Ngụy Hiên vội vàng hét lên: "Nếu con dám vào đây, ta sẽ chết ngay trước mặt cho con xem!"
"Lão già kia đúng là".
Ô Vân Bàng cười nhạo một tiếng, nắm chặt tay lại, từng sợi dây xích vụt ra từ trong lồng giam trói chặt lấy Ngụy Hiên.
Bấy giờ Ô Vân Bàng mới nói tiếp: "Ngươi cho rằng bọn ta sẽ cho các ngươi thời gian để diễn trò cha con tình thâm chắc?
Ngươi muốn chết hả?
Ngươi không có quyền quyết định đâu".
Ngụy Hiên bị nhốt trong lồng giam, nhìn Tần Ninh mà quát: "Vô Song, cả hai chúng ta không thể chết chung được, mẹ con sẽ không chịu nổi mất!"
Nói tới đây, người Tần Ninh run lên.
"Con mà vào thì ở ngoài không còn ai có thể chống lại những kẻ kia nữa".
"Kiếp này cha chẳng có tương lai gì xán lạn, cũng không thể giúp được gì cho con, nhưng bây giờ con hãy nghe cha một lần đi".
"Nếu con xem ta là cha thì hãy nghe ta một lần đi".
"Đừng vào".
Lúc này đây, cuộc giao tranh xung quanh vẫn còn đang tiếp diễn, đám người Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân cũng đứng ở đằng xa nhìn Tần Ninh.
Đương nhiên bọn họ không mong Tần Ninh đi vào cái thứ Ô Linh Thiên Địa Tỏa khỉ gió gì kia.
Dù gì thì đó cũng là con trai của họ.
Tuy nhiên, bọn họ càng hiểu tính tình của con mình.
Không ai có thể làm Tần Ninh đổi ý.
Giờ phút này, hắn đứng ở bên ngoài lồng giam của Ô Linh Thiên Địa Tỏa ngẩng đầu nhìn Ngụy Hiên, cười hỏi: "Cha không cho con vào là con không vào chắc?
Có bao giờ thằng con trai này của cha nghe lời cha chưa?"
"Con...", vừa nói xong, Tần Ninh đã tiến từng bước một vào trong Ô Linh Thiên Địa Tỏa.
Ngụy Hiên thấy Tần Ninh cất bước tới gần mình thì sắc mặt càng lúc càng khó coi.
"Con có phải con ta không?
Sao con cứng đầu thế hả!"
Vẻ mặt Ngụy Hiên tràn ngập sự muộn phiền: "Không phải con nói Ma tộc nguy hiểm lắm sao?
Cớ sao con lại làm đến bước này chứ, thật quá hồ đồ!"
Trong lúc cầm cây thước đen chặt đứt cấm chế trên người Ngụy Hiên từng cái một, Tần Ninh cười nói: "Cha đừng bị bọn chúng lừa".
"Con có thể phá giải Ô Linh Thiên Địa Tỏa này mà. Cha quên trước đây con trai người là ai rồi sao?
"Đương nhiên là thật rồi".
Tần Ninh nhanh chóng bảo: "Lão phụ thân à, người cứ ở đây xem đi, chỉ trong vòng chưa đến thời gian một nén nhang nữa là con sẽ đưa người ra ngoài".