Phong Lưu Pháp Sư

Chương 290: Thuần âm chi thể



 

Ti Bích ngây người ra một lát, kinh hãi chạy lại phía Chu Địch, thực lực của lượng đại thần thánh tế tự không thể như vậy được, nhưng nàng nghĩ không thông là tại sao sư phụ lại choang váng như vậy, nếu không phải là Long Nhất thu lại chiêu kiếm, có lẽ bà ta đã biến thành hai nửa rồi

Chu Địch lấy lại tinh thần, sắc mặt tái nhợt khác thương, bà ta nhìn vết cắt ở cánh tay trái, ánh mắt phức tạp nhìn Long Nhất hỏi: "Mộ Dung Bác ở chỗ nào? hắn là sư phụ của người à?"

Long Nhất cười nhạt, hắn vừa rồi huy động kiếm chiêu, vốn là có dự mưu, là hắn chỉ bắt chước theo Mộ Dung Bác tối hôm qua, không nghĩ rằng Chu Địch lại phản ứng như thế, xem ra đối với Mộ Dung Bác tình cảm rất sâu đậm, chỉ là so Mộ Dung Bác lão đầu với Chu Địch xinh đẹp hắn không khỏi mất tự nhiên, sự chênh lệch là quá lớn

"Ta tại sao phải nói cho bà? Thái độ của bà không phải là bộ dạng của người đi cầu kẻ khác" Long Nhất cười hề hề nói, xem ra vận khí của hắn vẫn còn tốt, tối qua gặp Kiếm Thần Mộ Dung Bác, hôm nay là gặp được tình nhân kẻ không bao giờ quên được ông ta

Ánh mắt Chu Địch không còn duy trì được vẻ lạnh nhạt nữa, hoặc là tưởng là Long Nhất là đệ tử của Mộ Dung Bác, nhìn hắn với ánh mắt nhu hòa đi vài phần, bà ta thở dài nói: "Các người muốn biết, ta tại sao muốn đem Ti Bích đi chứ gì, theo ta đi đến đây" Nói xong liền phi thần bay lên, hướng phương xa

Long Nhất phân phóvài câu rồi mang Ti Bích đuổi theo, hắn chẳng sợ Chu Địch đối với hắn như thế nào, chỉ cần bà ta còn chưa tới pháp thần chi cảnh thì bà ta không có các nào khống chế hắn được

Chu Địch hạ xuống một khu rừng vắng vẻ, nhìn Ti Bích và Long Nhất đang cấp tốc phóng tới, trong ánh mắt có chút kinh ngạc: "Tây Môn Vũ, thực lực của người quả có chút ngoài dự liệu của ta"

"Đó là bà thiển cận đó thôi" Long Nhất thản nhiên nói

Lúc này Chu Địch thật ra không nói, nhưng cũng không tức giận, thản nhiển nói: "Có biết Ti Bích vì sao trong thời gian 2 năm ngắn ngủi lại có thể tẳng từ Đại ma pháp sư lên cảnh giừo Ma đạo sư không?"

Long Nhất nhìn Ti Bích nhún vai nói: "không phải là nàng được trời phú sao? chẳng lẽ lại có biện pháp đặc thù nào có thể tăng mạnh như thế? Có không cái tác dụng như vậy?"

"Trời phú? Ngươi cho rằng có thể sao?" Chu Địch thản nhiên nói

"có thể. bởi ta chính là một thiên tài nè" Long Nhất cười cười, điều động trong ý thức ma pháp nguyên tố, vung tay lên liền xuất ra siêu cấp băng bạc thuật (mưa đá), từng hòn đá lớn nhỏ đập tới hơn chục thân đại thụ lớn làm gãy đỗi toàn bộ. Không đợi Chu Địch kinh ngạc, hắn lại huy động thiên chi viêm đốt toàn bộ thành tro, toàn bộ đều là cửu cấp ma pháp

"Ngươi… đích xác quả là một thiên tài, ta đã xem thường người, nhưng thế giới này không phải ai cũng giống ngươi" Chu Địch ánh mắt từ kinh ngạc khôi phục lạnh nhạt, nhưng đáy lòng cũng kinh hãi cường độ ma pháp ba động cùng cường độ tinh thần lực của Long Nhất, bà ta cảm thấy không kém hơn mình. Hơn nữa hắn còn là một chiến sỹ cấp bậc đại kiếm sư, ma vũ song tu đạt tới trình độ này cũng khiến người ta khiếp sợ

"Cái này ta biết, bà hãy nói tại sao phải mang Ti Bích đi. Đừng nói với ta là vì việc dạy học quá bận rồi, Nạp Lan Như Nguyệt không phải là đại diện cho nước của bà đang nhà rỗi tại Cuồng Long đế quốc chúng ta sao? Hơn nữa thánh nữ chỉ là một phần trong quang minh giáo hội"

Biểu tượng, bà nghĩ rằng ta không biết à, cho dù thành nữ phải xử lý giao vụ thì ta và Ti Bích vừa mói thành thân còn chưa có hưởng trăng mật mà? Ngay cả động phòng… Long Nhất nhìn chằm chằm vào mắt Chu Địch, mới nói được đến động phòng đã bị Ti Bích ngượng quá mà bịt miệng lại

"Chàng lại nói bậy rồi, thiếp không để ý tới chàng nữa" Ti Bích cơ hồ không dám ngẩng đầu nhìn Chu Địch. Phu quân chẳng giữ mồm miệng gì, những lời đó cũng tùy tiện nói ra trước mặt bậc trưởng bối được sao?

Long Nhất kêu ô ô hai tiếng, thè lưỡi liếm vào lòng bàn tay Ti Bích một cái. Ti Bích lúc này như điện giật vội rụt bàn tay về, mặt đỏ lựng, trong lòng bàn tay vẫn còn cảm giác tê tê

Động tác buồn cười của hai người lọt vào mắt Chu Địch, bà ta hừ lạnh một tiếng nói: "Điều này ta tự nhiên nhìn ra được, Ti Bích đến giờ vẫn còn tấm thân xử nữ"

"Oái, điều này bà cũng nhìn ra được sao, không băng dạy cho ta, ta cũng muốn học" Long Nhất nhìn chằm chăm Chu Địch một cách quái dị, nghe nói mấy lão có kinh nghiêm ở kỹ viện nói có thể liếc mắt là biết được nữ nhất nào đó có phải đang giả bộ hay không, chẳng lẽ bà ta cùng từng trải quả. Long Nhất trong lòng nghĩ bậy bạ

"Nói xàm" Chu Địch tức giận hừ lên một tiến, hai đạo quang bạo thuật vụt thẳng về phía Long Nhất, một cái bắn thẳng lên đầu, một cái nhắn xong phía dưới, cải hai nơi cũng đều muốn đánh

Long Nhất quát to một tiếng, hai tay chặn lại, tinh thần lực bao vậy lầu hai đạo quang bạo thuật nhập vào cơ thể của mình, hắn hét lên: "Bà thật độc ác, muốn cho ta tuyệt tử, tuyệt tôn hay sao? Cho dù ta đồng ý, Ti Bích cũng sẽ không đồng ý"

Ti Bích cầu Long Nhất mốt cái nói: "Long Nhất chàng đừng đánh nữa, nghe sư phụ nói đi". Nàng cũng không rõ rại sao Chu Địch lại muốn dẫn nàng đi

Chu Địch khởi nhẹ nhàng thở dài, gọi Ti Bích tới, vỗ về mái tóc trên đầu nàng, nghĩ đến bà ta bình thường đối xử với Ti Bích thì thật tốt

"Ti Bích, lúc đầu con một ý đòi tằng thực lực, mặc dù con không nói ta cũng biết là vì cái tên tiểu tử này. Lúc ấy ta đang cùng với Khải Lâm thánh tế tự cùng mật pháp giúp con tăng thực lực, nói qua là phương pháp này mặc dù trong thời gian ngắn có thể làm cho ma lực và tinh thần lực có thể tăng đến mức cường đại nhưng cũng có những nguy hiểm tiềm tàng " Chu Địch nói

Ti Bích gật đầu, lúc đầu Chu Địch qua thật đã nói với nàng như vậy

"Nguy hiểm gì, có nặng lắm không?" Long Nhất khẩn trưởng hỏi

"Loại bí pháp này khiến cho thần thể của Ti Bích biến thành thuần âm chi thể, một khi hư thân sẽ khiến công lực mất hết, mà lưc này trong lòng của nói cực kỳ không yên, ta phải đem nó hồi quan mình thánh địa để ổn định tâm tinh nó" Chu Địch chậm rãi nói

Long Nhất ngẩn ra, nhớ kỹ lúc trước Phương Hoàng gia chủ từng yêu cầu hắn phá trừ tấm thân xử nữ của Băng Cung chủ nhân, chắc cũng vì lý do này, bởi vì nàng là thuần âm chi thể, một khi hư thân công lực sẽ mất hết. Hắn hơi mụ người đi, như vậy hắn cùng với Ti Bích vĩnh viễn phải cách xa như vậy sao, điều này không phải là ngang trái lắm sao

"Sư phụ, sao con không biết?" Ti Bích ngạc nhiên nói

"Ài, lúc ta cùng Khải Lâm thánh tế tự cũng quên mất điểm này" Chu Địch thở dài nói

Long Nhất lấy lại tinh thần, đột nhiên cười châm chọc, âm thanh lạnh lùng nói: "Ta xem không phải là quên mà là cố ý thôi"

"Long Nhất, đừng nói vậy, sư phụ không phải là người như thế" Ti Bích giải thích cho Chu Địch

"Chu Địch thánh tế tự các hạ, bà nghe Ti Bích nói mà không thể đỏ mặt sao? Mặc dù ta không biết mục đích của bà ra sao, nhưng mà có dám nói là không có một chút tư tâm không?" Long Nhất trải qua hai thế giới sát ngôn vốn là bản sắc của hắn, đối với lòng người cũng xem thấu, lúc Chu Địch nói là quên không nói cho Ti Bích hắn rõ ràng thấy nét mặt bà tà có vẻ mất tự nhiên

Chu Địch trên mặt lãnh đạm, một hồi sau mới lạnh lùng nói: "Không sai, ta đúng là có tư tâm, Ti Bích được trời phú cho quang minh ma pháp cao hơn ta, tốc độ tu luyện ma pháp của thuần âm chi thể so với bình thường nhanh hơn vài lần, chỉ cần nó đột phát pháp thần cảnh giới thì vấn đề không phải nói nữa "

"đột phá pháp thần chi cảnh. Bà có bị bệnh hay không, nói bậy bạ gì thế" Long Nhất quát lớn, trong các loại ma pháp ghi lại không có nghe ai có thể đột pháp cảnh giới pháp thần chi cảnh

Ti Bích kéo mạnh Long Nhất đi, trong lòng cũng chua xót thực ra trong tâm nàng cũng rất hy vọng có thể trở thành một nữ nhân chân chính, từ ngày bắt đầu thành thân tâm tư của người tu luyện thường xuyên day dứt trong tâm nàng, chẳng lẽ nàng cố cưỡng cầu sao? Nàng cũng Long Nhất nhất định là vô duyên?

Long Nhất không cam lòng, hắn lớn tiến quát: "Bà có còn là sư phụ của Ti Bích nữa không? nếu biết tốc độ thuần âm chi thể nhanh như vậy, sao không tự mình biến thành thuần âm chi thể đi, muốn Ti Bích cả đơn đoạn tuyệt tình dục, …. Không phải là muốn cùng Mộ Dung Bác mây mưa sao?" Long Nhất phẫn nộ nói liền một hơi

"Ngươi…" vể mặt Chu Địch phẫn nộ, bà ta vung pháp trượng lóng lánh trong tay bắt đầu huy động ma pháp lực

"Sư phụ, đừng làm thế" Ti Bích thấy thế vội vàng đứng che phía trước Long Nhất, nang không muốn hai người thân của mình trở thành cừu nhân của nhau

Chu Địch hậm hực ngừng huy động ma pháp lực, ném ánh mắt giết người về phí long nhất rồi nhìn Ti Bích nói: "Ti Bích, theo ta đi, con chắc đã cảm thấy tinh thần lực ba động mấy ngày nay không bình thường, hãy theo ta trở về thánh địa, sau này không nên gặp lại hắn nữa"

Long Nhất vừa nghe, trong lòng muốn phát tác, lão bà này thực sự là ghê tởm, Ti Bích sao mà lại tôn sùng bà ta đến như vậy? Ti Bích nắm tay Long Nhất ánh mắt cầu khẩn nhìn hắn

Long Nhất kiềm chế tức giận, bây giờ quan trọng nhất là Ti Bích, nếu ở lại bên hắn thật sự có thể giống như lời nói kia hắn có thể sẽ nhượng bộ, dù sao ở trong tim hắn Ti Bích bình an vô sự là trên hết

"Ti Bích, nàng có thấy vậy không?" Long Nhất ân cần hỏi

Ti Bích gật đầu nói: "Hai ngày nay quả thật có cảm thấy không tốt, tinh thần xao động bất thường, luôn phấp phỏng không yên"

Long Nhất nắm lấy tay Ti Bích, dùng tinh thần lực thâm nhâp vào cơ thể nàng, nhưng không có phát hiện bất kỳ bất thường nào, nhưng lời nói của Ti Bích chắc chắn không thể sai

"Ti Bích, vậy nàng hãy cùng với bà ta đi thôi, đừng quá lo lắng, phu quân nàng nhất định sẽ có biện pháp" Long Nhất nói với Ti Bích, hắn không thể để cho Ti Bích xảy ra chuyện được.

Ai ngờ Ti Bích lại lắc đầu, ánh mắt kiên quyết nhìn Long Nhất, nói: "Long Nhất, thiếp không đi, chỉ cần chàng nguyện ý, cho dù mất hết pháp lực thì thiếp cũng vẫn muốn làm nữ nhân của chàng"

Long Nhất nội tâm chấn động, thiếu chút nữa rơi nước mắt vì cảm động, nữ nhân như thế có thể nào khiến cho người ta không thương, có thể nào làm cho người ta không đau, hai rưỡi trước vì việc nghĩa là ly khai, hay năm rưỡi sau vì nữa nữ nhân không quan tâm cứ cái gì, tình nguyện mất đi thực lực ma đạo sư, thật là rất choáng vàng, khiến cho lòng người tràn đầy chua xót vì cảm động

"Ngốc thật, ngốc thật…. Chu Địch nghe được Ti Bích nói nhưng lời si ngôn đó, lòng chấn động vì thất vọng, tình yêu lẽ nào có thể làm cho con người trở nên mù quáng "

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv