Tương Ngọc: bữa tiệc linh đình sao ko phải em họ sao sáu năm rồi cô biệt tâm biệt tích giờ mới về sao
Không khí u ám ảm đạm
Tương Hảo Hảo: lâu rồi không gặp chị còn biết lếch xác tới đây sao
Tương Ngọc: cô dám miệng lưỡi cũng ghê gớm lắm
Giang Sơn: hảo hảo em về rồi sao
Tương Hảo Hảo: thả tôi ra anh bị khùng hả
Ánh mắt trừng của cô ta chứng tỏ chủ quyền của mình chồng của chị ta không nói lên lời luôn
Tương Ngọc: anh à sao lại nắm tay em họ của em chứ dù sao hai người từng yêu nhau rồi mà
Đúng rồi mình chưa giới thiệu nữa anh ta tên là giang sơn sáu năm trước hắn ta là người yêu của chị hai người yêu nhau được sáu tháng nhưng vì tham lam tiền tài danh vọng hắn ta vứt bỏ cô đi lấy chị họ của chị ấy
Tương Hiếu: sao chú lại nắm tay mẹ cháu chứ thả tay mẹ cháu ra
Ánh mắt giận dữ của đứa bé ấy giống như một khí chất của tổng tài
Tương Ngọc: con hoang mày tránh ra đồ không có cha còn bày đặt lên tiếng ở đây hả
Tiếng cái tát đã phá sự u ám của họ cái tát đã in mặt của cô gái này
Tương Ngọc: cô dám đánh tôi sao
Tương Hảo Hảo: sao tôi không dám đánh cô cô không xấu hổ hả người cô chắc sạch sẽ quá ha mở miệng ra nói những thứ cô thối miệng đến nỗi tại sao tôi không thấy cô có con với hắn ta là đúng rồi đôi tra nam tiện nữ
Tra nam tiện nữ gọi là một đôi hoàn hảo phản diện phải đi cùng một đôi phản diện luôn đi gây rắc rối cho người khác
Tương Dũng: thôi đủ rồi hôm sau là ngày giỗ mà hai đứa đã cãi nhau um sùm rồi không ra hệ thống mà
Tương Hảo Hảo: vậy con về con đưa ba mẹ con lên về thôi con
Tương Hiếu: con chào ông con về vậy giờ chúng ta về nhà ông bà ngoại đúng không mẹ
Tương Hảo Hảo: đúng rồi con
Tương Hào: wow xe cũng đẹp đấy
Tương Hảo Hảo: cảm ơn bác nhiều bảo bảo con mau chào ông đi con
Tương Hiếu: dạ mẹ
Tương Hào: đúng rồi ha ai đó cần muốn di chúc không ha
Tương Hảo Hảo: di chúc nào chứ
Tương Hào: ta đâu có biết đâu sao con hỏi vậy chứ
Tương Hảo Hảo: vậy thì thôi bác nói làm gì chứ có tác dụng với con đâu
Tương Hào: nếu con muốn biết di chúc của bà nội con để lại thì ta có cách
Tương Hảo Hảo: di chúc của bà nội để lại cho tôi sao
Tương Hào: đúng rồi cháu gái nhưng ta có một điều kiện
Tương Hảo Hảo: ông cần gì cho tôi biết chứ
Tương Hào: đơn giản thôi cháu gái chỉ cần đưa cho ta ít tiền thì ta sẽ nói cho cháu nghe di chúc
Tương Hảo Hảo: để tôi nghĩ xem sao
Tương Hào: được thì cho cháu năm phút thôi
Tương Hảo Hảo: thật kì lạ thường là di chúc của ông bà để lại thì cho cháu gái để làm gì lúc mình ở nước ngoài thì mình đã nhận được di chục của bà nội mà còn giờ ông ta nói di chúc nào chứ định lừa một đứa con nít hả, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi ông cần nhiêu tiền để tôi biết cái di chúc của bà đây
Tương Hào: ta chỉ cần một ít thôi hai tỷ là được
Tương Hảo Hảo: cái gì ông cần hai tỷ để đưa tôi một tờ di chúc sao vậy thì di chúc đâu đưa ra cho tôi coi đi tôi kiểm tra đã rồi tôi chuyển khoản cho ông
Tương Hiếu: mẹ ơi lỡ ông ta lừa mẹ thi sao
Tương Hảo Hảo: con yên tâm đi mẹ con vậy mà bị lừa sao năm xưa thì thật sự ngây thơ mới bị lừa bị hành hạ cho khi mình ra nước ngoài luôn thư ký mau kiểm tra dùm tôi có phải là thật không
Thư ký: dạ thưa cô giám đốc đây là di chúc giả chữ ký cũng là giả luôn giờ tính sao giám đốc
Tương Hảo Hảo: được rồi cô ra chuyển khoản cho ông ta đi
Thư ký: nhưng mà giám đốc đây là di chúc giả thì sao chúng ta chuyển khoản được chứ
Tương Hảo Hảo: được rồi đừng nói gì nữa nghe lời tôi nói đi
Thư ký: dạ tôi biết rồi thưa giám đốc
Tương Hảo Hảo: với lại nói với ông ta từ giờ trở đi tôi không muốn dây dưa với ông ta thêm một lần nữa không thôi tôi không khách sáo với ông ta đâu
Thư ký: dạ giám đốc đây là tiền trong tài khoản của ông
Tương Hào: cảm ơn con nha
Thư ký: với lại ông hứa từ giờ trở đi ông không được bén mảng tới nhà gia đình của giám đốc nữa
Tương Hào: tôi hứa chỉ cần nhận tiền thôi là tôi vui rồi còn những thứ khác thì tôi không cần nữa cũng không xuất hiện luôn đi thong thả nha không tiễn
Tương Hảo Hảo: đúng là tiền làm mờ con mặt người ta mà đúng là nói đúng không hề sai luôn lái xe đi thôi
Thư ký: dạ thưa tổng giám đốc