Buổi sáng tại Thái Dương Điện, thập hoàng tử và Tôn công công dùng gần nửa canh giờ chỉ để tranh luận đúng một vấn đề. Ân Ly sợ đã nghe lầm liền vỗ vỗ vào tai mình mới hỏi lại: " Tôn công công, Ngươi có phải xem nhầm rồi hay không? Đọc lại... đọc kỹ lại một lần cho ta."
" Thập hoàng tử xin đừng đùa." Tôn Qùy khẽ cười như không đưa cao chiếu chỉ trên tay mình: " Ý chỉ của hoàng thượng, nô tài há có thể xem nhầm. Dù người có bắt đọc lại bao nhiều lần cũng không có thay đổi, hoàng tử mau tạ ơn...!"
" Tạ ơn cái gì chứ, nhanh đưa cho ta."
" Hoàng tử cẩn thận."
Ân Ly còn nguyên bộ dạng mới ngủ dậy, y từ trên giường lao xuống tranh lấy thánh chỉ khiến cả đám người lo lắng. Xem đi xem lại cuối cùng cái tên "Ân Ly" và hai chữ "Thái Tử" quả đúng không hề sai, y tức giận đưa thứ chướng mắt giơ lên muốn ném luôn ra xa: " Cái gì mà thái tử chứ."
" Thập hoàng tử, thánh chỉ của hoàng thượng không thể ném." Tiểu Yến lên tiếng khuyên ngăn, lại chú ý mang áo choàng khoác lên người Ân Ly: " Người cẩn thận, đừng để bị lạnh."
Cung nhân nhìn nhau không thể hiểu được vị thập hoàng tử này, Ân Ly như vậy đối với lời nói của cung nữ Tiểu Yến lại chịu nghe. Y hạ tay xuống rồi trở lại giường: " Có phải buổi thượng triều sáng nay đã xảy ra chuyện gì? Nếu không phụ hoàng tại sao đột nhiên lại mang ngôi vị thái tử truyền cho ta, mà không phải đại ca?"
" Hoàng tử nói không sai." Tôn Qùy thành thật: " Sáng nay trên đại điện có tin cấp báo từ Huyền Bắc Linh, nghe nói Thương Lăng có ý muốn gây chiến với ta."
" Thương Lăng quốc muốn gây chiến với ta?"
" Đúng vậy thưa thập hoàng tử."
" Không thể nào." Ân Ly làm lạ: " Từ đời Dư đế tiên hoàng đến nay hai đời quân vương đều do mệnh Vân Ấn đăng ngôi làm chủ, chưa từng thấy kẻ nào dám đứng lên chống lại Vinh Bích quốc ta."
" Hai đời quân vương đều sở hữu Vân Ấn, nhưng thập hoàng tử đã quên hoàng thượng người không muốn sử dụng đến sức mạnh của mình?" Thấy Ân Ly im lặng nghe mình, Tôn Qùy lại tiếp: " Không rõ vì sao hoàng thượng không muốn dùng đến Vân Ấn, nhưng cũng vì vậy mà tin đồn về sức mạnh của hoàng thượng vô cùng yếu kém không phải là ít, lời đồn như vậy e rằng chính là hy vọng của những quốc gia khác muốn thay quyền cường quốc đi."
" Như vậy đối với việc ta trở thành thái tử tại sao có liên quan?"
" Theo tin báo về thì việc Thương Lăng quốc có đủ dũng khí gây chiến cùng ta nhất định đã có hậu thuẫn phía sau, phần lớn nghi ngờ đều nằm ở Kinh Bắc Vương."
Vừa nghe đến Kinh Bắc Vương đã khiến Ân Ly tức giận: " Đều là lời thừa thải, Kinh Bắc Vương là ai chứ? Cùng phụ hoàng là huynh đệ ruột thịt. Người bây giờ đã là vương cai trị một vùng, tại sao phải cấu kết cùng Thương Lăng quốc."
