Trương Lãng dò xét bốn phía rồi nói:
- Kiều tiên sinh ở đây có quen không?
Kiều Huyền cung kính nói;
- Đa tạ ân điển của Trương tướng quân thảo dân ở đây tương đối thỏa mãn.
Trương Lãng vui vẻ gật đầu.
Tiến vào trong đại viện ở đây gieo trống không ít hoa cỏ sinh cơ dạt dào.
Nhanh chóng tiến vào trong phòng, Điển Vi thì đứng ở phía sau lưng của hắn, khi thị nữ dâng trà thơm lên Trương Lãng mới mở miệng nói:
- Kiều tiên sinh Lãng vốn định sớm tới bái phỏng nhưng quân vụ quấn thân hôm nay mới tới được, xin tiên sinh đừng trách.
Kiều Huyền liền nói:
- Đa tạ tướng quân ưu ái, thảo dân vinh hạnh vô cùng.
Trương Lãng cười ha hả;
- Sao khách khí như vậy, đúng rồi Chu Du không tới sao?
Kiều Huyền trả lời;
-Chu Du tới hôm nay chưa tới.
Trương Lãng thất vọng, vốn cho rằng lần này hắn sẽ gặp được Chu Du ở nơi này.
Sau đó Đại Kiều Tiểu Kiều và phu nhân tiến lên bái phỏng Trương Lãng.
Trương Lãng liền nói:
- Kiều tiên sinh ta có chuynệ muốn thương nghị với tiên sinh,
Kiều Huyền mỉm cười kỳ thật trong lòng bất ổn vô cùng.
Trương Lãng thản nhiên nói:
- Bởi vì Lãng cả ngày sự vụ quấn thân không có cơ hội bồi tiếp chuyết kinh nên hi vọng mời lệnh thiên kim tới quý phủ mấy ngày để cho thê tử có người bầu bạn không biết ý của tiên sinh thến ào.
Kiều Huyền liền đáp;
- Đó là vinh hạnh của tiểu nữ, thảo dân chỉ sợ tiểu nữ tính tình điêu ngoa, chọc cho phu nhân không vui đến lúc đó....
Trương Lãng khoát tay nói:
- Việc này không sao, Kiều tiên sinh cũng đừng khước từ nữa.
Kiều Huyền cung kính đáp lời.
Sau đó hai người nói nhăng nói cuội một phen Trương Lãng mang theo Đại Tiểu Kiều rời đi.
Nhìn qua thân ảnh của bọn họ Kiều Huyền thở dài khuôn mặt lộ vẻ buồn bực không thôi.
Kiều phu nhân khó hiểu:
- Lão gia đại tiểu kiều có thể đi cùng Trương phu nhân là phúc khí của bọn họ sao ông lại không vui.
Kiều Huyền ngồi ở trên ghế cười khổ nói:
- Nàng là nữ tử làm sao biết được quỷ kế trong đó.
Kiều phu nhân cả kinh;
- Trương tướng quân không phải muốn nhúng tay vào sao?
Kiều Huyền cười khổ: - Không hoàn toàn như vậy, Trương Lãng rất thúc đẩy hôn sự giữa Chu Du và tiểu Kiều, nhưng chỉ sợ đại nữ tử sẽ trở thành vật hi sinh rồi.
Kiều phu nhân gấp giọng:
- Đến cùng là chuyện gì ông mau nói đi.
Kiều Huyền bất đắc dĩ lắc đầu:
- Trương Lãng vô cùng coi trọng Chu Du, cho nên tiểu Kiều sẽ không có vấn đề gì, ngược lại theo ta được biết Chu Du sau khi hàng Trương Lãng vẫn ốm bệnh ở giường, người sáng suốt là biết hắn không muốn hiệu lực cho Trương Lãng, Trương Lãng đương nhiên không hi vọng như vậy nên đánh chủ ý lên Đại Kiều, nếu hắn thật sự muốn không lâu sau sẽ tới cầu thân kết làm thân gia, có quan hệ như vậy Chu Du chỉ sợ không góp sức cũng không được riồ.
Kiều phu nhân thở dài một hơi vui vẻ nói:
- Đây không phải là chuyện tốt sao, đại Kiều có thể gả cho Trương tướng quân coi như là phúc khí của nó, ta thấy Trương tướng quân tướng mạo bất phàm, hơn nữa trẻ tuổi, quyền cao chức trọng, thắp đèn lồng rọi khắp cũng không có con rể như vậy.
Kiều Huyền trừng mắt nhìn phu nhân bất mãn nói:
- Vậy bà có nghĩ tới nữ nhi của mình không, nếu Trương Lãng thích đại Kiều thì tốt, con gái cũng không có thiệt thòi gì chỉ sợ hắn không thích mà chỉ muốn kết thân với Chu Du vậy tương lai khổ cho con chúng ta.
