Vân Bằng có chút gấp:
- Mau nói đi.
Dương Thiên bình thản:
- Ngươi dường như rất vội vả?
Vân Bằng gật đầu:
- Nhiều năm trôi qua, đạo tâm của ta dần bị ăn mòn. Có đôi lúc ta thậm chí muốn vứt bỏ tất cả, để mặc mọi chuyện ra sao cũng được. Ta sợ nếu còn tiếp tục, ta sẽ không còn giữ được chính mình nữa.
Đây chính là lý do khiến cho chúng tu sĩ Linh Giới mỗi lần nghe đến tên Vực Ngoại Thiên Ma liền sợ hãi không ngớt. Muốn đi thật xa trên tu chân lộ phải giữ vững được đạo tâm của mình, bằng không sớm muộn cũng sẽ thất bại. Đối với Vực Ngoại Thiên Ma, đạo tâm kia lại giống như tờ giấy, bọn hắn có thể dễ dàng xé bỏ được.
- Vậy được, hiện tại liền bắt đầu. Ta sẽ dạy cho ngươi một loại pháp môn đặc biệt. Ngươi nhanh chóng tu tập nó xem hiệu quả thế nào?
Vân Bằng ngẩn ra:
- Pháp môn? Loại pháp môn nào đủ sức chống lại Vực Ngoại Thiên Ma Đại Thừa hậu kỳ?
- Thế giới rộng lớn, một con Vực Ngoại Thiên Ma Đại Thừa hậu kỳ thì tính là gì? Pháp môn có thể khắc chế chúng nhiều vô số, chẳng qua tu vị của ngươi không được nên ta mới tốn công lựa chọn cho ngươi thứ phù hợp nhất mà thôi.
Vân Bằng câm nín, Dương Thiên vừa nói tu vị của hắn không được? Thân là Đại Thừa hậu kỳ, Vân Bằng xem như đứng trong hàng ngũ tu sĩ đỉnh phong tại Linh Giới. Trừ những tên Độ Kiếp kỳ mải mê sưu tầm bảo vật, thần thông để độ kiếp nên hiếm khi xuất hiện kia, kẻ có thể được hắn xem là đối thủ chỉ được tính trên đầu ngón tay. Cũng không rõ là Dương Thiên thực sự lợi hại hay chỉ đang mạnh miệng. Bất quá, hiện tại là hắn đang nhờ người cho nên Vân Bằng cũng không lên tiếng phản bác.
Nhận được pháp môn tu luyện từ chỗ Dương Thiên, Vân Bằng lập tức tiến vào trạng thái tu luyện. Tuy Dương Thiên cũng không nói rõ nếu tu luyện pháp môn này sẽ để lại hậu quả gì nhưng Vân Bằng cũng không thèm bận tâm. Tình trạng của hắn quả thực rất gấp. Mặc kệ hậu quả như thế nào, so với việc bị Vực Ngoại Thiên Ma đoạt xá chắc chắn vẫn tốt hơn rất nhiều.
Thực ra pháp môn Dương Thiên truyền thụ cho Vân Bằng cũng không phải thứ gì cao siêu. Chẳng qua là dựa vào Thôn Phệ Khí Toàn diễn giải ra một trạng thái khác của Thôn Phệ Lực. Vực Ngoại Thiên Ma sợ nhất chính là thứ này, tin rằng sẽ đạt được hiệu quả mong muốn.
Dương Thiên cũng đã giản lược nó đơn giản hết mức có thể. Hắn cần Vân Bằng lĩnh ngộ thật nhanh, sau đó rời khỏi nơi này. Vân Bằng cho dù là siêu cấp cao thủ Đại Thừa hậu kỳ, trải qua ngàn năm tranh đấu chống lại Vực Ngoại Thiên Ma cũng đã sớm suy kiệt. Cho dù hấp thu tên kia xong cũng khó lòng làm nên chuyện lớn. Dương Thiên cũng không biết Nhạc Hiên có thể thay hắn che dấu chuyện ở Luyện Tâm Cảnh được bao lâu. Tốt nhất là lấy được cực phẩm linh mạch sau đó rời đi càng nhanh càng tốt.
Không phụ sự trông đợi của Dương Thiên, Vân Bằng chỉ mất 7 ngày liền lĩnh ngộ sơ bộ được pháp môn này. Tuy chưa nói đến cao thâm nhưng hẳn là đã đủ dùng. Nghe hắn thông báo, Dương Thiên vui vẻ nói:
- Không tệ, trong thời gian ngắn như vậy liền lĩnh ngộ sơ bộ được Thôn Phệ Lực. Tiếp theo đây, ngươi theo những gì ta đã hướng dẫn bắt đầu tiền hành hấp thu tên kia. Nên nhớ, mặc dù hắn chỉ tập trung ăn mòn đạo tâm của ngươi nên không để ý gì đến chuyện bên ngoài, nhưng một khi cảm nhận được uy hiếp của Thôn Phệ Lực hắn sẽ lập tức phản kháng mãnh liệt. Vì vậy, một khi đã ra tay nhất định phải làm nhanh gọn lẹ, tránh cho những tên Vực Ngoại Thiên Ma khác phát hiện mà tìm đến đây.
Vân Bằng cũng hiểu được tình hình lúc này, hắn không nói lời nào, bắt đầu vận chuyển chút Thôn Phệ Lực vừa tu luyện ra được thành một cái vòng xoáy nhỏ bên trong cơ thể. Dương Thiên chỉ quan sát một lúc rồi bỏ đi, thành hay bại đều phụ thuộc ở Vân Bằng, hắn cũng không can dự được gì. Hiện tại việc cần làm chính là tìm ra một con đường thoát thân thật nhanh. Một khi Vân Bằng xong việc, hắn sẽ đoạt lấy cực phẩm linh mạch rồi bỏ trốn. Nếu tên kia thất bại, vậy xem như hắn và cái linh mạch này vô duyên.
Trước đó, Dương Thiên phải đi tìm Liệt Viêm Kình về đây. Dương Thiên đã đưa hắn đến, tất nhiên sẽ không bỏ lại. Rời khỏi Huyền Linh Sơn, Dương Thiên qua vài lần hỏi được rốt cuộc cùng tìm đến được Sát Ma Đường.
Nơi này có chút khác biệt so với suy nghĩ của Dương Thiên. Nó là một cung điện vô cùng rộng lớn. Bên trong phân ra rất nhiều tầng, mỗi tầng đều có đến hàng trăm cánh cửa lớn nhỏ khác nhau. Vừa trông thấy Dương Thiên, một tên phục vụ Nguyên Anh kỳ đã bước ra:
- Tiền bối, ngươi đến đây là để thử sức với Vực Ngoại Thiên Ma?
Dương Thiên hòa nhã đáp lại:
- Không sai, ta đã nghe nói đến Vực Ngoại Thiên Ma rất nhiều những chưa lần nào được trông thấy. Khi đến Cực Lạc Cảnh, đây là một trong những nơi ta cảm thấy có hứng thú nhất.
Phục vụ giải thích:
- Thực ra cũng không phải là Vực Ngoại Thiên Ma. Đây là do chủ nhân của nơi này dùng một cái siêu cấp huyễn trận, mô tả lại hình dạng, khí tức cùng pháp thuật đám ma đầu kia sử dụng. Ngươi tiến vào những căn phòng kia sẽ được giao đấu cũng những huyễn cảnh đó mà thôi. Bất quá tiền bối yên tâm, đây là một huyễn trận cực kỳ cao cấp, so với Vực Ngoại Thiên Ma thông thường cũng không có gì khác biệt.
- Huyễn trận?
Dương Thiên có điểm nghi hoặc, bất quá hắn vẫn không nói ra mà chỉ gật đầu:
- Có chút đáng tiếc. Thôi được, ngươi mau dẫn ta đến khu vực dành cho Hợp Thể kỳ cùng Đại Thừa kỳ đi.
Phục vụ há hốc mồm, tu vị của hắn thấp kém nên không nhìn ra được Dương Thiên mạnh yếu thế nào, không ngờ lại cao đến như vậy. Đối với đại tu sĩ bậc này, thái độ của tên phục vụ lập tức cung kính hơn rất nhiều, hắn làm bộ dạng xin mời:
- Tiền bối, mời đi theo ta.
Dương Thiên được đứa đến tầng 3, tên phục vụ lúc này mới nói:
- Tiền bối, khu vực này là dành cho Hợp Thể kỳ. Trên mỗi cánh cửa có gắn một viên Dạ Minh Châu, khi nó màu xanh tức là phòng vẫn còn trống, nếu nó chuyển sang màu đỏ tức là phòng đó đã có người. Nơi này phòng trống rất nhiều, ngươi có thể tùy ý lựa chọn.
- Tầng trên nữa chính là khu vực dành cho Đại Thừa kỳ, nói đó có chút đặc biệt, ta cũng không được phép bước lên. Nếu ngươi muốn có thể tự mình lên xem thử, chỉ cần đủ sức vượt qua trận pháp bảo vệ liền không có vấn đề gì.
Phụ vụ nói xong liền cúi chào rồi bỏ đi. Dương Thiên lấy ra một tấm Truyền Âm Phù sau đó đi lại gần vị trí cầu thang giữa tầng 3 và tầng 4. Hắn mở ra Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn, cẩn thận quan sát. Mất vài phút, Phá Thiên liền xuất hiện trên tay Dương Thiên, sau đó mô phỏng hình dạng của Trận Diệt. Dương Thiên tính toán chuẩn xác, đâm nhẹ một kiếm vào trận pháp, khiến nó mở ra một khe hở nhỏ, sau đó lập tức ném Truyền Âm Phù vào trong.
Hoàn toàn mọi việc, Dương Thiên trong khi chờ đợi Liệt Viêm Kình cũng không có gì làm, quyết định chọn một căn phòng vui chơi. Hắn không tin Vực Ngoại Thiên Ma lại rảnh rỗi tạo ra một cái huyễn trận cho mọi người vào thử sức, nơi này chắc chắn đang ẩn chứa cạm bẫy nào đó.
Vừa bước vào trong phòng, Dương Thiên cảm giác mình đã đi vào một không gian khác. Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn mở ra, Dương Thiên rất nhanh hiểu rõ thực hư nơi này. Toàn bộ Sát Ma Đường thực ra là một cái Tu Di Động Thiên cỡ vừa. Bên trong lại phân ra rất nhiều ngăn chứa khác nhau. Mỗi ngăn chứa lại có một con Vực Ngoại Thiên Ma đang đứng chờ sẵn. Mỗi khi có người tiến vào chiến đấu với huyễn ảnh, bọn chúng sẽ âm thầm quan sát xem người đó có phù hợp hay không. Một khi lựa chọn xong liền tiến hành đoạt xá.
Từ Huyền Linh Sơn cho đến Sát Ma Đường, mục đích chung của đám Vực Ngoại Thiên Ma này chỉ có một. Bào mòn đạo tâm tu sĩ, sau đó chiếm đoạt thân thể. Có lẽ bọn hắn muốn chuẩn bị một lượng lớn Vực Ngoại Thiên Ma sở hữu thân thể tu sĩ Linh Giới để sau này tổ chức một cuộc chiến lâu dài với tu sĩ của nơi này.
Vẻ mặt Dương Thiên hiện lên chút ý cười, hắn nhìn vào tên Vực Ngoại Thiên Ma đang đứng cách đó không xa:
- Kẻ đi săn lại trở thành con mồi, rất thú vị đúng không?