Trong từ đường vang lên giọng nói của Triệu Đông Thiên.
Ba bóng người lần lượt tiến vào trong từ đường.
"Phụ thân".
Lúc này, Triệu Đông Thiên quỳ một đêm cũng đã đứng lên.
Đây là Tần Ninh ép ông ta đứng lên.
Triệu Đông Thiên ho khan một cái nói: "Vị Tần Ninh công tử này từ hôm nay trở đi sẽ là khách quý của Triệu phủ chúng ta, tất cả mọi người trong thành Đông Thiên, bao gồm cả ba người các ngươi, đều cần nghe theo chỉ thị của hắn!"
"Hả?"
Triệu Tầm là tộc trưởng sững sờ.
"Hả cái gì mà hả, nhớ kĩ điều này vào, hãy nhớ cho dù là lúc nào, khi nào, hắn mà bảo các ngươi đi chết, cũng phải đi chết cho ta!"
"Cha...", Tần Ninh lại mở miệng nói: "Đừng nghe ông ta nói bậy, các ngươi đang làm cái gì thì làm cái đó đi".
Triệu Đông Thiên lại khẽ nói: "Nhớ kỹ lời lão phu nói, nếu dám bất kính với Tần công tử, ta sẽ lột da các của các ngươi!"
"Vâng...", lúc này ba người lần lượt khom người rời đi.
Tần Ninh nhìn thoáng qua Triệu Đông Thiên.
Ông ta lại vội vàng nói: "Tần phụ, con đều làm theo lời người nói rồi, một là không được để lộ thực lực của người, hai là không thể gọi người là Tần phụ ở trước mặt người ngoài".
"Chuyện ta bảo ngươi làm nhớ chú ý một chút".
Tần Ninh lập tức nói: "Nghe nói trong dãy núi Đông Thiên xuất hiện một di chỉ tông môn, ta cũng muốn đi nhìn một chút, ngươi cứ đợi ở trong thành Đông Thiên đi!"
Nói rồi Tần Ninh rời đi.
Triệu Đông Thiên đứng trong từ đường, vui vẻ khoa tay múa chân.
Đã lấy được Bách Thiết Quyết quyển thứ tư, lại thêm Tần phụ trở về, không có chuyện gì vui hơn chuyện này.
Bên ngoài từ đường.
Ba huynh đệ Triệu Tầm, Triệu Bình, Triệu Triết chờ đợi Tần Ninh xuất hiện, khom người thi lễ.
Tần Ninh lại cười nói: "Đừng khách khí như vậy, rất khó chịu, các ngươi cứ coi như ta là một vị khách trong Triệu phủ là được rồi, về phần lời Triệu Đông Thiên nói, không cần để ý tới".
Ba người dẫn Tần Ninh đi vào một đình viện trong Triệu phủ.
Đây là đình viện mới chuẩn bị, có Triệu Đông Thiên, ba huynh đệ nào dám chủ quan, đương nhiên là lập tức dặn dò.