10h tối - KING Club
Hàn Tuyết bước xuống từ chiếc xe Porsche đỏ sẫm. Tuy ăn mặc kín đáo nhưng cô vẫn thu hút rất nhiều ánh nhìn bởi khí chất mạnh mẽ và quyến rũ của mình.
King Club là một trong những quán bar nổi tiếng nhất Nam Thành. Nó được thiết kế theo phong cách hiện đại, mạnh mẽ. Hầu như các công tử, tiểu thư giàu có đều thích vung tiền tại đây.
Hàn Tuyết quét mắt nhìn qua một lượt rồi thầm nghĩ "Chung Sở Kỳ này cũng chịu chơi chịu chi thật".
Cô thong thả đi vào bên trong, trên tay cầm theo một món quà nhỏ. Đúng là không hổ danh nơi ăn chơi bậc nhất. Bên trong cực kỳ rộng lớn, tiếng nhạc ầm ĩ kết hợp cùng ánh đèn mê hoặc khiến con người ta dễ đắm chìm trong ảo giác và dục vọng.
Hàn Tuyết nhìn qua bên phải, có một khu vực VIP đã được bao, vài vệ sĩ đứng chặn gần đó tránh những người khác đi nhầm. Không quá khó tìm khi Chung Sở Kỳ cực nổi bật đứng ở giữa, xung quanh có nhiều cô gái ăn mặc cũng rất thời thượng.
Cô tiến đến mỉm cười chào xã giao. Chung Sở Kỳ thoáng ngạc nhiên khi thấy Hàn Tuyết ăn mặc như vậy, khác hẳn hoàn toàn so với phong cách lần trước tại bữa tiệc của Tô Yên.
"Ô, Hàn Tuyết đến rồi" cô ta nở nụ cười xinh đẹp ra vẻ chào đón. Mấy cô gái kia cũng nhìn Hàn Tuyết với ánh mắt đánh giá. Có vài người lạ Hàn Tuyết
không biết, vài người còn lại đều là nhân viên của Chung Sở Kỳ.
"Chúc trưởng phòng Chung sinh nhật vui vẻ" Hàn Tuyết khách sáo đưa món quà nhỏ trên tay cho Chung Sở Kỳ. Là một thỏi son phiên bản giới hạn của một hãng nổi tiếng. Cô ta nhìn thấy không giấu được ánh mắt vui vẻ, không ngờ Hàn Tuyết hào phóng như vậy, mẫu son này không hề rẻ lại rất khó mua.
Phía sau là dãy ghế sô pha dài, có mấy người đàn ông ngồi đó uống rượu, là những người trưởng phòng, có chức vụ không hề thấp trong tập đoàn, có cả Hà Vỹ Đình. Từ khi Hàn Tuyết bước vào anh ta đã chăm chú quan sát cô. Mấy người đàn ông kia cũng bị thu hút bởi cô, thầm đánh giá bằng ánh mắt.
"Hàn Tuyết cô đến trễ như vậy phải nên chịu phạt chứ nhỉ?" Giọng một cô gái vang lên.
"Đúng rồi, phạt đi" mấy người kia cũng hùa theo.
Chung Sở Kỳ dường như chỉ chờ như vậy liền đẩy mấy shot rượu đã rót sẵn trên bàn ra.
"Đúng vậy, cô đến trễ nhất nên phải phạt mấy ly nha" Sở Kỳ cười đầy ẩn ý.
Hàn Tuyết biết Lâm Cảnh Thần vẫn chưa đến. Bọn họ đây là muốn ép cô uống rượu mà. Cô khẽ nhếch mép cười lạnh, người thường uống hết mấy shot này không bất tỉnh mới lạ.
"Được thôi" Hàn Tuyết cúi xuống cầm một shot lên, ngửa cổ uống hết một phát, mặt không hề biến sắc.
Mấy người đàn ông ngồi phía sau nhìn cô đầy vẻ thích thú. Đúng là trợ lý trên phòng chủ tịch có bản lĩnh. Mấy cô gái kia đang hào hứng bắt Hàn Tuyết uống tiếp. Họ không tin cô uống hết được chừng này rượu mà vẫn tỉnh táo. Để cô say rồi thì khối trò hay xảy ra.
Hàn Tuyết cầm tiếp ly thứ hai lên nhìn Chung Sở Kỳ.
"Trưởng phòng Chung hôm nay là sinh nhật của cô, không thể để tôi uống một mình như vậy được, tôi mời cô một ly". Cô cầm thêm một ly đưa cho Chung Sở Kỳ.
Vẻ mặt Chung Sở Kỳ lúc này như tối sầm lại, nụ cười hơi gượng gạo, không ngờ Hàn Tuyết ép cô cùng uống.
"Cô Hàn nói đúng đấy. Trưởng phòng Chung là chủ bữa tiệc phải sảng khoái một phen chứ." Giọng một người đàn ông ngồi phía sau vang lên.
Không thể thoái thác, Chung Sở Kỳ miễn cưỡng cùng uống cạn ly rượu với Hàn Tuyết. Từ đầu đến cuối Hà Vỹ Đình vẫn im lặng, không hề có ý giải vây cho Hàn Tuyết. Thái độ hoàn toàn lạnh nhạt khác hẳn lúc trước.