Phong Thần Châu

Chương 7818: "Chị, anh rể, thứ này thật sự quá tuyệt vời".



em đã chuẩn bị rất nhiều bộ đồ khác nhau. Chị có thể tự chọn những thứ mình thích".

"Nếu trò chơi thực sự được đưa vào sử dụng, những bộ trang phục này là thứ game thủ sẽ cần phải mua, hoặc là vật liệu kiếm được trong game".

"Nếu không muốn đi kiếm thì bỏ tiền ra mua là được".

Raven vội hỏi: "Cô định bán một bộ trang phục như vậy trong game với giá bao nhiêu?"

"Quần áo càng đẹp sẽ càng đắt. Một bộ quần áo thành phẩm có lẽ sẽ được bán với giá 20.000 nhân dân tệ".

"Đây chỉ là quần áo trung bình mà thôi. Nếu là quần áo đỉnh cấp, trăm ngàn cũng không mua được".

Hứa Mộc Tình và Raven nhìn nhau, khẽ há miệng.

Một bộ trang phục trong game có giá hàng trăm nghìn, nếu cứ để như thế này chẳng phải là ăn nên làm ra sao?

Tuy nhiên, Hứa Hạo Nhiên, người đã chơi game, cảm thấy rằng Hứa Mộc Tình và Raven hơi quê.

Lúc này cậu ta đang ngồi trên ghế, vắt chéo chân, mỉm cười: "Em nói chứ, đấy là vì mọi người không chơi game thôi".

"Các chị không biết những game thủ bình thường tiêu hàng chục nghìn mỗi năm à".

"Chưa kể đến mấy tên lắm tiền. Họ chơi đại một trò chơi thôi cũng tiêu hàng trăm nghìn một tháng đấy".

Lúc này Hứa Hạo Nhiên đã giơ tay lên, ban đầu tay Hứa Hạo Nhiên xuyên qua cô gái nhỏ có đôi cánh bướm trên đầu.

Nhưng lúc này, cậu ta đã có thể dùng tay nâng cô gái nhỏ lên.

"Oa, đây là tình huống gì vậy, đụng được vào rồi này? Ôi, cơ thể của cô ấy thật mềm mại!"

Chương 884: Thế Giới Mới

Đúng lúc này, cô gái nhỏ dùng chân trần đạp vào lòng bàn tay Hứa Hạo Nhiên.

Có thể thấy từ biểu hiện của Hứa Hạo Nhiên, cậu ta có thể trực tiếp cảm nhận được bàn chân của cô gái nhỏ đang chạm vào lòng bàn tay mình.

Người đẹp có làn da ngăm đen giải thích với Lý Phong và Hứa Mộc Tình rằng: "Chiếc đồng hồ này có kết nối đến thần kinh của người đeo".

"Nó không chỉ có thể chạm vào mọi thứ chúng em làm ra, mà thậm chí còn có thể hái một quả trên cây và cho vào miệng để cắn".

"Hơn nữa, còn có thể cảm nhận được tất cả những mùi vị mà loại quả này mang lại".

“Không nói quá đấy chứ”, Hứa Hạo Nhiên dường như không tin.

Đúng vào lúc này, trong chậu hoa trong phòng làm việc có một chậu cây nhỏ lớn lên nhanh chóng, chậu cây nhỏ này giống như một cây quất, cho ra nhiều quả có màu sắc rất rực rỡ.

Hứa Hạo Nhiên bước tới, chọn đại một quả rồi ném vào miệng.

Cậu ta vốn không tin thứ này có thể dùng răng cắn, thế nhưng vừa cắn một cái, cậu ta đơ cả người! Hai con mắt mở to!

Sau đó, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên mở miệng nhả ra thứ trong miệng: "Oa! Mẹ ơi, thứ này chua quá!"

Sau khi Hứa Hạo Nhiên nhả ra, chúng nhanh chóng hóa thành khói nhẹ trong không khí rồi tản ra.

Sau khi nhận ra cảm giác mà trò chơi này mang lại cho mình, Hứa Hạo Nhiên có vẻ vô cùng ngạc nhiên: "Chị, anh rể, thứ này thật sự quá tuyệt vời".

"Nếu trò chơi này ra mắt. Tập đoàn chúng ta chắc chắn sẽ thu được siêu lợi nhuận".

"Hơn nữa, đối với tất cả các game thủ mà nói, kể từ bây giờ, họ sẽ không bao giờ chơi các trò chơi khác nữa".

"Chỉ riêng trò chơi này thôi cũng có thể thay đổi hoàn toàn cuộc đời của họ".

"Đặc biệt là đối với những người dân dưới đáy xã hội, họ có thể kiếm tiền từ trò chơi này!"

Lời nói của Hứa Hạo Nhiên ngay lập tức thu hút những suy nghĩ khác của Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình nhanh chóng hỏi người đẹp da ngăm: "Nhưng chúng ta đang ở trong không gian đặc biệt như này".

"Mặc dù có thể nhìn thấy và vươn tay chạm vào, nhưng người bình thường đến phòng chúng ta để chơi game là điều không thể".

Người đẹp da ngăm mỉm cười chỉ lên bầu trời xanh ngoài cửa sổ: "Giám đốc, em nghĩ chắc chị biết là toàn bộ đất nước chúng ta về cơ bản đã được phủ sóng bởi mạng 5G, mạng 6G đã được thử nghiệm trên nhiều lĩnh vực".

"Nói cách khác, có mạng không dây ở mọi ngóc ngách trong cuộc sống của chúng ta. Người dân có thể cầm điện thoại di động trong công viên hoặc trong ngõ, hay hành lang hoặc bất cứ nơi đâu".

"Chỉ cần có mạng không dây, là có thể chơi trò chơi này, nhưng còn cần một công cụ khác".

Nói rồi, người đẹp da ngăm nhận lấy cặp kính từ tay một nhân viên bên cạnh.

Chiếc kính có vẻ ngoài không khác gì những chiếc kính cận mà mọi người thường mua.

Sau khi Hứa Mộc Tình đeo cặp kính vào, cô liếc nhìn xung quanh và nói với người đẹp da ngăm: "Không có gì khác biệt cả".

Người đẹp da ngăm cười mà không nói lời nào, cô ấy chỉ đưa tay chỉ sang cửa sổ bên cạnh.






TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv