Đây là ý cảnh của kiếm thế, Tần Ninh vừa thêm vào.
“Trảm!”
Một kiếm chém ra, kiếm khí gào thét như sóng triều cường, cuồn cuộn tiến về phía Cổ Lăng.
Tiếng ầm vang rung chuyển cả đất trời.
Chỉ có một từ có thể hình dung được kiếm của Tần Ninh, đó là nhanh.
Nhát kiếm phía sau còn chém ra nhanh hơn nhát kiếm phía trước.
Cổ Lăng dùng kiếm cũng rất nhanh nhưng dần dần hắn ta cũng nhận thấy được kiếm chiêu của hắn ta đấu không lại Tần Ninh, tốc độ ra chiêu của hắn vô cùng mạnh.
Phập, âm thanh bất ngờ vang lên, kiếm của Tần Ninh xuyên qua lớp phòng ngự của Cổ Lăng, đâm vào ngực hắn ta, làm hắn ta bị thương.
Có lần một thì sẽ có lần hai, lần ba… Dần dần, Cổ Lăng không còn sức đánh trả.
Mà khi đó, Thiết Vương, Thiên Thi lão nhân và tiểu tiên nữ Bách Hoa đang bị sáu cánh tay bằng cát vây khốn, không thể cứu viện cho hắn ta được.
“Ta tiễn ngươi về Tây Thiên nhé”.
Tần Ninh vừa dứt lời, trong nháy mắt, Tề Tiêu Kiếm bay lên trời, sau đó, mũi kiếm bỗng nhiên đổi hướng, đâm thẳng về phía Cổ Lăng.
Một chiêu này là dùng để lấy mạng của hắn ta.
Lúc này, trong đầu Cổ Lăng chỉ còn một suy nghĩ duy nhất.
“Đủ rồi!”
Một tiếng quát to vang lên.
Một thân hình già nua bỗng xuất hiện trước người Cổ Lăng, bàn tay ông ta khẽ chuyển động, một cái lò luyện đan có ba chân nhanh chóng xuất hiện.
Chiếc lò luyện đan kia lao về phía trước, đồng thời kích thước của nó nhanh chóng tăng lên gấp bội, từ chỗ bằng một ngón tay cái hóa thành một cái lò luyện đan cao mười trượng, thân của lò luyện đan va chạm với Tề Tiêu Kiếm.
Ầm… chỉ trong nháy mắt, đất trời rung chuyển.
Âm thanh đinh tai nhức óc truyền vào lỗ tai của tất cả mọi người, thậm chí những võ giả có cảnh giới linh giả, thiên giả bị âm thanh làm tổn thương, phun ra máu tươi.
Lúc này, có không ít Đế giả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Lò luyện đan vẫn lơ lửng trên không.
Còn trên thân Tề Tiêu Kiếm lại xuất hiện vết nứt, răng rắc, tiếng nứt vỡ vang lên, cuối cùng thanh kiếm hoàn toàn mất đi ánh sáng, vỡ vụn ra thành từng mảnh.
Tề Tiêu Kiếm! Bảo khí đứng đầu trong các loại bảo khí Cực Đạo cấp Thiên đã thành sắt vụn.
“Tam Nguyên Đỉnh!”
Vào giờ phút này, bên trong đám người có kẻ nhịn không được mà hô lên.
Tam Nguyên Đỉnh! Đó chính là mệnh khí! Mệnh khí! Đó là thứ vượt khỏi phạm trù bảo khí Cực Đạo.