Kiều phu nhân ha ha cười rộ:
- Lão gia đa tâm rồi hai nữ nhi bảo bối của chúng ta mỗi người đều xinh đẹp vô cùng, vừa rồi ông không chú ý sao, ánh mắt của Trương tướng quân nhìn đại kiều, ha ha ông yên tâm chỉ bằng vào tướng mạo của nàng thế gian này có mấy nam nhân không động tâm hơn nữa đại Kiều hiền lành ngoan ngoãn có tri thức hiểu lễ nghĩa lão gia không nên lo lắng nhì.
Kiều Huyền tâm có loạn cũng lười nói, trở về phòng mà luyện chữ.
Trương Lãng trở lại phủ đệ thì gặp Điền Phong từ bên trong đi ra trên mặt có vẻ lo lắng.
Trương Lãng liền nói;
- Phù Hạo sao bối rối như vậy có chuyện gì xảy ra sao?
Điền Phong bước lên phía trước hai bước hấp tấp nói:
- Chúa công tình hình không ổn, Lưu Biểu.
Trương Lãng vung tay lên ngăn Điền Phong nói tiếp rồi quay đầu nói với Điển Vi:
- Mời hai vị tiểu thư tới nội đường nghỉ ngơi.
Điển Vi ứng tiếng để cho hai nữ tử xuống ngựa rồi dẫn cả đám đi vào.
Trương Lãng kéo tay Điền Phong rồi nói:
- Chúng ta đến phòng nghị sự nói chuyện.
Điền Phong vừa đi gấp gáp khó dằn nổi:
- Thám tử hồi báo, Lưu Biểu ở Trường Sa quận tụ tập đại lượng binh mã, đại khái không dưới mười vạn tình hình có vẻ không ổn.
Trương Lãng sợ hãi:
- Chuyện này có đúng thật không?
Điền Phong gật đầu tràn đầy sầu lo;
- Có lẽ không giả được.
Trương Lãng cắn răng giận dữ nói:
- Lưu Biểu khá lắm.
Điền Phong tỉnh táo nói:
- Vì kế hoạch hôm nay có thể triệu hồi Triệu tướng quân nam chinh, bằng không không cách nào chống cự, Dự Chương hiện tại vô cùng nguy hiểm một khi Dự Chương thất thủ kênh đào Cửu Giang hạ khẩu sẽ mất đi sự khống chế chẳng những Trọng Đức cùng ba vạn binh sĩ sinh tử khó dò mà Giang Đông hậu viện cũng mở rộng, công sức của chúa công mấy năm cũng hóa thành tro tàn.
- Lưu Biểu đáng giận.
Sắc mặt của Trương Lãng trở nên tái nhợt.
Điền Phong nói tiếp:
- Lưu Biểu huy động như vậy hiển nhiên không cam lòng yên phận rồi chúng ta phải làm sao cho phải?
Trương Lãng hít sâu một hơi bình phục nội tâm rồi hỏi Điền Phong:
- Binh mã bộ chúng hiện tại của Giang Đông thế nào?
Điền Phong không hề nghĩ ngợi mà nói:
- Từ Châu tổng cộng năm vạn đội ngũ, ba vạn quân đã theo Trương Liêu ra Lang gia, một vạn gác Tiểu Bái, một vạn đóng ở Hạ Bi, Bành Thành, mà Hoài Nam có hai vạn binh sĩ một vạn gác ở Hu Dị Quảng Lăng.
Lúc nói chuyện hai người đã tới nghịnh sảnh.
Trương Lãng lúc này mới bình tĩnh kỳ quái hỏi Điền Phong:
- Phù Hạo ngươi nói tại sao Lưu Biểu lại thay đổi xuất binh đánh chúng ta vậy?
Điền Phong trầm tư nói:
- Thuộc hạ vẫn không nghĩ ra nếu như Lưu Biểu thật sự có dã tâm thì đã có từ mấy năm trước hiện tại chen ngang thật là kỳ quái.
Trương Lãng lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ hắn bị Trương Tể uy hiếp lại bị Tôn Sách lấy trộm Giang Hạ nên bị kích thích.
Điền Phong hoảng sợ:
- Có khả năng, Lưu Biểu không biểu lộ dã tâm nhưng hắn làm sao chịu nổi cảnh tượng nơi mà mình khổ sở có được bị người khác lấy, theo ý kiến của thuộc hạ, nếu Lưu Biểu thu hồi Giang Hạ chỉ sợ không bao lâu sau đại quân lui về Kinh Châu sau đó lại an thủ bổn phân.
Trương Lãng lạnh lùng:
- Đất Hạ Khẩu Vũ xương đối với chúng ta có nhiều ý nghĩa, quyết không thể buông tay, mười vạn đại quân của Lưu Biểu cũng không lay tâm ta được Phù Hạo có biết lần này lĩnh quân của Lưu Biểu là ai không?