Lư Phương Cương không thể tin được nói.
"Đúng!"
Bạch Đồng cũng thoải mái thừa nhận.
Dù sao ông ta không có cách nào đánh bại Lư Phương Cương, Tần Ninh nhất định sẽ ra tay.
Đến lúc đó, Lư Phương Cương sẽ biết ông ta có nói thật hay không! "Ngươi đúng là ngu xuẩn!"
Lư Phương Cương hừ một tiếng nói: "Bây giờ hãy hợp sức với ta, hai người chúng ta chắc chắn có thể đánh bại hắn”.
Hai Kim Tiên cửu chuyển còn có thể không phải là đối thủ của Tần Ninh nữa sao?
Nhưng Bạch Đồng nghe nói như vậy lại lắc đầu giống như trống bỏi, không ngừng nói: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào”.
Hai người bắt tay?
Vẫn sẽ thua thôi! Ở cảnh giới Kim Tiên, Tần Ninh là vô địch.
Trừ khi... Trừ khi là đám thiên tài trong Thái Ất tiên tông ra tay, nếu không ở cảnh giới Kim Tiên, không ai có thể đánh bại Tần Ninh.
Nếu như là Ngọc Tiên cũng được! Nhưng cho dù nói thế nào, hai người bọn họ tuyệt đối không thể nào đánh bại Tần Ninh.
"Ngươi đúng là ngu ngốc!"
Lư Phương Cương hoàn toàn giận dữ.
Bàn tay nắm chặt, trong lòng bàn tay, lực lượng cuồn cuộn dao động.
Giết! Giờ phút này, hai vị Kim Tiên cửu chuyển hoàn toàn chém giết.
Các tiên nhân hai nhà cũng trở mặt, không quan tâm gì nữa, hoàn toàn chém giết.
Tần Ninh chỉ đứng ở trên boong thuyền, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Lư Phương Cương và Bạch Đồng có thực lực tương đương, hai người rất khó phân ra thắng bại.
Chẳng qua là Tần Ninh cũng không vội vã ra tay.
Nhà họ Bạch là bị hắn khuất phục! Nhưng bây giờ nhà họ Lư vẫn còn không phục.
Vậy cứ để cho hai nhà đấu một trận trước đã, ít nhất có thể hiểu được quan hệ của hai nhà một chút.
Nếu không sau này khi cả hai nhà đều thuộc về Nguyên Hoàng cung, sẽ rất dễ dàng sẽ hợp tác với nhau, gây chuyện ở bên trong Nguyên Hoàng cung.
Đương nhiên là Tần Ninh không sợ hai nhà gây chuyện, nhưng hắn sợ phiền toái.
Bên trong vùng biển vô tận.
Mười mấy bóng người ngồi trên một chiếc thuyền bay, kết bạn mà đi, hướng về phía đảo Tinh Túc với tốc độ cực nhanh.