Nghe nói như thế, Trương Linh Phong lập tức bật cười.
"Được lắm được lắm, xem thường Trương Linh Phong ta đúng không?"
Trương Linh Phong giang hai tay chống nạnh, cười nhạo nói: "Ngươi tên gì?"
"Hàn Lục Bách!"
"Ừm, đúng là rất lục!"
Nghe nói như thế, sắc mặt Hàn Lục Bách trở nên lạnh lẽo.
Trương Linh Phong cười lạnh nói: "Tới đây tới đây, gọi người của ngươi tới đây đi, một mình ngươi không phải đối thủ của ta, bắt đầu từ bây giờ, hãy gọi người cho ta, gọi tộc trưởng Hàn Mị tộc Hàn Thanh Khiếu, tộc trưởng Cảnh Hỏa tộc Cảnh Trấn Vũ của các ngươi tới hết cho ta đi!"
Sắc mặt Hàn Lục Bách lạnh như băng, bên trong ánh mắt mang theo mấy phần kiêng kị.
Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong vô cùng nổi tiếng ở trong ngoài Tam Thanh tiên vực, cho dù là ba thế lực bá chủ không muốn trêu chọc người này.
Bên cạnh Trương Linh Phong, Tần Ninh thở ra một hơi, sắc mặt đã nhẹ nhõm hơn mấy phần.
"Ngươi bây giờ còn quá yếu, phải thả ta ra sớm một chút mới đúng".
Trương Linh Phong oán giận nói.
"Nếu thả ngươi ra sớm một chút, có thể câu được con chim lông xanh này tới sao?"
Tần Ninh không khỏi cười nói.
Trương Linh Phong gật đầu cười nói: "Lời nói này cũng đúng".
Giờ phút này, khắp nơi bốn phương tám hướng đều là giao chiến.
Hàn Lục Bách đứng ở đằng xa nhìn về phía Trương Linh Phong, cũng không hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu là một vị Tiên Đế thì thôi đi.
Nhưng vị này là... Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong! Đám Tiên Đế ở trong Tam Thanh tiên vực, có ai mà không phải nể mặt Dịch Thiên Tiên Đế đâu?
"Bảo ngươi đi gọi ngươi, ngươi không nghe được sao?"
Trương Linh Phong nhíu mày lại nói: "Xem thường Trương mỗ ta à?"
Sắc mặt Hàn Lục Bách càng thêm âm trầm.
Tất cả mọi người đều là Tiên Đế.
Trương Linh Phong quả thực là có chút quá mức hống hách.
"Làm sao?
Không phục?
Không phục thì đến đánh ta đu!"
Vèo... Chỉ một thoáng, bóng người Trương Linh Phong đã lóe lên, hóa thành một tàn ảnh lao thẳng đến chỗ Hàn Lục Bách.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra.