"Đại sư huynh...", Lý Nhàn Ngư nhìn Dương Thanh Vân với vẻ mặt xin giúp đỡ.
Dương Thanh Vân nhíu mày, cười nói: "Tiểu sư đệ, Huyết Hâm Nhi này nhìn như đơn thuần, nói không chừng là ngụy trang thì sao? Ngươi phải cẩn thận trông giữ, nếu không để cô ta chạy mất, sư phụ nhất định sẽ trách phạt ngươi".
Trách phạt?
Tần Ninh sẽ không trách phạt đâu!
Tuy Tần Ninh thương yêu đại sư huynh nhất, thế những đệ tử khác cũng đều là thịt trong lòng sư phụ.
Cũng không phải Lý Nhàn Ngư sợ trách phạt.
Nếu Huyết Hâm Nhi là ngụy trang thật, cô ta mà chạy mất, đúng là hắn sẽ không còn mặt mũi nào mà nhìn sư phụ.
Dù sao...
Cả cuộc đời của sư phụ, sự căm hận với dị tộc có thể nói là cực kỳ mãnh liệt.
Gặp phải dị tộc, có thể diệt tộc thì tuyệt đối sẽ không chỉ giết một nửa!
"Đại sư huynh, tẩu tử vẫn luôn không ở đây, một mình ngươi rất cô đơn, hay là ngươi đi chăm nom cô ta đi!"