Tiếng nổ đùng đoàng vang lên không ngừng trong lôi trì, dù đã cách đây trăm trượng nhưng vẫn khiến người ta đau cả tai.
Tần Ninh nhìn lôi trì, khẽ mỉm cười: "Để ta thử xem!”
"Ngươi muốn chết à!"
Bạch Y Nhân vừa nghe thấy câu này đã sừng sộ lên, không thể giữ được vẻ bình tình trên gương mặt xinh đẹp của mình nữa.
"Ngay cả nhân vật Cửu Thiên Huyền Tiên chân chính cũng sợ tiên lôi Tam Thiên nữa là, chỉ cần bất cẩn chút thôi là sẽ nát bấy, cả thể xác lẫn thần đều bị tiêu diệt ngay".
"Ngươi... ngươi đừng chơi liều như vậy chứ!"
Nghe vậy, Tần Ninh không kìm được bật cười: "Sao ta phải chơi liều chứ?"
Đương nhiên hắn có niềm tin một trăm phần trăm thì mới dám thử một lần rồi.
"Yên tâm, ta không bị nổ banh xác đâu, cho ta một chút thời gian là được".
Bạch Y Nhân nghe vậy thì quay ngoắt về phía lôi trì, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.
Quá đáng sợ! Tần Ninh lấy cái tự tin đó từ đâu ra thế?
Giờ phút này, hắn bước ra một bước.
Mấy giọt máu Quân giả hiện lên trong lòng bàn tay hắn.
Từ lòng bàn tay của Tần Ninh, những giọt máu Quân giả kia hóa thành từng tia máu bao bọc xung quanh Tần Ninh.
Hả?
Máu Quân giả dùng vậy cũng được ư?
Cô ta thấy Tần Ninh bước một bước vào lôi trì.
Tiên Lôi ba màu cuồn cuộn, đánh lên người hắn.
Tuy nhiên, phần lớn thần uy của Tiên Lôi đã bị uy áp mà máu Quân giả phát ra chống lại.
Chỉ có một phần rất nhỏ bao trùm lên cơ thể Tần Ninh mà thôi.
Lúc này, một dòng điện đang chạy qua cơ thể.
Thật ra.
Tuy nhiên, việc tu hành môn tiên quyết ấy lại khiến cho thân xác của Tần Ninh trở nên mạnh mẽ đến đáng sợ.
Đồng thời, cũng giúp hắn có thể chịu đựng sấm sét ở một mức độ nhất định.
Lần này, mặc dù những thứ tiên lôi Tam Thiên này đánh vào người vẫn còn thấy đau đớn nhưng kinh mạch, thân xác và xương cốt hắn vẫn hoàn toàn chịu được.
Hiển nhiên phải kể đến máu Quân giả đã đỡ đần hơn một nửa cho hắn rồi.