Nơi đây thuộc về một loại khe hở giữa không gian, không một lực lượng nào có thể tiến vào đó.
Tần Ninh cười nói: “Chỗ như vậy cũng không dễ tìm đâu!”
“Quả thật tìm không dễ nhưng tóm lại vẫn tìm được rồi!”
Viêm Tử Vân cười nhạo nói: “Nó vốn dùng để đối với những nhân vật lớn như Huyền Tiên thậm chí là Cửu Thiên Huyền Tiên, mà hiện tại lại dùng nó để đối phó ngươi, thật ra có hơi lãng phí”.
“Nhưng mà, vẫn coi như đáng giá!”
Lúc này, lòng Quân Phụng Thiên lạnh đi phân nửa.
Không thể mượn dùng lực lượng của thiên địa.
Trước mắt lại có hai vị Ngọc Tiên.
Bọn họ giết một Kim Tiên như hắn ta, lại thêm một Thiên Tiên chẳng phải dễ như bỡn sao.
Nếu hiện tại Tần Ninh không có bên cạnh thì Quân Phụng Thiên đã nghĩ đến chuyện lập tức quay đầu cong đuôi bỏ chạy rồi.
Tần Ninh tiếp lời: “Vậy nên, vì không có Huyền Tiên và Cửu Thiên Huyền Tiên tới để giết ta, nên các ngươi làm vậy để ngăn ta dùng ngoại lực, hòng tự dựa vào hai người các ngươi để giết ta chăng?”
“Hai người à?
Không chỉ có thế đâu”.
Viêm Tử Vân vừa dứt lời, bốn phía xung quanh dần sáng lên.
Từng người từng người bước ra, bao vây Tần Ninh và Quân Phụng Thiên lại.
Từng cường giả của Viêm tộc và Vũ tộc xuất hiện, ai nấy cũng đều đằng đằng sát khí.
Thấy cảnh đó, chân Quân Phụng Thiên mềm nhũn.
Quá khiếp người rồi đó! Làm đến mức đó để chi?
Chỉ để giết chết Vô Ngân ca sao?
“Tần Ninh, ngươi là chuyển thế của Hồn Vô Ngân nhỉ?”
Viêm Tử Vân nói: “Nghe danh ngươi lâu nay, ta rất muốn gặp ngươi đấy, nhưng giờ nghĩ đến chuyện... nếu ngươi chết ở trong tay chúng ta thì thật khiến người ta có cảm giác thành tựu mà”.
Quân Phụng Thiên sửng sốt.
Chúng nhận ra sao?
Làm cách nào chứ?
Tần Ninh không hề kinh ngạc, chỉ hỏi: “Diệp Chi Vấn đâu rồi?”
“Hắn ta à... ai biết chứ...”, Viêm Tử Vân cười nhạo nói: “Tên này chẳng phải kẻ tốt lành gì, chỉ là đồ nịnh nọt, chúng ta cũng không ưa gì hắn ta”.
“Hình như hắn ta còn qua lại với tộc Cửu Âm và tộc Cửu Dương nữa”.
Tộc Cửu Âm.
Tộc Cửu Dương.
Hắn không biết còn có bao nhiêu nữa! Theo cấp bậc thế giới tăng lên, phẩm cấp chủng tộc của những kẻ này cũng ngày càng cao.
“Được rồi, không cần nhiều lời nữa!”