“Tần công tử quả nhiên là thông minh”.
Vũ Tử Vi giang hai tay ra, nhìn dáng vẻ bây giờ của mình, không khỏi cười nói: “Chẳng lẽ Tần công tử không cảm thấy Cổ Y Lâm này đẹp sao?”
Cổ Y Lâm.
Hẳn là tên của cơ thể này.
Tương Hàm Nhạn chỉ là tên theo Nhân tộc mà thôi.
Tần Ninh cười nói: “Đẹp thì đẹp đấy, nhưng ngươi không nhìn thấy bên cạnh ta có hai đại mỹ nữ sao?
Mỹ nữ, ta đâu có thiếu!”
“Vậy quyền thế?
Địa vị?
Tần công tử thiếu cái gì?”
Vũ Tử Vi tiếp tục nói.
“Cái gì ta cũng không thiếu!”
Tần Ninh cười nói: “Nhưng bây giờ thật ra ta đang thiếu một nha hoàn làm ấm giường, ta thấy ngươi rất thích hợp!”
Vừa nghe thấy lời này, Diệp Viên Viên ở bên cạnh nhíu đôi mày thanh tú lại, mang theo vài phần bất mãn nhìn chằm chằm Tần Ninh.
Nha hoàn ấm giường?
Ngay từ đầu không phải cô ấy và Sương Nhi cũng là nha hoàn ấm giường sao?
Nha hoàn ấm giường sẽ có thể tăng chức! Một khi tăng chức, không phải là sẽ được cùng ngồi cùng ăn với chị em các nàng sao! Vũ Tử Vi không khỏi cười nói: “Tần công tử quả nhiên là đang trêu ghẹo ta , ngươi muốn nha hoàn ấm giường, thánh nữ tiên nữ trong Tiên Giới này còn không phải tùy ý cho ngươi chọn lựa, nếu thật sự không được, Hàn Mị tộc ta cũng có thể đưa tới cho ngươi!”
“Ta chỉ cần ngươi”.
Tần Ninh cười nói: “Nếu ngươi ngoan ngoãn làm nha đầu ấm giường cho ta vạn năm, ta sẽ suy nghĩ đến những vấn đề khác”.
Vũ Tử Vi che miệng cười khẽ.
“Tần công tử làm gì phải tỏ ra xa cách như thế chứ!”
Vũ Tử Vi thản nhiên nói: “Chúng ta thật sự có thành ý hợp tác cùng Tần công tử”.
“Dù sao sau này vẫn cần có Nhân tộc tới quản lý Tam Thanh tiên vực này, Tần công tử rất thích hợp”.
“Ta thích hợp lắm sao?
Tần Ninh lập tức nói: “Được rồi, dị tộc các ngươi nói tới nói lui, tóm lại cũng chỉ là con rối nói chuyện con người mà thôi, con người ta không thích nhất là làm con rối, nhưng lại rất thích nắm con rối trong tay”.