Buộc không còn cách nào khác, Đường Sương và Lôi Mị lấy nội công tinh thuần của bản thân mạnh mẽ đả thông một ít huyệt vị kinh mạch khác cho hắn, làm tu vi của hắn bay vọt.
Bất quá, miễn miễn cưỡng cưỡng tránh được công kích thứ hai của Đường Sương, đã làm Đường Tiểu Đông thở hồng hộc, cái loại cảm giác cật lực không còn chút lực này làm hắn thán, không có nội lực tinh thâm, thật đúng là không thể triển bộ pháp thần diệu quỷ dị của thuật kinh thân đề túng này.
Không có biện pháp, chỉ phải tiếp tục khổ luyện thôi.
Tròn một tháng không xuất môn, Lý Lâm Phủ đứng ngồi không yên, tự mình tới cửa vấn an, Đường Tiểu Đông đang có chuyện quan trọng muốn tìm hắn thương nghị, vội vàng xuất môn nghênh tiếp.
Lý Lâm Phủ vốn tưởng rằng nữ tế bởi vì thi không tốt, không mặt mũi gặp ai, nên mới trốn ở nhà, liền an ủi vài câu, lại thấy Đường Sương, Lôi Mị với biểu tình nghiêm túc ngồi ở một bên không chịu đi, nữ nhi bảo bối cũng là một bộ dạng lo lắng, trong lòng khẽ động, nhíu mày hỏi:
- Hiền tế có chuyện gì vậy?
Đường Tiểu Đông nói ra chuyện đó, Lý Lâm Phủ giận tím mặt, phẫn nộ quát:
- Là tên vương bát đản hỗn trướng nào làm?
Hắn giận dữ đứng lên, có vài phần uy thế khiếp người, làm trong lòng Đường Tiểu Đông không ngừng cảm thán.
Đường Tiểu Đông nói ra dự định của mình, Lý Lâm Phủ không chút suy nghĩ, một câu đáp ứng, lại đột nhiên cảm thấy không thích hợp, nhíu mày nói:
- Hiền tế thực muốn dùng thân để nhử?
Nhìn biểu tình hắn, đã có chút vẻ đổi ý.
Trong lòng Đường Tiểu Đông một trận cảm động, tuy lão trượng nhân (cha vợ) tương lai này là một đời gian tướng, nhưng đối đãi Đằng Giao, với mình rất không tệ.
Hắn bất đắc dĩ thở dài nói:
- Chỉ có như vậy, mới dẫn địch nhân ra tiêu diệt được.
Đầu lông mày Lý Lâm Phủ thoáng cau lại, đối với kế hoạch này, hắn tuyệt đối tán thành, nhưng mà với việc dùng thân để nhử, dù sao cũng quan hệ đến an toàn tính mạng của nữ tế hắn, càng quan hệ đến hạnh phúc cả đời nữ nhi bảo bối, nhất thời do dự khó xử.
Đường Tiểu Đông liền kiên trì nói tiếp:
- Tiểu tế đã có sách lược vạn toàn đảm bảo tính mạng không lo, xin nhạc phụ đại nhân yên tâm.
Lý Lâm Phủ nhìn nữ nhi bảo bổi, lại nhìn hai nàng Đường Sương, Lôi Mị, đều có bộ dáng tin tưởng mười phần, đầu lông mày lại càng nhíu chặt hơn.
- Cha.
Lý Đằng Giao cuộn vào trong lòng của hắn, làm nũng
- Chỉ có thể bắt trộm ban ngày, không có chuyện đề phòng trộm ban đêm được, Đông ca ca làm như vậy, chính là muốn diệt sạch hậu hoạn, cũng là suy nghĩ cho Đằng Giao đó, cha...
Trước đây, tiểu ny tử này đã sớm bị Đường Tiểu Đông tẩy não rồi, hơn nữa còn bị lời ngọt dụ hoặc, tiểu ny tử này liền nói gì nghe nấy, lập tức nói lời tốt.
Kỳ thực, trong đầu nàng lo cho Đường Tiểu Đông muốn chết, chỉ là thấy Đường Sương và Lôi Mị sùng bái mù quáng hắn, hai nàng đều một bộ biểu tình thong dong như có dự liệu sẵn, liền nghĩ đến hắn hẳn không có chuyện gì.
Lý Lâm Phủ bị nữ nhi bảo bối làm cho cháng váng đầu óc, cười khổ nói:
- Được được được, cha theo lời con còn không được sao.
Lý Lâm Phủ đồng ý rồi, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Trong kế hoạch những người tiềm phục là quan trọng nhất, phải mượn hỗ trợ của quan binh, Lý Lâm Phủ không chịu đáp ứng, thật đúng là không thể thực hiện được.
Không còn bị nữ nhi bảo bối lay động, thần trí Lý Lâm Phủ thanh tỉnh lại không ít, hắn hỏi:
- Nhân thủ tiềm phục tiến hành như thế nào?
Lôi Mị nói ra chi tiết, làm Lý Lâm Phủ nghe xong đầu lông mày nhíu cả lại.
Hầm ngầm để tạm thời giấu người số lượng không ít, chuyện này coi như dễ, nhưng muốn giấu tới mười đến mười lăm ngày, ai dám cam đoan không tiết lộ hành tung?
Vạn nhất hành tung bị tiết lộ, người tiềm phục bị đối phương đánh lén, thì chết oan mạng rồi.
- Xin bá phụ yên tâm, chất nữ đã cân nhấc rất nhiều lần, kế này có thể dùng. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Đường Sương bất cận nhân tình nói lạnh như băng, bất quá biểu tình nàng lộ ra lòng tin mười phần, còn có một cỗ uy thế lạnh lẽo làm người khiếp sợ tâm hồn.
Lý Lâm Phủ tự nhiên biết rõ nội tình của Đường Sương, cũng biết nội tình của Lôi Mị, sở dĩ Trung Hoa Đường có thể quật khởi nhanh như vậy, hơn phân nửa công lao đều là nhờ hai nữ oa tử trẻ tuổi này.
Giang hồ đồn đại, hai nàng có đủ phong phạm của một đại tông sư, xem ra không giả. Hai nàng đều có tâm tư thận trọng, hành sự ổn thỏa, để hai nàng chủ trì đại cục, quả thực có thể yên tâm.
Lý Lâm Phủ suy nghĩ một chút, rồi nói:
- Hiền tế, chỉ một phe Trung Hoa Đường, lão phu không an tâm, ngươi gọi nhân thủ của Ngọa Long biệt viện cùng Hắc Ưng Đường đi luôn đi.
- Đa tạ nhạc phụ đại nhân.
Đường Tiểu Đông nói:
- Tiểu tế cảm thấy, vận dụng nhân thủ của Ngọa Long biệt viện là đủ rồi, hơn nữa, việc này quan hệ trọng đại, người biết càng ít càng tốt.
- Cha, chuyện này phải bí mật tiến hành, không được để ngoại nhân biết, thập di nương cũng không được nói.
Lý Đằng Giao trừng mắt với cha, một bộ tư thế người không theo con sẽ tìm người tính sổ.
Lời này cũng là Đường Tiểu Đông dạy, lần hành động này cực kỳ bí ẩn, người biết càng ít càng tốt.
Tuy Liễu Nguyệt Cơ kia không có dị động gì, nhưng Đường Tiểu Đông luôn cảm thấy nàng không đơn giản, tốt nhất không để nàng biết.
- Cha, cha có đáp ứng hay không?
Lý Đằng Giao cuộn vào trong lòng hắn, vừa se vừa nhổ râu mép, làm Lý Lâm Phủ đầu muốn to thêm vài lần.
- Ôi, tiểu tổ tông của ta ơi, nghe lời con là được rồi mà. Mau buông tay, đau muốn chết…
Một đời gian tướng, hí lộng quyền mưu, không biết bao nhiêu trung thần bị hắn hại tới tan nhà nát cửa, thủ đoạn độc ác cùng cực, lại cưng chiều nữ nhi như vậy, thực là mở rộng tầm mắt.
Hai ngày sau, có một đội quan quân trùng trùng điệp điệp ra khỏi thành, có người nói là kéo ra địa phương ngoài thành mười dặm để diễn luyện.
Đại quân diễn luyện, phương viên hơn mười dặm đều thành vùng cấm, bất luận kẻ nào cũng không được phép thông qua, quan quân cấm trại ở dã ngoại ba ngày, tiến hành một số diễn luyện, rồi nhổ trại về thành.
Đây là chuyện rất bình thường, không có gì kỳ quái.
Đại quân xuất phát trở về thành, quân đội trên vạn người lại thiếu hơn mười mấy người, ngoại trừ những quan quân cao cấp dẫn đội ra, ai cũng không biết.
Hiện tại vạn sự đã xong, chỉ thiếu gió Đông.
Gió đông, tức chỉ Đường Tiểu Đông.
Trong vài ngày cuối cùng hắn ở đây, đặc huấn cường hóa để có thể tránh khỏi ba chiêu công kích liên hoàn của Đường Sương.
Cái gọi là hoàng đế không vội mà thái giám đã cấp bách, tất cả mọi người đều lo lắng thay cho hắn, hắn thì một chút cũng không nóng nảy, mỗi ngày đều vẫn kiên trì không ngừng luyện tạp Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ như cũ.