Mọi người đều vô cùng hoảng sợ, thi nhau quay đầu nhìn lại.
Đó là một ông lão mặc một bộ áo vải sạch sẽ mộc mạc, mái tóc dài hoa râm được búi lên, khuôn mặt già nua tái nhợt, mặc dù nhìn có vẻ rất già nhưng lại có khí chất cực kỳ mạnh mẽ.
Dịch Hoa.
Nghệ Văn Đấu.
Thương Cảnh Sơn.
Cùng với các vị Tiên Đế như Lữ Chung, Thu Y Nhân nhìn thấy lão già kia, đều cau chặt mày.
"Mạc Xuyên Tiên Đế!"
Dịch Hoa chậm rãi nói, trong giọng nói mang theo một chút cảm xúc phức tạp không nói ra được.
"Tiểu Dịch Hoa, ngươi rất có tiền đồ nha, lại có thể cấu kết với Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, ra tay với bạn bè của mình?"
Lão già mỉm cười nhìn về phía Dịch Hoa Tiên Đế, trên khuôn mặt toàn là vẻ lạnh lùng.
Dịch Hoa khẽ nói: "Mỗi người đều có lựa chọn của mỗi người, đây là lựa chọn của chính Dịch Hoa ta!"
"Được, vậy ngươi nói cho ta nghe một chút, Cảnh Hỏa tộc, Hàn Mị tộc đã hứa hẹn cho ngươi cái gì?"
Mạc Xuyên Tiên Đế lạnh lùng nói.
Dịch Hoa nhìn về phía Mạc Xuyên, giọng nói cũng lạnh như băng: "Hứa hẹn cho ta cái gì, ngươi không cần biết!"
"Mạc Xuyên, ngươi cũng là một vị Tiên Đế có tư lịch già dặn nhất trong Tam Thanh tiên vực!"
"Qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn luôn ẩn thế không ra, cũng không tham dự vào chuyện bên ngoài, sao ngươi lại phải xen vào chuyện hôm nay?
Vô duyên vô cớ để mất mạng cũng không đáng giá đâu!"
Mạc Xuyên nhìn về phía Dịch Hoa Tiên Đế, cười nhạo nói: "Lão phu muốn làm gì thì phải xem tâm trạng của ta, ẩn thế không ra cũng phải xem tâm trạng, xuất thế cũng là do tâm trạng, ngươi quản được chắc?"
"Vô duyên vô cớ để mất mạng?
Dịch Hoa ngươi thật sự cảm thấy, mình là nhân vật lớn gì sao?"
Mạc Xuyên cười lạnh, nhẹ nhàng nhấc bàn tay chắp phía sau lên, phủ xuống trước người.
Chưởng ấn đánh ra, trong khoảnh khắc đã hóa thành cao lớn mấy trăm trượng, bay thẳng về phía Dịch Hoa.
Dịch Hoa Tiên Đế cũng tung một chưởng về phía trước để nghênh đón.
Ầm... Chỉ trong chốc lát, cả trời đất vang lên những tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, vang vọng không ngừng, bóng người Dịch Hoa cũng lùi về sau mấy trăm trượng, sắc mặt trắng nhợt, khí tức trong cơ thể phun trào, qua một hồi lâu mới bình phục lại.
"Ngươi thật sự cảm thấy mình là nhân vật lớn gì sao?"
Mạc Xuyên khinh miệt nói: "Lúc lão phu thành đế, ngươi vẫn chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, đừng nói là ngươi, cho dù là Thanh Thiên Tung gặp lão phu cũng phải cung kính gọi một tiếng Mạc Xuyên đại gia, ngươi là cái thá gì?"
Mạc Xuyên Tiên Đế! Một nhân vật già đời có thành tựu mấy chục vạn năm trong Tam Thanh tiên vực.
Vị Tiên Đế này sau khi đến cảnh giới Tiên Đế đã có ý đồ đột phá lên cảnh giới Tiên Tôn hết lần này đến lần khác, nhưng tất cả đều thất bại.
Sau đó ông ta đã dứt khoát từ bỏ hy vọng tiến thêm một bước, bắt đầu lại từ đầu, chuyển sang tu hành tiên trận.
Có ai ngờ được lão già này lại tu thành công! Bắt đầu từ số không ở trong đạo trận pháp, tăng lên từng bước một, cho tới hôm nay đã trở thành một vị đế trận sư chân chính! Chuyện thế này là độc nhất vô nhị trong trăm vạn năm ở Tam Thanh tiên vực.
Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi ở đây căn bản chưa từng nghe thấy uy danh của Mạc Xuyên Tiên Đế, nhưng rất nhiều người thế hệ trước đều biết.
Bởi vì lúc những người thế hệ trước này còn trẻ, Mạc Xuyên Tiên Đế quả thực là uy phong lẫm liệt ở trong Tam Thanh tiên vực.
Chỉ là trong mấy vạn năm qua, Mạc Xuyên Tiên Đế vẫn luôn ẩn cư không xuất hiện, cho nên càng ngày càng ít người biết đến ông ta.