Đây là cái loại vũ khí đáng sợ gì, lại có lực sát thương khủng bố như thế?
Toàn bộ binh Cao Lệ đều sợ choáng váng, bao gồm cả thống soái luôn luôn lãnh tĩnh của bọn hắn, còn có các binh lính đang lui về phía doanh trại, tất cả đều đứng ngây tại chỗ, cả đám trợn mắt há mồm mặt không còn chút máu.
Phụ trách bắn hỏa tiễn trên xe rách náy chính là tinh anh cao thủ Trung Hoa đường, bọn họ trái lại không quản binh Cao Lệ kinh sợ dọa ngốc thế nào, bắn hơn mười mai hỏa tiễn còn lại trên xe ra.
Mục tiêu dày đặc như thế, hỏa tiễn liên tục oanh kích, lực sát thương kia thật sự rất dọa người, bắn cho binh Cao Lệ trong tám cái phương trận thi cốt vô tồn.
- Giết!
Tống Kim cử thiết thương lên, thúc ngựa dẫn đầu lao tới, phía sau là một vạn thiết kỵ, như nước lũ sắt thép, cuồn cuộn ép tới quân Cao Lệ đã sớm sợ tới mức hồn phi phách tán.
Khi binh Cao Lệ còn chưa kịp phản ứng, doanh trại phía sau bọn hắn đột nhiên truyền đến tiếng rống giết chấn thiên, tiếp theo doanh trại bốclên đại hỏa tận trời. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Thiết kỵ Đường quân từ chính diện đập vào, binh Cao Lệ lưu thủ doanh trại đều bị thu hút đến trước trại, Trần Huyền Lễ luôn luôn ẩn náu trong núi rừng thừa cơ giết ra, đột nhập doanh trại quân Cao Lệ, phóng lửa cháy hừng hực.
Binh Cao Lệ trong doanh trại liều mạng trốn ra bên ngoài, không ít binh lính cháy cả người giãy dụa bi thảm trong biển lửa, trong nháy mắt liền hóa thành tro tàn.
Trần Huyền Lễ dẫn ba nghìn thiết kỵ từ quân doanh bốc cháy hừng hực của quân Cao Lệ giết ra, hắn một mình một ngựa, trảm mã đao vô cùng sắc bén chém giết binh Cao Lệ chạy trốn bốn phía.
Binh của Lý Thiết Y từ cứ điểm giết ra cũng đã đụng độ với tiền quân Cao Lệ.
Doanh trại bốc cháy, trung quân đại loạn, thiết kỵ Đường quân đông chi chít trùng sát mà đến, ngốc tử cũng biết toàn quân xong đời, không trốn mới là đồ đần.
Sĩ khí hạ đến cực điểm, sĩ binh tiền quân chỉ hơi chống cự một chút liền chạy trốn bốn phía, binh của Lý Thiết Y thừa thế đánh lén.
Một vạn thiết kỵ của Tống Kim như nước lũ sắt thép cuồn cuộn từ phía trước ép đến, phía sau là hơn một vạn kỵ binh không chính hiệu xông tới. Thiết kỵ Đường quân đột nhập khiến trung quân Cao Lệ hỗn loạn không chịu nổi, chiến mã toàn tốc trùng kích đánh bay thân thể bọn hắn, trảm mã đao vô cùng sắc bén vẽ lên từng đạo hàn mang lãnh lệ, tiếp theo là huyết quang phun ra.
Đám binh lính Cao Lệ chân như bôi mỡ, so với người Uy quốc trốn còn nhanh hơn, cả đám đều hận cha mẹ sinh thiếu hai cái đùi, tuy nhiên tốc độ càng nhanh thì càng dễ đụng trúng chiến mã chạy trên đường.
Toàn quân sụp đổ, không thể cứu vãn, thống soái quân Cao Lệ dưới sự hộ vệ của thân binh, liều mạng giết ra trùng vây, Tống Kim đầu tàu gương mẫu huy động trường thương, đánh chết mấy kỵ binh Cao Lệ vọt tới, truy đuổi thống soái quân Cao Lệ không rời.
Thống soái của quân Cao Lệ dưới sự liều mạng hộ vệ của đội thân binh chạy thục mạng ra ngoài, hai chân Tống Kim đạp xuống, khởi thân, hét lớn một tiếng, thiết thương ném ra.
Thiết thương được quán chú nội gia chân khí xuyên vào hậu tâm thống soái ra khỏi trước ngực, thân thể ngã xuống đất.
Mười vạn quân Cao Lệ bị ba lộ Đường quân trùng sát, quân lính tan rã, chạy trốn tứ phía, chạy càng nhanh, chết càng nhanh hơn, có kẻ cơ trí vứt bỏ vũ khí, giơ tay quỳ xuống đầu hàng.
Dọn dẹp chiến trường, lương thảo quân nhu của quân Cao Lệ chất đống trong quân doanh, bị Trần Huyền Lễ cho một mồi lửa cháy sạch, vũ khí giáp trụ thu được số lớn, tù binh bắt được bốn vạn tám nghìn người.
Gần năm vạn tù binh không ngờ bằng với nhân số binh lực hiện tại của Đường Tiểu Đông, xử lý không tốt, nếu những tù binh này làm loạn, quả đúng là một vấn đề rất đau đầu.
Lý Thiết Y xoa xoa bàn tay to,
- Chuyện này có gì mà đau đầu, toàn bộ ném xuống biển cho cá ăn, mụ nội nó, lão tử bị tổn thất hơn phân nửa binh lực a.
Còn luân phiên áp giải tù binh lên thuyền? Ôi, thật quá phiền toái!
Tống Kim đề nghị ác hơn, trên chiến trường không phải còn có bốn năm vạn thi thể phải vùi lấp sao, cho các tù binh này đào hố sâu một chút, sau đó người chết người sống chôn hết đỡ rách việc.
Học danh tướng Bạch Khởi Đại Tần chôn giết bốn mươi vạn Triệu binh?
Mặc dù Trần Huyền Lễ thấy xử trí tù binh như thế có chút không ổn, nhưng không hề lên tiếng.
Giữa bốn người, chức quan của Tống Kim thấp nhất, nhưng hắn là hiệu Mai Hoa nội vệ, trực tiếp lệ thuộc hoàng thượng chưởng quản, nắm đại quyền sinh sát, thân phận phi thường đặc thù.
Tính ra, chức quan của hắn mới là thấp nhất, Lý đại nhân Tống đại nhân đều nói như vậy, hắn còn có thể nói cái gì nữa?
Vả lại, gần năm vạn tù binh xử trí như thế nào, chứng thật là vấn đề rất đau đầu, không có khả năng phái rất nhiều binh lính trông giữ a? Đây chính là ở Cao Lệ quốc, bọn hắn hiện tại vẫn xem như cô quân đơn bạc xâm nhập nước khác.
Trần Huyền Lễ quả thật không nghĩ ra biện pháp nào khác, cho nên, hắn luôn luôn không lên tiếng.
Đường Tiểu Đông chỉ ném lại một câu "các ngươi thấy nên xử lý thế nào thì làm thế đó", sau đó ra vẻ không liên quan, cực nhàn nhã ra khỏi soái trướng trung quân.
Xử lý xong gần năm vạn tù binh, mọi người cuối cùng thở phào một hơi, nhàn nhã khó được, toàn quân tận tình thả lỏng nghỉ ngơi.
Giữa trưa ngày thứ hai, rất nhiều chiến hạm vận chuyển năm vạn binh lính lên bờ, sau khí dỡ xuống lương thảo trang bị, lại bốc xếp và vận chuyển người bệnh phản hồi Định Hải.
Theo thuyền tới, còn có Lan Đình, Lý Đằng Giao và Đường Điềm, tam nữ mặc chiến giáp bạc sáng bóng, lưng đeo trường kiếm, đích xác anh tư ngời ngời.
Đường Tiểu Đông không yên lòng nhất là Đường Điềm cùng Lý Đằng Giao, bất quá mọi người đi tới nơi này, cũng không thể lại trở về. Chắc rằng Lan Đình trước khi đến, chịu không được sự cầu xin của nhị nữ, mới bất đắc dĩ đáp ứng.
Đại quân xuất chinh không cho phép mang nữ thân quyến, bất quá thân thủ của Lan Đình và Đường Sương, ngay cả Tống Kim thân là cao thủ lợi hại cũng vô cùng bội phục, còn ai vào đây không phục ch
Lúc chập tối, Ngũ Thiên Chiếu cùng hạm đội Uy Hải cũng đột nhiên tới nơi.
Hắn vốn phụ trách giả vờ tiến công trọng trấn Tam Phổ và Hạ Tu để hấp dẫn lực chú ý của quân Cao Lệ, phối hợp đại quân của Đường Tiểu Đông đánh úp cứ điểm Thiên Diệp.
Không nghĩ tới hành động của Tô Định Viễn nhanh đến dọa người, hắn thống soái hai mươi lăm vạn liên quân của Mạc La Quốc trong ba ngày liền đánh tan năm mươi vạn đại quân Cao Lệ, không chỉ đánh đuổi quân Cao Lệ ra khỏi lãnh thổ Mạc La quốc, hơn nữa còn tiến vào cảnh nội Cao Lệ, một hơi công chiếm ba trọng chấn Tân La, Bách Diệp, Tam Phổ trực tiếp uy hiếp Hạ Tu.