Khi Dương Thiên tìm đến căn nhà nhỏ kia thì không gặp được Vạn Sự Thông. Hắn cũng không tỏ ra thất vọng, trực tiếp đi vào trong nhà. Thần thức tỏa ra tìm kiếm, Dương Thiên rất nhanh liền lôi từ dưới gầm giường ra một cái hộp nhỏ làm bằng gỗ màu đen. Bên trong cái hộp có một sấp tiền xu hình dạng đặc biệt, bên trên khắc những văn tự cổ quái, gồm 2 màu đen và đỏ. Dương Thiên lấy ra một đồng xu màu đỏ ném lên trời, sau đó bắn ra một đạo kiếm khí cắt nát nó. Đồng xu nổ tung thành nhiều mảnh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ trong vài giây rồi tắt ngụm.
Xong việc, Dương Thiên bắt đầu lục lọi trong nhà, tiếp tục lấy ra thêm vài chục bình linh tửu. Vạn Sự Thông có phần giống Dương Thiên, ưa thích các loại linh tửu quý hiếm có hương vị tuyệt hảo. Trong thời gian chờ đợi, Dương Thiên tiện tay lấy vài bình linh tửu của hắn thưởng thức, tên kia hẳn là sẽ không để bụng.
Lúc này Vạn Sự Thông đang ngồi uống rượu, thưởng thức mỹ nữ nhảy múa cùng một đám Đại Thừa, Độ Kiếp kỳ khác. Một người lên tiếng:
- Vạn Sự Thông huynh, ngươi thấy hương vị loại linh tửu này như thế nào?
Vạn Sự Thông tấm tắc khen:
- Không tệ, so với những loại linh tửu ta đang cất giấu ờ nhà thì không kém nhiều lắm. Những mỹ nữ ở đây đều được tuyển chọn khá kỹ. Khí chất, động tắc vũ đạo, tu vị, nhan sắc đều là nhất lưu. Cũng không rõ Chấn Vũ chân nhân vì sao lại đột nhiên mời chúng ta đến đây dự tiệc. Ta nghe nói hắn không phải loại người ưa thích tiệc tùng.
Người kia khẽ lắc đầu:
- Chuyện này ta cũng không rõ, nhưng chín phần mười là vì sự trở lại của Sát Thần.
Hắn vừa dứt lời, trên đài cao đã vang xuống âm thanh:
- Các ngươi lui ra đi.
Những mỹ nữ đang nhảy múa đồng loạt dừng lại, cuối chào một cái rồi lui ra. Chấn Vũ chân nhân nhìn về phía Vạn Sự Thông trầm giọng nói:
- Vạn Sự Thông, lần này mời ngươi và các vị đạo hữu đến đây dự tiệc chỉ là việc phụ. Quan trọng hơn chính là tin tức về Sát Thần, hi vọng ngươi có thể kể cho bọn ta nghe nhiều hơn một chút.
Chấn Vũ chân nhân vừa nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người trong đại điện đều tập trung về phía Vạn Sự Thông. Những người được mời đến đây tu vị thấp nhất cũng là Đại Thừa hậu kỳ, đại đa số đều là Độ Kiếp kỳ. Thứ bọn hắn quan tâm nhất hiện tại không phải là Long Tộc đang có ý đồ gì hay Vực Ngoại Thiên Ma đang rục rịch chuẩn bị tấn công Linh Giới mà là những tin tức liên quan đến Sát Thần.
Vẻ mặt Vạn Sự Thông có chút khó coi:
- Chấn Vũ chân nhân, những gì biết ta đều đã nói. Lần này Sát Thần trở lại, tu vị dường như chỉ có Hợp Thể kỳ, hơn nữa tính cách cũng đã thay đổi rất nhiều. Ta hoài nghi đây chỉ là một phân thân do hắn phái xuống để tiếp tục trả thù những kẻ đã tham dự vây công hắn năm đó mà thôi.
- Các ngươi cũng biết, vận mệnh của Sát Thần rất đặc biệt, không hề nằm trong Vận Mệnh Trường Hà. Cho do ta có muốn cũng vô pháp quan sát được.
Mọi người ở đây nghe vậy đều thở dài. Mỗi lần hỏi đến Sát Thần, Vạn Sự Thông đều nói những lời này. Nhưng đây vốn không phải thứ bọn họ muốn nghe. Chấn Vũ chân nhân tiếp tục:
- Ta nghe nói sau khi Sát Thần tiêu diệt Thiên Diễn Tông, bốn vị Độ Kiếp kỳ đã hợp tác với nhau vây công hắn, cuối cùng bị hắn phá vây, liều mạng bỏ chạy mới giữ được mạng sống. Ngươi nói đây chỉ là một cái phân thân, ta chưa từng nghe nói có phân thân của vị Tiên Nhân nào chỉ trong thời gian ngắn như vậy từ Hợp Thể kỳ đạt đến Độ Kiếp kỳ. Bên trong chắc chắn có uẩn khúc gì đó.
Vạn Sự Thông thở ra một hơi:
- Chuyện liên quan đến Sát Thần sao có thể dùng lẽ thường để phán đoán. Hắn đã cử phân thân về đây để trả thù, phân thân này tất nhiên phải có đủ năng lực để làm việc đó. Nhưng ta thấy rất lạ, các ngươi năm xưa đều không tham dự vây công hắn, tại sao lại phải lo sợ hắn trả thù.
Chấn Vũ chân nhân hừ lạnh:
- Còn không phải những lão già kia nhờ cậy hay sao. Bọn hắn sợ Sát Thần tìm đến nên chỉ một mực lẩn trốn bên ngoài hư không, chuyện tìm hiểu thông tin đều giao lại cho chúng ta.
Vạn Sự Thông cười khổ. Đám người kia đều là tồn tại đứng đầu Linh Giới, địa vị cao quý vô cùng, vậy mà cũng có ngày phải chạy trốn như chó nhà tang, đúng là không ai có thể đoán trước được.
Chấn Vũ chân nhân thấy Vạn Sự Thông yên lặng không đáp liền lớn tiếng:
- Vạn Sự Thông, ngươi đừng cho rằng chuyện năm xưa ngươi âm thầm báo cho Sát Thần vị trí của những người kia để hắn tìm đến không có ai biết được. Thật ra bọn hắn đều đã sớm đoán được, lý do người còn sống đến ngày hôm này là nhờ có bọn ta ra sức bảo vệ. Nhưng nếu ngươi tiếp tục bảo vệ hắn, bọn ta cũng là lực bất tòng tâm.
Vạn Sự Thông có chút kinh ngạc. Hắn cũng có chút kỳ lạ, tại sao bao năm qua không có ai tìm đến truy sát hắn, thì ra là do đám người Chấn Vũ chân nhân âm thầm ra tay bảo vệ. Những người có mặt ở đây đều là lão bằng hữu đã có giao tình nhiều năm. Vạn Sự Thông tu vị thấp nhưng nhờ có Thiên Diễn thuật thần diệu nên mới được ngồi ngang hàng với bọn họ. Bất quá giao tình đó còn chưa đến mức khiến bọn hắn ra mặt chống đối lại những người kia. Biết được việc này, Vạn Sự Thông thực sự có chút cảm động. Hắn cắn răng:
- Thực ra muốn tìm được Sát Thần có một cách. Chỉ là cách này là do ta và hắn dao kèo từ gần một ngàn năm trước, không biết hiện tại còn có hiệu quả hay không.
Mọi người đồng loạt hỏi:
- Là cách nào, mau nói cho bọn ta biết?
Vạn Sự Thông đưa tay cầm lấy ly rượu trên bên định uống một hớp thì bất ngờ cả người run lên, ly rượu trên tay lập tức rơi xuống đất. Chấn Vũ chân nhân cảm thấy có điểm không đúng liền hỏi:
- Có việc gì sao?
Vạn Sự Thông bất đắc dĩ nói:
- Chúng ta không cần tìm hắn. Sát Thần vừa mới dùng phương thức kia tìm đến ta.
- Hắn tìm đến ngươi?
- Đúng vậy, nguyên nhân vì sao cũng không khó đoán. Linh Giới lại sắp xảy ra một trận tinh phong huyết vũ. Các ngươi vẫn nên tìm một chỗ bế quan chờ sóng gió qua đi thì hơn.
Vạn Sự Thông nói xong liền đứng dậy chắp tay cáo từ. Khi hắn chuẩn bị rời đi, Chấn Vũ chân nhân cũng hai lão giả khác đã bay đến bên cạnh. Chấn Vũ chân nhân thản nhiên nói:
- Cùng đi đi. Ta muốn gặp mặt nhân vật phong vân đã từng đem Linh Giới giết đến máu chảy thành sông này một lần. Không biết Sát Thần có đáng sợ như lời đồn đại hay không?
Vạn Sự Thông cũng không từ chối, hắn chỉ cười nhạt:
- Hắn đương nhiên không đáng sợ như trong lời đồn…
Vạn Sự Thông dừng lại vài giây rồi nói tiếp:
- …mà đáng sợ hơn rất nhiều.
…
Dương Thiên lúc này đang nằm vắt chân lên giường, bên dưới là một đống những bình rượu trống rỗng chất thành một chồng cao. Nếu Vạn Sự Thông nhìn thấy chắc chắn sẽ khóc không ra nước mắt. Linh tửu quý hiếm hắn cất giữ nhiều năm nay trong một thời gian ngắn đã bị Dương Thiên "thanh lý" hơn một nửa. Nửa còn lại đang được xếp trên bàn chờ đến lượt.
Dương Thiên uống hết một bình đầy liền vung tay ném đi. Chiếc bình bay theo một quỹ tích hình vòng cung rồi nhẹ nhàng đáp xuống chồng bình rỗng kia. Hắn đưa tay che miệng ngáp một cái:
- Vạn Sự Thông, nếu ngươi không về nhanh, nói không chừng ta thực sự sẽ uống cạn đống linh tửu này.
Dương Thiên vừa nói vừa dùng Khống Vật Thuật lấy một bình khác từ trên bàn rơi vào tay mình. Hắn vừa mở nắp bình, còn chưa kịp đưa lên miệng uống thì phát hiện ở đằng xa có một đợt chấn động không gian. Thần thức tỏa ra, Dương Thiên nhìn thấy một vết nứt không gian đang dần mở ra. Từ bên trong bước ra bốn người, ngoại trừ Vạn Sự Thông là ba người khác, phân biệt là một thanh niên thân hình cường tráng, dáng vẻ oai hùng cùng hai lão giả bộ dạng già nua yếu ớt. Dương Thiên không rõ vì sao Vạn Sự Thông lại dẫn đám người này đến đây, bất quá hắn cũng không tức giận, ngược lại có chút hứng thú. Nói không chừng có thể moi thêm vài bảo vật quý hiếm.
Giọng nói của Dương Thiên trực tiếp truyền vào tai bốn người:
- Vạn Sự Thông, ta đợi ngươi thật lâu. Đống linh tửu ngươi cất trữ cũng sắp hết, cái này là do ngươi chậm chạp, không phải lỗi của ta a.