Nhưng Khương Vân Tùng là khôi lỗi, bản thân còn đang mặc giáp đồng, hơn nữa da thịt toàn thân đều là màu đồng cổ, bị Khương Thái Bạch đá nhiều cú như vậy, trừ việc để lại không ít dấu chân trên người ông ta ra thì cũng không khiến ông ta phải chịu chút đau đớn nào.
Khương Thái Bạch bất đắc dĩ nói: "Tiên sinh, ta... rốt cuộc là thành công hay là thất bại?"
Khôi lỗi này quá kì dị! Tần Ninh đi tới trước mặt Khương Vân Tùng bị Khương Thái Bạch đấm đá, cẩn thận kiểm tra, ngay sau đó nhìn về phía Khương Thái Bạch.
"Sao thế?"
Khương Thái Bạch rụt cổ một cái.
Loại cảm giác này rất giống năm đó ông ta học tập thuật khôi lỗi, làm sai, Tần Ninh cũng nhìn ông ta như vậy.
Suy nghĩ một chút thôi cũng đã thấy sợ hãi rồi.
"Khôi Lỗi Phù sai rồi!"
"Hả?"
Khương Thái Bạch không thể tin được nói: "Mặc dù đây là lần đầu tiên ta luyện chế, nhưng cũng đã làm theo lời ngươi dạy mà!"