Chắc chắn không phải là cảnh giới Huyền Tiên cửu thai đỉnh phong của mình.
Trong lòng ba người Bắc Thiên Tâm, Vạn Tuyết Phong, Vạn Tuyết Phù không biết, thế nhưng chỉ có thể chờ mong, Hạng Minh Chúc chật vật đào tẩu như vậy, nhân vật Cửu Thiên Huyền Tiên cấp cao chân chính của Càn Khôn Điện sẽ đến, Thái Ất tiên tông sẽ phải chịu đủ! "Quỳ cho tốt vào, dám động một cái, ta sẽ giết ba người các ngươi!"
Bạch Vân Vũ hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Đám người Tần Ninh, Bạch Nguyên Thuần, Lạc Hàm Mai đi theo Bạch Vân Vũ trở lại bên trong Thái Ất tiên tông.
Tần Ninh đi bên cạnh Bạch Vân Vũ, nhìn Bạch Vân Vũ chắp tay kiêu ngạo đi, không khỏi cười nói: "Người đúng là dũng cảm, cẩn thận Càn Khôn Điện đến phá nhà của người!"
"Ta mà sợ bọn họ sao?"
Bạch Vân Vũ cũng nghiêm túc nói: "Đồ đệ bảo bối của ta rất oai phong, ta phải mượn để thể hiện một chút".
Tần Ninh không khỏi cười nói: "Là người đã nhờ chi viện đến đúng không?"
"Đương nhiên rồi".
Bạch Vân Vũ cười nói: "Dù sao họ cũng đều nhận được ơn huệ của con, trước kia vẫn không cần đến bọn họ, bây giờ làm sao có thể không cần nữa được?"
"Bạch Phàm đâu?"
"Nói là đang trên đường".
"Vậy được rồi".
Tần Ninh nhún vai nói: "Nói thật ra con cũng rất muốn gặp lại tên nhóc đó...", "...", Bạch Vân Vũ không còn lời nào để nói.
Kiếp trước kiếp này, đồ đệ của ông ta vẫn luôn trực tiếp nói ra lời mình muốn nói như vậy.
Cùng lúc đó.
Bên kia.
Hạng Minh Chúc chật vật thoát đi, hơn trăm vị Huyền Tiên, Ngọc Tiên của Càn Khôn Điện đi theo ông ta đến đều bị Bạch Vân Vũ giết hết.
Vô cùng nhục nhã! Hạng Minh Chúc phẫn hận không gì sánh được, đi về hướng biển Bắc Tiên.
Chắc chắn phải báo chuyện này cho Càn Khôn Điện, mời người khác ra tay tiêu diệt Thái Ất tiên tông, xả cơn giận trong lòng.
Trong lòng Hạng Minh Chúc vừa nghĩ như vậy vừa xuất phát, tốc độ không giảm.
Ở phía trước, trên bầu trời chợt có ánh sáng lóe lên.
Đó là một tiên đảo nhỏ đang chuyển động.
Hòn đảo nhỏ nhìn qua phải cao đến trăm trượng, phần đáy cũng có đường kính khoảng trăm trượng, khiến người ta có một loại cảm giác không chân thực.
"Ai?"
Hạng Minh Chúc thấy đảo nhỏ từ từ đến gần, một tiếng quát lớn truyền ra từ trên đảo.