Mười vạn chính là giới hạn cao nhất, cho dù nhiều võ giả có thiên phú thay đổi linh uy, biến linh uy thành linh trụ, cộng lại với nhau cũng không thể nào vượt qua được mười vạn trượng.
Nhưng mà sau khi linh trụ của Tần Ninh không ngừng tăng trưởng, đạt tới giới hạn linh trụ cao mười vạn trượng, thì hắn lại lấy linh trụ của bốn người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên,… chồng lên trên.
Quả là không thể tưởng tượng ra nổi.
Không phải là không thể tưởng tượng ra nổi.
Mà là không thể nào làm được như vậy! Lúc này, đám người Thiên Thú cảm thấy vô cùng khó chịu! Tần Ninh nhìn về phía bọn họ.
“Tất cả các ngươi đều đã đến đông đủ hết rồi sao?”
Tần Ninh mở miệng nói: “Vậy thì cùng tính sổ một lần cho tiện”.
Hắn vừa nói xong, bầu không khí như muốn ngưng đọng lại.
Vào giờ phút này, không ai dám coi khinh Tần Ninh, cho dù bây giờ, Tần Ninh mới chỉ có cảnh giới tôn giả mà thôi! Khoan đã?
Không đúng! Tần Ninh… không phải là tôn giả! Vào giờ phút này, thứ hơi thở đang vờn quanh cơ thể kia sao có thể chỉ là cấp bậc tôn giả được cơ chứ, đây là cảnh giới Đế giả! Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nhờ dung hợp truyền thừa mà từ cảnh giới tôn giả tầng hai đột phá lên tới cảnh giới Đế giả sao?
Vào giờ phút này, có không ít ánh mắt nhìn về phía hắn.
Vào giây phút ánh mắt bọn họ dừng lại chỗ Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, bọn họ bỗng chốc ngơ ngác.
Diệp Viên Viên là tôn giả tầng năm.
Thời Thanh Trúc là Đế giả đỉnh phong.
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đều là Đế giả sơ kỳ.
Nhưng mà bây giờ cảnh giới của bốn người bọn họ đã thay đổi.
Hơi thở của cảnh giới Đế giả đại viên mãn vây quanh bọn họ.
Rốt cuộc là thứ lực lượng đáng sợ đến mức nào mới có thể khiến cho bọn họ bước vào cảnh giới Đế giả đại viên mãn?
Việc này không chỉ đơn giản là một chuyện không tưởng nữa.
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Trần Nhất Mặc, hắn bước tới trước mặt hắn ta, giơ tay lên.
Bốp! Một cái tát đánh thẳng vào mặt Trần Nhất Mặc.
“Làm liều!”
Trần Nhất Mặc nhìn Tần Ninh, hắn ta nhếch môi cười: “Không điên cuồng thì không phải là ma!”
Tần Ninh nhìn Trần Nhất Mặc, thở dài, rồi cầm lấy một bàn tay của đồ đệ.
Một cảnh tượng đáng kinh ngạc bỗng xuất hiện.
Thân hình Trần Nhất Mặc bỗng phát ra ánh hào quang rực rỡ.
Tiếng rên vừa rồi lọt vào trong tai Tô Uyển Nguyệt khiến cho hai má Tô Uyển Nguyệt đỏ bừng.
“Thật là thoải mái!”
Trần Nhất Mặc nhịn không được mở miệng nói: “Thì ra truyền thừa của sư tôn lại mạnh đến như vậy!”