Bốn người cùng nhau đi tới cửa vào của núi Thiên Thông.
Bạch Y Nhân tò mò nhỏ giọng hỏi: "Làm sao ngươi biết thân phận của hai người họ?"
Tần Ninh hỏi ngược lại: "Hồi nãy ta đã dặn ngươi nhìn kỹ, nghe kỹ rồi mà ngươi không nghe à?
Chứ ngươi tưởng ta bắt ngươi nhìn gì, nghe gì?"
"Hả?
À...", Bạch Y Nhân ngẩn người, gương mặt xinh đẹp bỗng đỏ bừng, không thèm để ý đến Tần Ninh nữa.
Tên này đúng là mưu mô xảo trá mà!
Bốn người cũng nhau đi qua cửa vào.
Bọn họ vừa đi tới chân núi thì tám bóng người xuất hiện, nhìn chằm chằm vào bốn người một cách cẩn thận.
"Thiếu chủ!"
Đến khi nhìn thấy Thiên Chính Dương, một vị Kim Tiên cửu chuyển cầm đầu lập tức cúi người lễ phép hỏi: "Hôm nay là ngày đính hôn đại hỉ của ngài mà, sao ngài lại đến đây?"
"Ta muốn đi đâu thì đi!"
Thiên Chính Dương giận dữ quát: "Hôm nay canh gác nghiêm ngặt vào, khách đến Thiên Thông Đạo rất đông, đừng để ai vào nơi này đấy, ta dẫn người lên núi kiểm tra".
"Dạ dạ dạ...", Thiên Chính Dương lên núi ngay tắp lự.
Các hộ vệ nhìn theo bóng lưng của bốn người.
Một hộ vệ nói: "Thiểu chủ có trách nhiệm quá, lúc này rồi mà vẫn còn lo lắng cho vấn đề an toàn của núi Thiên Thông".
"Ngươi thì biết cái gì mà nói!"
Thống lĩnh hộ vệ kia giễu cợt: "Thiếu chủ của chúng ta là một tay chơi chính hiệu, thiếu chủ đã ngủ biết bao nhiêu nữ đệ tử xinh đẹp trong Thiên Thông Đạo rồi đấy".
"Vương thống lĩnh, chuyện này mà ngài cũng biết luôn hả?"
Một tên hộ vệ khác cười hỏi ngay: "Sao ngài biết được?"
"Khụ khụ...", thống lĩnh Vương nọ cười trừ: "Lúc trước ta từng ngủ với Thủy Nghiên Y trong đạo rồi. Người phụ nữ đó kể với ta rằng cô ta đã từng ấy ấy với thiếu chủ... khà khà...", lại một gã hộ vệ hỏi: "Thế bây giờ thiếu chủ lên núi để làm gì?"
"Bộ ngươi không thấy vị Minh Gia Ngọc kia bên cạnh thiếu chủ hả?
Nhìn gương mặt của người phụ nữ đó đi, đỏ như trái cà chua vậy, ngươi nghĩ họ lên đó để làm gì?"
"Vậy còn dẫn theo hai người làm gì nữa?"
"Bốn người kích thích hơn mà?"
"...", Thiên Chính Dương không hề hay biết mấy người sau lưng đang xì xầm to nhỏ gì với nhau.