Dương Thiên không sợ hai tên Thế Tôn kia, chẳng qua hai tên này đã bày tỏ thái độ thiện chí, hắn cũng không ngại tặng chút lễ vật bù đắp. Hai bên dù sao cũng không có ân oán gì quá lớn, có thể giải quyết trong hòa bình là tốt nhất. Dương Thiên cũng không phải là kẻ hiếu sát, tha được thì nên tha a.
Khôi phục đến Phân Thần kỳ, mục tiêu tiếp theo yQ8fjV4 của Dương Thiên chính là Tán Ma Tông. Không chỉ vì tài nguyên của môn phái này mà còn là vì tấm kim bài kia. Hiện tại trong tay Dương Thiên đã có bảy tấm, hi vọng con số này sẽ dừng lại ở tám hoặc chín, nếu không hắn cũng chỉ còn cách từ bỏ.
Tán Ma Môn không nằm ở nơi có linh mạch tốt như Phật Đà Sơn. Tên môn chủ của Tán Ma Môn quả thực rất thông minh. Tán Ma Môn được xây dựng tại một đầm lấy rộng lớn. Nơi này xưa kia là chiến trường giữa các chủng tộc, cuối cùng Nhân Tộc giành chiến thắng, trở thành bá chủ của Tịnh Thổ.
Số lượng tu sĩ, yêu thú, ma tộc ngã xuống tại đây vô cùng nhiều, nhiều loại linh lực hỗn loạn pha trộn tạo ra đủ loại hiện tượng kỳ là. Vì vậy, có rất ít tu sĩ dám đến nơi này. Môn chủ Tán Ma Môn không biết từ đâu tìm được một bộ trận pháp có công dụng thanh lọc ma khí. Hắn sử dụng trận pháp này lọc ra ma khí tinh thuần ở đây để sử dụng. Cuối cùng dựng lên một tòa thành, lập nên Tán Ma Môn.
Có được động thiên phúc lợi, những ma tu từ khắp nơi kéo đến xin gia nhập. Những phe phái còn lại xem Tán Ma Môn như cái gai trong mắt, nhưng không có một ai dám chủ động tấn công. Một phần là vì sợ thực lực hùng mạnh của ma tu, phần còn lại là vì nơi này quá nguy hiểm. Chỉ cần bất cẩn có thể bị những còn ma thú kỳ lạ ăn thịt, rơi vào một khu vực linh lực hỗn loạn mất mạng…
Tán Ma Môn dựa vào hai điểm này phát triển cực nhanh, cuối cùng đã sánh vai với Phật Đà Sơn. Tên môn chủ kia càng đáng sợ hơn, hắn dùng thời gian gần ngàn năm đạt đến Phân Thần kỳ, hơn nữa còn đánh ngang ngửa với hai tên Thế Tôn, trở thành truyền kỳ tại Tịnh Thổ.
Ngàn năm Phân Thần, cho dù đặt tại Linh Giới cũng là vô cùng hiếm có. Có điều, đặt trong mắt Dương Thiên lại chẳng có gì gọi là đặc biệt. Mục đích của Dương Thiên là đoạt lấy kim bài, tiện thể thêm vài món bảo vật hỗ trợ khôi phục.
Tiến vào khu vực đầm lầy, thần thức Dương Thiên lập tức mở ra. Hắn có điểm bất ngờ, nơi này tuy linh lực hỗn loạn đã tạo nên những hiện tượng thú vị. Một bức tường gió do linh lực hỗn loạn tạo thành, mỗi một đạo cương phong đều vô cùng sắc bén. Tu sĩ từ Kim Đan trở xuống đi qua đây chắc chắn sẽ bị cắt thành thịt vụn.
Đi sâu hơn vào trong là một dòng sông màu đen kịt bao quanh đầm lầy, đưa tay xuống vớt nhẹ, bên dưới lớp nước màu đen là một loại chất lỏng màu đỏ, có tính ăn mòn cực mạnh. Thần thức đi sâu xuống dưới, Dương Thiên phát hiện rất nhiều bộ hài cốt của đủ loại chủng tộc, thậm chí còn có vài mảnh tàn hồn đang ngấp ngoái.
Đi tiếp vào, vượt qua một vài loại ma thú hình dạng kỳ lạ là một vòng sáng màu đen bao phủ cả một khu vực rộng lớn, ngăn cản thần thức tiến vào. Dương Thiên đã khôi phục đến Phân Thần kỳ, thần thức cũng đã có sự thay đổi rất lớn. Gặp một vài khó khăn nhưng hắn vẫn dễ dàng nhìn rõ được tình hình bên trong vòng sáng.
Một tòa thành trì cực lớn, so với Phật Đà Sơn còn lớn hơn rất nhiều lớn. Trên cao, ma khí cuồn cuộn không ngừng trút xuống, phân bố đến mọi ngóc ngách trong thành. Tường thành làm bằng một loại đá màu đen, Dương Thiên nhìn sơ qua liền biết đó không phải đá mà là hài cốt của những sinh vật đã chết từ rất lâu, được ma khí tẩy luyện nên vô cùng cứng rắn, dùng để xây dựng lên tòa thành này.
Vòng sáng bao phủ không kẻ hở, hơn nữa tạo nghệ về mặt trận pháp của người dựng lên nó rất cao. Với tình trạng hiện tại của Dương Thiên, muốn vô thanh vô tức tiến vào quả thực có chút khó khăn.
Có điều, Dương Thiên không tin nơi này sẽ mãi không mở ra. Bất kỳ một môn phái nào cũng cần có tài nguyên để phát triển. Tán Ma Môn có trận pháp cũng cấp một lượng ma khí khổng lồ nhưng chỉ bằng đó là chưa đủ. Bọn hắn vẫn cần nguồn cung về tài liệu, đan dược, công pháp… từ bên ngoài.
