Người đàn ông mặc đồ xanh kia không đáp mà hỏi ngược lại: "Chiêm Ngưng Tuyết có quan hệ thế nào với ngươi?"
Đôi mắt lão đạo sĩ áo đỏ hơi ảm đạm, nói: "Ngươi còn chưa nói ngươi là người nào đâu?"
"Ta?"
Người đàn ông mặc đồ xanh cười nói: "Ta là người đến giết Tần Ninh".
Đến giết Tần Ninh! Lão đạo sĩ áo đỏ khó hiểu nói: "Cho dù hắn là người do Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, nhìn thấy tất cả mọi chuyện mà Ma tộc làm, Ma tộc Thiên Mục cũng không cần phải dùng nhiều sức lực như vậy để giết hắn chứ".
"Ngươi không hiểu đâu".
Người đàn ông mặc đồ xanh nói: "Hắn không dễ chết, chỉ có một cơ hội để giết hắn, phải nắm lấy cơ hội này”.
"Nếu ngươi đến từ Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên, có lẽ còn có quan hệ sâu xa với hắn đấy".
Lão đạo sĩ áo đỏ lại không suy nghĩ nhiều.
Năm đó đúng là Cửu Nguyên Đan Đế đã từng đến Thượng Nguyên Thiên, nhưng lại rất ít khi đến những thiên vực khác, sao có thể có quan hệ gì với hắn chứ!
"Ngươi có biết sư phụ của Chiêm Ngưng Tuyết, Phong Không Chí Thánh không?"
Người đàn ông mặc đồ xanh cười nói: "Sau này ngươi sẽ biết".
Lão đạo sĩ áo đỏ tiếp tục nói: "Ma tộc Thiên Mục ngưng tụ một trăm mười tám linh uẩn, biến thành linh uy, tụ tập thành linh trụ, đủ để giết tất cả những người có thiên phú nghịch thiên trên thế gian, đã chuẩn bị không có sai sót gì như thế để giết hắn rồi mà vẫn phải dùng Táng Long Huyệt làm chiêu sau, rốt cuộc các ngươi sợ hắn đến mức nào chứ?"
Lần này, có thể nói là Ma tộc Thiên Mục đã chuẩn bị tận ba lần.
Đúng là quá coi trọng người do Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế.
Cũng không phải coi thành gì khác, mà là coi thành thần tiên để giết.
"Cho nên mới nói ngươi không hiểu".
Người đàn ông mặc đồ xanh nói: "Sự chuẩn bị lần này cũng chưa chắc có thể giết hắn...", "Nhưng mà Táng Long Huyệt này, Diệp mỗ ta đã tốn không ít tâm huyết, cũng không thể để ngươi thông báo cho hắn được, vì thế ngươi chỉ có chết ở chỗ này thôi".
Nam tử áo xanh vừa nói xong liền giơ tay lên, từng đạo đao gió lập tức ngưng tụ trong tay.
Hàng loạt đao gió kia nháy mắt hóa thành gió lốc cuốn lấy đỉnh núi, thoáng chốc đã biến một ngọn núi thành phấn vụn. Rồi sau đó, một hóa thành ba, ba hóa thành chín, chín cơn gió lốc ập tới chỗ lão đạo sĩ áo đỏ.
Chín cơn lốc xoáy gần như phong tỏa tất cả đường lui của lão đạo sĩ khiến ông ta không còn đường chạy trốn.
“Ngươi không sợ mình sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Trung Tam Thiên và Cửu Đại Thiên sao?"
Đạo sĩ áo đỏ giận dữ hét.