" Huynh đệ ruột thịt cũng không thể ngoại trừ khả năng, Kinh Bắc Vương tại Bắc địa nhưng động tĩnh của người Thương Lăng chưa từng được ngài ấy báo về hoàng thành." Tôn Qùy thở ra: " Kinh Bắc Vương giống với hoàng thượng sở hữu Vân Ấn, khó tránh khỏi nghi ngờ. Mà đại hoàng tử ba tháng trước tình cờ được cử đi Hằng Dương thị sát lũ lụt cùng Kinh Bắc Vương có qua lại, đây chính là cái cớ của hầu hết các vị đại thần không muốn để đại hoàng tử trở thành thái tử, thay vào đó lại đề bạc thất hoàng tử."
" Việc này...!" Ân Ly cắn răng. Đại thần trong triều hiện tại hầu hết đều có giao tình và từng chịu ơn Đinh gia, một khi bị họ nắm được Cung Minh Luân chắc chắn bị họ kéo xuống để đưa Cung Minh Hòa thay thế: " Những lão thần đó vì muốn ép thế mà không ngại mang tiếng cấu kết ngoại quốc nghi đến trên người đại ca, thái tử vị này do ta nắm thì không có cơ hội phản bác nữa. Cách này ta đoán không lầm là do Tôn công công đây nghĩ ra đi...!"
" Qủa là như vậy." Tôn Qùy cúi đầu: " Chính vì hiện tại ai cũng biết, trước mặt hoàng thượng có thể thưa đại hoàng tử, tuyệt đối không thể thưa thập hoàng tử. Thần cả gan ra ý này cùng hoàng thượng, chỉ có như vậy mới khiến các vị đại thần chịu nhường bước."
" Nếu là như vậy, ngôi vị thái tử này ta tạm thời giữ lấy. Tuy nhiên...!" Ân Ly siết tay: " Người trở thành thái tử chỉ có thể là đại ca ta."
Tôn Qùy có phần hơi bất ngờ đối với biểu hiện của Ân Ly, y trước mặt hoàng đế không phải lúc nào cũng chỉ là một tiểu hoàng tử nghịch ngợm, hiện tại cho thấy y không hề đơn giản. Nếu thật sự chỉ là một hài tử được sủng ái vô tâm triều chính, bất quá gây vài việc rắc rối không đáng ngại. Nhưng nếu Ân Ly thật sự không giống vẻ bề ngoài nhu nhược mềm yếu của mình, cộng thêm hoàng thượng vì tin rằng thập hoàng tử là chuyển thế của Huyền Kỳ. Tôn Qùy trong lòng không an, vị hoàng tử này có thể nào là đại họa cho Vinh Bích quốc hay là không?
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
" Tổ mẫu."
Thấp nén hương trước bài vị Đinh gia, Chi Nhàn xoay đầu nhìn thiếu niên phía sau mình. Nàng không tỏ ra thất vọng hay tức giận: " Hòa nhi, đến rồi sao?"
Minh Cung Hòa giọng nói đầy vẻ không phục: " Tổ mẫu làm sao có thể bình tĩnh như vậy, phụ hoàng hiện tại đã mang thái tử vị truyền cho tiểu tử Ân Ly kia. Ta bây giờ không còn cơ hội gì trở mình, cũng không thể cứu được mẫu phi ra ngoài."
" Ai nói ngươi không còn cơ hội?" Đinh Chi Nhàn tức giận vỗ mạnh tay lên mặt bàn: " Ngày nào ta còn sống, không cho phép ngươi nói ra những lời yếu hèn này."
" Nhưng tổ mẫu, chúng ta đều biết rõ trong các hoàng tử người phụ hoàng thương yêu nhất là tiểu tử Ân Ly. Lúc người ban chiều chỉ phong y làm thái tử, không có bất cứ kẻ nào dám lên tiếng phản đối. Người bảo ta đi tranh với Cung Minh Luân, ta có thể. Nhưng người bảo ta tranh cùng y, ta có khả năng sao?"
