽ bản vẽ nhưng chưa thật sự thấy thứ này ngoài đời, nên lúc chế tạo xong, Tư An cũng đi theo ngó một chút.
Tô Hoằng Ái Tân lúc đầu còn nghĩ đây chính là bản vẽ Cố Ngôn nghĩ ra, nhưng đúng thật là hắn vẽ nhưng ý tưởng lại là của Tư An.
Lúc bàn bạc xong với Cố Ngôn, Tô Hoằng Ái Tân đã tập hợp các đại thần bàn bạc qua thêm một lần, mới quyết định cấp bách chế tạo, tin tức máy bơm nước là do Tư An nghĩ ra, trong cung thêm một trận ồn ào.
Đừng nói đến thị vệ, thái giám hay cung nữ đều biết đến chuyện này còn làm chủ đề bàn tán mấy hôm liền.
Đa số mọi người đều nghĩ, nữ nhân trước giờ phụ trách việc làm đẹp, quản lý việc trong phủ, nếu không phải nữ nhân yêu thích đi chu du khắp nơi không chịu ở yên một chỗ, căn bản kiến thức không sâu rộng, chứ đừng nói đến việc nghĩ xan xẽ lo âu cùng với hoàng đế.
Nhưng cho dù có đi chu du khắp nơi, nữ nhân có bản lĩnh như vậy đếm trên đầu ngón tay.
Máy bơm nước được thử nghiệm qua, Tư An nhìn bàn đạp không được trơn tru liền bàn bạc với những người thợ mộc, sửa lại một chút.
Ánh mắt của các đại thần nhìn Tư An càng lúc càng quái.
Bọn họ sống đến từng tuổi này, chuyện vô lí thế nào cũng đã từng nghe hoặc thấy qua, nhưng chuyện nữ nhân lại rành rẻ về việc chế tạo, vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy, còn dùng những từ chuyên môn, căn bản bọn họ không hiểu thứ gì.
Cố Ngôn đứng một góc, trên mặt đều là vẻ tự hào, Tô Hoằng Ái Tân vừa nhìn thấy liền quay đầu đi nơi khác.
Bộ dáng đó chói mù mắt ông rồi.
Máy bơm nước khi nào chế tạo xong, mỗi huyện sẽ có một máy do triều đình cấp, ai muốn dùng có thể đi mượn, là tài sản chung của người dân, không thu bạc, nhưng nếu mỗi nhà muốn tiện lợi hơn, có thể dùng bạc để mua.
Máy bơm nước chế tạo kì công, có vài phân đoạn có chút khó trong quá trình tìm kiếm nguyên liệu, nên giá mỗi máy là mười lượng, Tư An có nói qua với hoàng thượng, có thể chế tạo máy nhỏ hơn, tuy độ bền của gỗ không thể so sánh với máy lớn nhưng có thể dùng đến mấy năm, máy nhỏ năm lượng, tránh việc có những nông hộ muốn mua nhưng lại không có nhiều bạc.
Ngân khố trong cung cũng không còn bao nhiêu, hiện tại như vậy có thể giải quyết vấn đề của người dân cũng có thể thu được bạc.
Tô Hoằng Ái Tân nghe qua có phần hợp lý nên quyết định như vậy, còn sảng khoái nói sau này có việc gì Tư An cứ đến tìm ông, việc nào giúp được ông tất nhiên sẽ giúp.
Tô Hoằng Ái Tân ban cho hai người mười xấp lụa dệt bằng tơ tằm, mùa nóng mặc vào rất mát còn mùa đông mặc vào có thể làm ấm, nhưng chỉ đỡ phần nào mà thôi, so với những loại lụa khác, lụa này đã là thượng hạng bậc nhất.
Tư An còn đề nghị Tô Hoằng Ái Tân mở một xưởng bên ngoài cung bày bán máy bơm nước, tìm một thương nhân tin tưởng để bàn bạc mở rộng sang những đất nước láng giềng, đến lúc đó không sợ không thu được bạc.
Hinh Nhi vẫn luôn chờ động tĩnh bên phía Tư An, nhìn thấy cô như vậy trong lòng Hinh Nhi đều cảm thấy ghen ghét.
Nha hoàn quỳ trước mặt Hinh Nhi, xiêm y đều bị rách nát tươm, những chỗ rách đều túa ra những vệt máu nhìn qua rất doạ người.
Hinh Nhi:" Cút, ngươi mau cút cho ta, một đám cẩu nô tài."
Nha hoàn không dám chậm trễ mà lui xuống.
Cố Ngôn trở về chưa được nửa canh giờ, liền có người đến ban chỉ của hoàng thượng.
Người trong phủ quỳ xuống chờ đọc thánh chỉ.
- Cố đại tướng quân có công với dân, xử lí tốt việc dân, san sẻ lo âu với hoàng đế nay Cố Đại Phủ được sửa làm Cố Thái Phủ , Cố đại tướng quân được phong làm Thái Úy mau tạ ơn nhận chỉ.
- Cố Ngôn tạ ơn hoàng thượng.
Cố Ngôn dập đầu mới đưa tay nhận lấy thánh chỉ.
Thái Uý coi binh quyền, quân sự là chức quan tổng thống của việc binh, so với chức vị Tể Tướng chính là ngang hàng.