Hiểu rõ điều đó, Dương Thiên tìm một nơi vắng người, kiên nhẫn chờ đợi, tiện thể luyện hóa phần Linh Nhãn còn sót lại trong người. Hai ngày sau, Linh Nhãn đã bị luyện hóa triệt để, Dương Thiên cũng đã chạm đến Phân Thần sơ kỳ đỉnh phong. Từ Nguyên Anh hậu kỳ đạt đến Phân Thần đã tiêu hao hết một lượng linh khí rất lớn của Linh Nhãn. Kết quả này đã là rất tốt, Dương Thiên cũng không mong đợi gì hơn.
Còn kém một đoạn nữa mới đạt đến Phân Thần trung kỳ, hi vọng tài liệu và đan dược của Tán Ma Môn có thể đáp ứng nhu cầu đó. Vừa hay, cùng lúc đó, thần thức Dương Thiên phát hiện một nhóm ma tu rất đông đang tiến về phía tòa thành này.
Dẫn đầu là một tên Nguyên Anh trung kỳ, theo sau là gần hai trăm tên ma tu khác, tu vị từ Luyện Khí cho đến Kim Đan đều có. Bọn hắn ngồi trên một món phi hành pháp bảo hình đĩa tròn, trung tâm đặt một đống túi trữ vật cùng không gian giới chỉ, có trận pháp bảo hộ cẩn thận, xem ra là vừa mới đi thu mua tài nguyên bên ngoài về.
Thi triển Ẩn Thân Thuật, Dương Thiên dễ dàng bước lên phi hành pháp bảo, sau đó hắn sử dụng Dịch Dung Thuật cùng thay đổi ngoại trang, lẫn vào trong đám người. Trên phi hành pháp bảo có vài tên phàm nhân, Dương Thiên thấy bọn hắn có linh căn rất khá, đoán chừng là đệ tử vừa mới được thu nhận.
Phi hành pháp bảo bay đến gần vòng sáng thì bên ngoài lập tức xuất hiện một vòng sáng màu đen tương tự. Hai vòng sáng chạm vào nhau liền nhập lại làm một, phi hành pháp bảo thuận lợi tiến vào bên trong. Nhìn thấy một màn này, Dương Thiên không khỏi vỗ tay tán thưởng. Tuy kiểu trận pháp này không tính là cao siêu, nhưng tại hạ vị diện có thể dựng lên trận pháp bậc này, tên môn chủ của Tán Ma Môn kia quả là thiên tài vạn năm khó gặp.
Phi hành pháp bảo một đường bay thẳng vào trong thành. Lính thủ vệ nhìn thấy nó đều làm như không biết gì, tiếp tục công việc của mình. Đến một cái quảng trường rộng lớn, phi hành pháp bảo từ từ hạ xuống. Tên Nguyên Anh kỳ kia nhanh chóng bay xuống, chắp tay với một lão giả đang ngồi ngay góc quảng trường:
- Đại trưởng lão, ta đã mang những thứ cần thiết về. Mời ngài kiểm tra.
Tên Nguyên Anh kia thi triển Khống Vật Thuật, dễ dàng phá vỡ trận pháp, tóm lấy đám túi trữ vật cùng không gian giới chỉ đặt lên bàn. Đại trưởng lão thần thức quét qua, cau mày nói:
- Ma hạch của Thâm Ma Cự Vượng cùng Xích Hồn Quả đâu?
Tên Nguyên Anh kỳ kia có chút xấu hổ:
- Đại trưởng lão tha tội. Ma hạch của Thâm Ma Cự Vương cùng Xích Hồn Quả bị đem ra đấu giá. Chúng ta đã cố gắng hết sức nhưng tài phú quả thực không thể so với đám lừa trọc kia, kết quả bị bọn chúng đoạt mất.
Đại trưởng lão hừ lạnh:
- Bị đoạt mất thì sao? Các ngươi không biết đi cướp lại sao? Chẳng phải ta đã nói, chuyến đi này, ma hạch của Thâm Ma Cự Vương và Xích Hồn Quả là quan trọng nhất. Ngươi không đoạt được, nếu như môn chủ trách tội xuống thì phải làm sao?
Nghe đến hai từ “môn chủ”, tên Nguyên Anh kỳ kia không khỏi run lên một cái. Hắn là Nguyên Anh trung kỳ, cho dù đứng trước Đại trưởng lão cũng không cần quá nhún nhường. Nhưng môn chủ thì khác, vị này hỉ nộ thất thường, tu vị lại thông thiên triệt địa. Lỡ như hắn thật sự trách phạt, hậu quả thực sự rất nghiêm trọng.
- Đại trưởng lão, ngươi phải nghĩ cách giúp ta. Đám lừa trọc kia người đông thế mạnh, nếu ta hành động khinh suất, toàn quân có thể sẽ bị diệt a.
Đại trưởng lão thở dài:
- Để lão phu thử nghĩ cách.
Dương Thiên vẫn ngồi trên phi hành pháp bảo, thần thức đem toàn bộ câu chuyện thu vào tai. Nghe đến hai từ Thâm Ma Cự Vương cùng Xích Luyện Quả, Dương Thiên không khỏi kinh ngạc. Hai thứ này tại hạ vị diện cực kỳ quý hiếm, muốn cầu cũng không được. Quan trọng hơn chính là luyện chế một loại đan dược đặc biệt, Bổ Thần Đan, nâng cao khả năng đột phá bình cảnh của Phân Thần kỳ.