Phong Thần Châu

Chương 10906: Bạn bè cũng nhiều



Còn những nhân vật Tiên Tôn phía sau, đó đều là cấp bậc Thái Thượng, tộc lão.

Nhưng Thái Thượng Tiên Tông thì khác.

Tông chủ đương đại là Tông Tư Nguyên, nhân vật lừng lẫy bậc Tiên Tôn trung

Còn đại phong chủ Tông Đồng Nguyên, là nhân vật Tiên Tôn sơ kỳ. Giờ phút này.

Đứng trước mặt mọi người của Thái Thượng Tiên Tông, chính là đại phong chủ của Thái Thượng Tiên Tông - Tông Đồng Nguyên!

Vị đại phong chủ Tông Đồng Nguyên này, nếu xét trên toàn bộ Thái Thượng Tiên Vực, thì có địa vị ngang hàng với những người đứng đầu các thế lực bá chủ khác.

Lúc này, Tông Đồng Nguyên dẫn người xuất hiện, không biết là vì chuyện gì.

Hắn ta từ trên trời đáp xuống, đến trước mặt Tân Ninh, cứ lặng lẽ nhìn Tân Ninh như vậy.

Tân Ninh không khỏi nhìn hai người Bảo Tử Đạt và Vũ Bảo Bảo.

"Nhìn ta làm gì? Ta có nói đâu, chuyện này quan trọng lắm, ta đã giữ bí mật mà" Bảo Tử Đạt nói thẳng.

Vũ Bảo Bảo cũng hừ nói: "Ta mới không nói." Tân Ninh không hiểu. Huynh không nói, huynh cũng không nói, vậy... bọn họ làm sao biết được?

Tông Đồng Nguyên nhìn Tần Ninh, đánh giá từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới nói: "Hoàn toàn khác rồi."

"Làm sao huynh biết?"

Tần Ninh hỏi ngay.

"Còn có thể biết bằng cách nào? Đương nhiên là lần trước thấy Vũ Bảo Bảo và Bảo Tử Đạt hấp tấp, kéo theo đám Y Thư Thanh, ta cũng bám theo. Đợi hai người bọn họ để bọn Y Thư Thanh rời đi, ta cũng mời bọn họ đến Thái Thượng Tiên Tông làm khách."

"Lúc đầu mấy người bọn họ nhất quyết không nói, sau đó là Uất Trì Cung vẫn xuất hiện, giải thích mọi chuyện với cha ta.”

Tân Ninh không khỏi nói: "Cố Vân Kiếm đâu?" "Chưa thấy đâu."

'Tông Đồng Nguyên cười khổ nói: "Với thực lực Tiên Tôn đỉnh phong của cha †a cũng không thể suy đoán ra tung tích của tên tiểu tử Cố Vân Kiếm đó."

Tân Ninh thở dài.

"Sao vậy? Hắn ta không tìm ngươi à?”

"Ừm..

"Tên nhóc con đó... quá kiêu ngạo rồi."

Hai người cứ ngươi một lời ta một câu.

Những người của Lạc gia bên cạnh, hoàn toàn ngây ngốc. Đây là tình huống gì vậy?

Hoàn toàn không hiểu gì cả!

Hơn nữa có liên quan gì đến chuyện của Cố Vân Kiếm, Uất Trì Cung của Thái Huyền Tiên Vực?

Tông Đồng Nguyên nhìn Tần Ninh, không khỏi cảm thán nói: "Tên nhóc ngươi lúc trước ở Nam Thiên Hải không đi tìm Bảo Tử Đạt, Vũ Bảo Bảo thì thôi, lại không đến Thái Thượng Tiên Tông, sao vậy, cảm thấy ta và đại ca ta sẽ hại ngươi à?"

"Chuyện này cũng không phải..." Tân Ninh cười khổ nói: "Ta một lòng chỉ nghĩ đến chuyện của Thái Huyền Tiên Vực, không kịp..."

"Ngụy biện!"

'Tông Đồng Nguyên cười khổ nói: "Nhưng mà cũng đúng, thế sự thay đổi, lòng người là thứ dễ thay đổi nhất, ai cũng không thể đảm bảo."

Tân Ninh có chút xấu hổ, ho khan.

Năm đó với thân phận Hồn Võ Thiên Tôn, Tân Ninh dẫn Cố Vân Kiếm theo, dạo chơi khắp các tiên vực, kết giao bằng hữu, tất nhiên là một người rồi lại một người.

Kẻ thù không ít.

Bạn bè cũng nhiều.

Nhưng sau vài vạn năm, kẻ thù chắc chắn vẫn là kẻ thù, nhưng bạn bè chưa chắc là bạn bè.

Giờ đây hắn đã đạt đến Tiên Đế sơ kỳ, đương nhiên rất nhiều chuyện cũng không cần phải bó tay bó chân nữa.

"Vĩnh thúc thế nào?" "Khá tốt." "Vậy thì tốt rồi."


Hùng hổ đến đây, nhưng bây giờ... chỉ cầu Tân Ninh đừng yêu cầu quá đáng, để bọn họ mang Lạc Thiên Hành đi là được.

"Tân đại nhân."

Lạc Sơn Hà cười nói: "Điều kiện của ngài, bọn ta đã đáp ứng, ngoài ra, Lạc gia †a còn có thể tuyên bố với Thái Thượng Tiên Vực, Lạc Thiên Hành xin lỗi Tân Ninh đại nhân. Ta sẽ giam thằng nhóc này ở Lạc gia ba vạn năm, không, chín vạn năm, không cho nó bước ra khỏi Lạc gia nửa bước!"

Nghe vậy, Tần Ninh lại mỉm cười nói: "Lạc tộc trưởng đừng vội, vừa rồi nói đến đâu rồi nhỉ?"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv