Chỉ là công pháp phàm cấp làm sao so được với ngự phong thuật, chiêu thức này của người chỉ có tác dụng khi đối thủ không phòng bị còn ngự phong thuật chỉ là tầng đầu tiên nếu người tu luyện công pháp đến tận cùng có thể chỉ xích thiên nhai, xúc địa thành thốn.
- Lợi hại như vậy? nếu ta muốn đi hết huyền linh đại lục thì cần bao lâu?
- Một bước chân.
Long Thắng Thiên hai mắt sáng bừng ngay cả chúa tể cũng phải mất 10 năm mới đi giáp 1 vực nếu hắn luyện thành tầng cuối cùng lúc đó ai ngăn được hắn khà khà tiền tài, mỹ nữ không phải ngây trước mặt sao?
- Lão Dịch ngự phong thuật có bao nhiêu tầng?
- 3 tầng.
- Người thấy với một thiên tài như ta cần bao lâu để luyện thành?
- Tối thiểu vạn năm.
- ẶC, ta thấy tốt nhất vẫn là tu luyện băng tự kinh.
Nhìn Ngô Phong nằm trên đất hắn tiến lại lấy túi trữ vật sao đó trở về khách điếm.
- Phu quân người đã về.
- Ngọc nhi sao này nàng không cần đợi ta trở về nhìn nàng mệt mỏi ta rất đau lòng.
- Ngọc nhi không mệt.
Long Thắng Thiên chợt nhớ ra một việc rất quan trọng liền kéo nàng ngồi lên giường.
- Ngọc nhi nàng đã có hồn thú chưa?
Nhan Như Ngọc thấy hắn quan tâm mình trong lòng ngọt ngào lắc đầu.
- Thiếp vẫn chưa có.
- Bây giờ ta sẽ giúp nàng dung hợp hồn thú.
Từ bên trong không gian giới chỉ lấy ra một viên yêu đang màu lam đây là yêu đang của băng phong hồ lần trước tìm được dưới đáy hồ.
- Nàng buôn lỏng tinh thần đừng phản kháng.
Nhan Như Ngọc cảm thấy một luồn linh lực mang theo hàn khí lạnh lẽo đang tiến vào vùng khí trong đang điền hòa vào linh lực của nàng sao đó xuất hiện một con yêu thú trong giống như hồ li hai mắt xanh lam, lông trắng như tuyết.
Long Thắng Thiên nhìn nàng vận công cảm khí tức của nàng trở nên băng lãnh trong lòng thầm nghĩ lần này lỗ nặng lúc trước sao không chọn liệt diễm báo a.
- Ngọc nhi nàng thấy như thế nào?
- Phu quân thiếp cảm thấy muốn đột phá.
Nàng nói xong khí tức trong người không kiềm chế được dần mất ổn định linh lực trong cơ thể giống như phá xiềng xích lao ra liên tục tăng lên từ linh úy cấp 3 sơ kì tăng lên linh úy cấp 4, 5, 6, 7, 8, 9 trung kì, hậu kì, đỉnh phong sao đó mơi dừng lại.
Nhìn nàng liên tục đột phá hắn có cảm giác đố kị lúc trước hắn dung hợp thôn thiên cẩu cũng không có đột phá như vậy a.
- Lão Dịch không lẽ băng phong hồ còn lợi hại hơn thôn thiên cẩu?
- Đây không phải là do yêu thú quyết định mà do thiên phú.
- Ý lão nói ta thiên phú không bằng nàng sao?
- Không phải sao?
- Lão, như vậy thì có sao? Dù sao nàng cũng là thê tử của ta không lẽ ta lại đố kị với thê tử mình?
Tuy là nói như vậy nhưng trong lòng hắn cũng vô cùng khó chịu không may để các nàng vượt qua bản thân nếu sao này hậu cung đại loạn thì sao?
Nhan Như Ngọc mở mắt ra khí chất trên người nàng liền biến đổi trở nên lạnh lùng như một băng tiên tử từ ánh mắt đến hơi thở đều toát ra sự lạnh giá ngăn cách người ngoài ngàn dặm.
- Phu quân.
Long Thắng Thiên nhìn nàng từ trong băng giá nở nụ cười giống như trăm hoa đua nở làm thiên địa cũng biến hóa theo giống như trong thiên địa này lấy nàng làm trung tâm làm cho hắn nhìn đến không khép miệng lại được, xem ra dùng băng phong hồ cũng không lỗ a.
- Ngọc nhi nàng thật xinh đẹp.
Nàng nghe hắn khen hai má ửng hồng bộ dáng e thẹn mê chết người không đền mạng.
- Ngọc nhi nàng là đang câu dẫn phu quân sao?
Hắn ôm nàng vào lòng cảm nhận trên cơ thể nàng tỏa ra hàn khí mát lạnh thật sự vô cùng thoải mái.
- Phu quân sao này thiếp có thể giúp người không trở thành gánh nặng cho người nữa.
Nàng ngẩn đầu nhìn hắn nói trong mắt đầy vẻ kiên định.
- Không cần phải đợi sao này bây giờ phu quân nàng rất khó chịu đang cần nàng giúp đây.
Hắn nói xong lại kéo nàng lên giường bắt đầu đại chiến.
Sáng ngày hôm sao liền có người tiến đến thông báo đại trưởng lão triệu tập mọi người có chuyện cần thông báo, Long Thắng Thiên trong lòng lo lắng không lẽ là chuyện của Ngô Phong? Hắn tiến đến phòng đại tưởng lão đã có rất nhiều người đứng bên trong tâm trạng đều rất căng thẳng.
- Lần này ta có chuyện thông báo với các người sao này bất kì ai muốn rời khỏi nơi này đều phải thông báo với ta không được ta cho phép tự ý rời đi sẽ bị trục xuất khỏi tiên môn, các người về phòng chuẩn bị hai ngày sao tiến đến Sa Thiên tiên môn.
- Vâng.
- Các người trở về phòng đi Thắng Thiên người ở lại.
Long Thắng Thiên nghe được trong lòng hoảng loạn không lẽ đại trưởng lão điều tra được gì?
Sao khi mọi người rời đi đại trưởng lão nhìn hắn nói.
- Đêm hôm qua Ngô Phong bị sát hại người biết không?
- Đệ tử không biết.
- Ta nghi ngờ lần này là do tiên môn khác làm do đó vì an toàn người hãi dọn đến kế phòng của ta.
- Đệ tử tuân lệnh.
- Còn nữa nếu có người khả nghi liền thông báo cho ta.
- Vâng.
Sao khi bước ra khỏi phòng hắn thở phào một hơi.
- Thật may không bị nghi ngờ mém chết.
Hai ngày sao đoàn người tiến vào Sa thiên tiên môn nơi đây cũng tương tự như Thanh hà tiên môn bốn chữ Sa thiên tiên môn vẫn được làm từ thanh linh thạch nhưng lần này hắn lại không có ý định muốn cướp, lúc này bên trong lại có một người đi đến.
- Đoàn huynh lâu rồi không gặp vẫn khỏe chứ.
- Đa tạ Trần huynh quan tâm ta vẫn khỏe.
- Chúng ta trước hết vào trong mọi người vẫn đang chờ.
- Mời.
Bên trong Sa thiên tiên môn đã tập trung rất nhiều người nhìn xung đa số là đệ tử của 4 tiên môn tu vi đều đạt linh úy, linh sư làm hắn chú ý nhất vẫn là mỹ nữ cứ lượng lờ trước mặt làm hắn nhìn đến hoa mắt.
- Thật sự không hiểu từ khi nào mà mỹ nữ lại không đáng giá như vậy a tùy tiện chọn ra một người đều không thua gì tiên nữ.
- Long sư đệ người còn không biết thế nào là mỹ nữ thật sự đâu.
- Sa sư huynh xin chỉ giáo.
- Ta nghe nói ở Đông Phương học viện có tứ đại mỹ nhân mỗi người đều là hạng tuyệt sắc hơn phân nữa nam đệ tử tiến vào học viện là vì họ.
- Sa sư huynh kiến thức thật uyên bát sư đệ bội phục.
- Sư đệ có muốn đi theo sư huynh học hỏi không?
- ẶC, ta còn có việc phải làm có lẽ không đi được.
- Vậy hôm khác ta sẽ chỉ dạy người bây giờ ta phải đi trao đổi kiến thức.
Long Thắng Thiên nhìn Sa Nguyên rời đi tiến lại nói với Nhan Như Ngọc.
- Ngọc nhi chúng ta cũng đi tham quan một chút đi.
- Ưm.
Hai người đi một vòng trong Sa Thiên tiên môn lại phát hiện một nơi vô cùng náo nhiệt liền tiến đến.
- Vị huynh đệ này cho hỏi họ đang làm gì vậy?
- Bọn họ là trao đổi tài nguyên với nhau người có thứ gì có thể trao đổi chỉ cần đưa ra có người hứng thú sẽ trao đổi cùng người.
- Là vậy sao? đa tạ.
Long Thắng Thiên tiến vào trong liền nghe có tiếng người hô lên.
- Một bộ công pháp hỏa hệ huyền cấp hạ phẩm muốn đổi một bình thanh tâm đan cấp 4.
- Một thanh huyền binh hạ phẩm đổi bạch linh tử.
- Một bình bạo linh đan đổi bạch linh tử.
Sao khi quan sát một vòng hắn truyền âm cho lão Dịch.
- Lão Dịch người nhìn xem có thứ gì hữu dụng không?
- Tiểu tử vận khí của tiểu nha đầu này không tệ.
- Người nói Như Ngọc sao?
- Đúng vậy ta không hiểu tại sao đối với tiểu nha đầu này lại có một cảm giác quen thuộc nhỉ.
- Này lão Dịch đây là thê tử của ta lão làm sao có thể quen thuộc với nàng.
- Chắc là do ta nhớ lầm, người nhìn thiếu nữ mặt áo xanh đằng kia xem.
Long Thắng Thiên nhìn lại chỉ thấy một nữ tử mặt bộ y phục màu lam, tóc đen bóng, mắt long lanh, mũi ngọc, má hồng trong vô cùng hoạt bát, đáng yêu.
- Lão Dịch không lẽ lão muốn trâu già ngặm cỏ non sao?
- Tiểu tử ta cũng không giống như người thấy nữ nhân liền sáng mắt ta muốn nói là chiếc vòng cổ kia bên trong có một tụ linh trận có thể giúp chủ nhân nó hấp thu linh lực.
- Ý lão là không cần tu luyện cũng có thể đề thăng tu vi.
- Không sai.
Hắn nghe Hắc Dịch tiên vương nói hai mắt tỏa sáng đây đúng là chí bảo a.
- Không đúng nếu quý giá như vậy làm sao cô ta chịu trao đổi.
- Bên trong tụ linh trận chưa kích hoạt ta đoán cô ta cũng không biết dùng thứ này.
Hắn ngây lập tức kéo theo Nhan Như Ngọc hướng phía nữ tử đó đi đến.
- Vị tiên tử này thê tử của ta rất thích chiếc vòng cổ của người không biết có thể nhường cho chúng ta được không?
Nhan Như Ngọc bị hắn kéo đến choáng váng lại nghe hắn nói thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.