Lúc này Thanh Hoàng và Ly Hoàng đang tụ tập xung quanh Diệp Viên Viên và Lý Nhàn Ngư.
Tô Khuynh Nguyệt thấy cảnh ấy, mắt cũng sáng lên.
Diệp Viên Viên là tôn giả cảnh giới ngũ trọng.
Lý Nhàn Ngư là Đế giả sơ kỳ, nhưng đã bị thương nặng.
Hai người này là nữ nhân và đệ tử của Tần Ninh, là người hắn quan tâm nhất, đĩ nhiên nàng ấy phải bảo vệ hai người này.
Nhưng bây giờ, hai người này còn có thể tự vệ thì không còn gì tốt bằng.
Thân con rối! Mấy người Nguyên gia và Chu gia nhìn thân con rối kia, vẻ mặt đều trở nên nghiêm nghị.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra từ trên hai con rối khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Đế giả, tột cùng.
Lần này đám người Chu Vận Thiên, Nguyên Chính Cương đều vô cùng ngạc nhiên.
Tần Ninh đã lấy được hai con rối này khi nào?
Chẳng lẽ là ở trong vùng đất Thánh Táng này sao?
Lúc này, tuy tám đại đế đều ngạc nhiên nhưng họ biết, chắc chắn không thể lùi lại được.
Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương nhìn nhau.
"Vô Thiên, Minh Thiên, Khả Thiên!"
Chu Vận Thiên nói: "Ba người các ngươi cùng với Nguyên Thông Thiên, Nguyên Thâm, Nguyên Mặc Vân ngăn hai con rối kia lại".
"Dạ!"
"Nguyên Chính Cương, ta và ngươi cùng giết Tần Ninh".
"Được!"
Dứt lời, Nguyên Chính Cương và Chu Vận Thiên chạy thẳng tới chỗ Nham Thạch.
Chu Vô Thiên, Chu Minh Thiên, Chu Khả Thiên cùng với Nguyên Thông Thiên, Nguyên Thâm, Nguyên Mặc Vân xông về phía Diệp Viên Viên và Lý Nhàn Ngư.
Ánh mắt Tô Khuynh Nguyệt lóe lên, sát khí ngưng tụ.
Sáu người này đều đang ở cảnh giới Đế giả hậu kỳ, hai con rối Đế giả đỉnh phong chưa chắc đã bảo vệ được Diệp Viên Viên và Lý Nhàn Ngư.
"Giết!"
Tô Khuynh Nguyệt quát lên.
Người của Cửu Tinh Lâu đều lao ra theo Tô Khuynh Nguyệt.
Chuyện tới nước này, đã không còn đường lui nữa.
Ngay cả Tần Ninh, người này có thể nghĩ cách đảm bảo tính mạng cho Diệp Viên Viên, ắt hẳn cũng có thứ đảm bảo cho mình đúng không?
Lúc này, Thanh Hoàng và Ly Hoàng ứng chiến với sáu vị Đế giả hậu kỳ, đương nhiên Tô Khuynh Nguyệt cũng cùng với hai con rối giao thủ với họ.
Diệp Viên Viên cầm kiếm đứng lên, nàng là tôn giả cảnh giới ngũ trọng, ngoài đế giả ra, không ai có thể giết nàng.