" Thập hoàng tử." Chi Nhàn mỉm cười: " Y chẳng qua cũng chỉ là một vật thế mạng cho đại hoàng tử, hoàng thượng là dùng để kéo dài thời gian giúp đại hoàng tử trở mình mà thôi."
Cung Minh Hòa thở dài ngồi xuống ghế: " Phụ hoàng vô cùng sủng ái Ân Ly, khác chúng ta, y cho dù gây ra đại họa gì người cũng chưa từng trách mắng. Nếu nói chỉ muốn dùng y để nối đường cho đại ca cũng thật khó tin."
Chi Nhàn nghe thì cảm thấy cũng không đơn giản như vậy, nàng suy nghĩ mới nói: " Cho dù hoàng thượng đối với thập hoàng tử yêu thương thiên vị hơn những người còn lại, nhưng đến cuối cùng vẫn không thể so sánh với kẻ đó."
" Kẻ đó?"
" Tạm thời đừng có hành động gì quá lớn, nếu có thời gian hãy đến gặp Di phi, cô ta nhất định có thể giúp được ngươi không ít."
" Chính là vị phi tần khá trẻ vừa nhập cung không lâu, ta nghe nói Di phi này chiếm được sủng ái của phụ hoàng không ít. Không lý nào là do Tổ mẫu sắp xếp?"
" Ngươi đã nghe đến Huyền gia?"
" Tổ mẫu muốn nói Huyên gia tại khi Dư tiên đế tại vị là đại gia tộc, Thượng thư Huyền Tước, muội muội được phong làm quý phi. Về sau tam hoàng tử của nàng lên ngôi Lâm Đế trở thành hôn quân sau đó bị phụ hoàng lật đổ, Huyền gia cũng từ đó bị tước quyền đầy làm thường dân."
" Ngươi nói không sai nhưng đó vẫn chưa phải tất cả."
" Ý người là?"
" Lan Thi quý phi được tiên hoàng sủng ái lại sinh được tam hoàng tử nắm hết uy thế hậu cung, tuy nhiên hoàng thượng lúc này là lục hoàng tử chỉ sáu tuổi so với ca ca lại có phần nổi trội hơn. Qúy phi trong lòng bất an, nàng liền nhận nhi tử của Huyền Tước thượng thư là Huyền Kỳ vừa lên ba vào cung làm nghĩa tử, nàng muốn rèn luyện Huyền Kỳ thành một kẻ trung tâm, để y hết lòng phò trợ tam hoàng tử."
" Tại sao ta chưa từng nghe nói đến chuyện này?"
" Hoàng thượng từ khi đăng cơ đã không cho bất luận kẻ nào nhắc đến tên của y, ngươi chưa từng nghe đến cũng không có gì lạ."
" Không cho bất cứ ai nhắc đến?" Minh Hòa nghi hoặc: " Có phải hắn giúp tam hoàng tử lên ngôi đã hại phụ hoàng bị đày đến biên cương, chính vì vậy phụ hoàng sau khi lật đổ ngôi vua mới...!"
" Hoàn toàn trái với những gì mà ngươi nghĩ."
" Không phải?" Minh Hòa ngạc nhiên.
" Huyền Kỳ trong thời gian cùng các vị hoàng tử học tập lớn lên, y không chỉ được lòng tất cả họ, ngay cả hoàng thượng cũng không ngoại lệ." Xem biểu hiện của Minh Hòa, Chi Nhàn giải thích rõ hơn: " Hoàng thượng bị đày đến biên cương lại quay trở về lật đổ Lâm đế, mục đích chính không phải hoàng vị, mà là để chiếm được Huyền Kỳ từ tay tam hoàng tử."
" Phụ hoàng người lại...!"
Không để tâm vẻ mặt khó xem của Minh Hòa, nàng lại tiếp: " So với bá phụ của mình gương mặt sở hữu nhiều phần tương tự. Huyền Xuân Di chính là hậu nhân cuối cùng của Huyền Gia."