Bởi vì công việc, chàng trai tan làm rất khuya, mãi đến tám giờ tối, người của chương trình mới gặp được anh ta.
Lúc anh ta tới là lập tức xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi, tới trễ rồi, hôm nay lại tăng ca, đúng là ngại quá.”
Chàng trai tên là Trương Minh, hơn hai mươi tuổi, trang phục của anh ta vô cùng thời thượng, bản thân anh ta cũng vô cùng đẹp trai.
Lúc anh ta nhìn thấy Hàn Phong Thần, còn kích động nói: “Thầy Hàn, chào thầy, tôi là người hâm mộ âm nhạc của thầy. Có thể cho tôi xin chữ ký của thầy không?”
Nói xong, anh ta lấy một quyển sổ màu đỏ trong túi xách mang bên mình, mở ra, trên đó kẹp hình ảnh của Hàn Phong Thần.
Hàn Phong Thần ngại ngùng gật đầu: “Dĩ nhiên là được.”
Rất nhiều người đều nói là người hâm mộ của cậu, là fan mẹ, fan vợ của cậu, nhưng trước giờ không ai nói là người hâm mộ âm nhạc của cậu cả!
Phải biết cậu vốn được ra mắt công chúng với thân phận ca sĩ đấy nhé!
Hàn Phong Thần ký tên xong, Sở Minh Giai và Giang Mãnh cũng đi tới đây. Trương Minh nhìn thấy Sở Minh Giai, dường như rất ngại ngùng nên nhanh chóng cất quyển sổ đi.
“Đại sư Sở, chào cô, tôi là người ủy thác lần này, Trương Minh.”
Sở Minh Giai quan sát Trương Minh mấy lần. Một người trẻ tuổi vô cùng đẹp trai, mặc quần áo công sở, tay phải xách cặp táp, tay trái cầm điện thoại di động, biểu cảm lúc nhìn thấy Sở Minh Giai thì hơi vội vã.
Sở Minh Giai nhướng mày: “Chào anh.”
Hàn Phong Thần nhìn thấy Sở Minh Giai luôn nhìn chằm chằm Trương Minh, tâm trạng lập tức không tốt. Cậu quái gở nhỏ giọng nói: “Sao thế? Nhìn thấy trai đẹp là không rời mắt được nữa à? Ngại quá, người ta có bạn gái rồi!”
Sở Minh Giai: “...”
Sở Minh Giai nhìn Hàn Phong Thần, cười nhỏ đáp lại: “Vậy thì có sao, tôi còn có chồng nữa kìa.”
Hàn Phong Thần: “...”
À há, chị còn biết chị có chồng đấy à?
Tên nhóc trong lòng Hàn Phong Thần đã bắt đầu lật tung bàn rồi, a a a a a, tức chết cậu rồi! Đợi livestream hôm nay kết thúc xem, cậu nhất định phải gọi điện thoại tố cáo với Hàn Cẩn Phong!
Các khán giả trong phòng livestream nhìn thấy Trương Minh thì rối rít nói: [Ôi chao, đẹp trai vậy? Có phải người mới mới vào showbiz không?]
[Không giống lắm à nha, không thấy trong túi anh ta còn đựng thẻ làm việc à? Nhất định là nô lệ tư bản, không sai được.]
[Không biết là nô lệ tư bản của công ty nào ha! Tôi muốn đi phỏng vấn!]
[Nói tới đây, hình như anh ta hơi quen mắt?]
[Cộng một cho quen mắt! Có phải anh ta có tài khoản video không?]
...
Có vài khán giả trong phòng livestream đã nhận ra Trương Minh. Lúc này, Trương Minh cũng đang tự giới thiệu mình: “Tôi làm việc tại công ty đào tạo hot girl, công ty chúng tôi chuyên làm về IP cá nhân, tần số xem video. Bạn gái tôi là chúng nghệ sĩ của công ty tôi.”
Sắc mặt của Trương Minh hiu quạnh, anh ta nói: “Tôi đến ủy thác mấy người không phải muốn lăng xê, mà bạn gái của tôi thật sự khá kỳ lạ.”
Hàn Phong Thần không nhịn được nói: “Kỳ lạ thế nào?”
Có kỳ lạ hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể kỳ lạ hơn nhà Trần Minh?
Trương Minh im lặng một lúc lâu, sắc mặt xoắn xuýt, hai tay ôm cặp táp, đi tới đi lui hai bước mới khẽ nói: “Cô ta...”
Trương Minh dừng một chút rồi đi tới bên cạnh Sở Minh Giai khẽ nói: “Bắt đầu từ mấy ngày trước, mỗi đêm khuya cô ta livestream xong cũng sẽ lẩm bẩm như thể đang nói chuyện với người nào đó. Có lúc tắm xong buồn ngủ rồi, nhưng cô ta còn trang điểm tỉ mỉ lúc đi ngủ, tôi luôn cảm thấy rất kỳ lạ.”
Làm gì có ai trang điểm trước khi ngủ đâu?
Chủ yếu nhất là hành động cô ta lẩm bẩm khiến cho Trương Minh rất sợ hãi.
Hàn Phong Thần nghe anh ta miêu tả thì khiếp sợ mở to hai mắt, ngay sau đó chợt xoay đầu nhìn Sở Minh Giai: “Chị ơi, chuyện này...”
Cậu ta nuốt nước miếng, có phần không dám tin mà nghe Trương Minh miêu tả, bạn gái của anh ta rất giống diễm quỷ đã chạy trốn trước đó.
Đối với việc này, Sở Minh Giai không đưa ra đánh giá, mà nói với Trương Minh: “Vậy bây giờ chúng tôi đến đó xem thử nhé?”
Trương Minh một tay cầm cặp táp, một tay lấy điện thoại trong túi ra, nhỏ giọng nói: “Đại sư, nếu không xem camera trước nhé?”
Trương Minh ngượng ngùng nói: “Hôm nay, tôi không dám quay về, nhưng trong phòng của tôi có camera. Tôi tìm một đoạn rồi mở cho cô xem.”
Sở Minh Giai nhìn Trương Minh với ánh mắt sâu thẳm: “Xem camera ghi hình, bản thân cô ta đã đồng ý chưa?”
Trương Minh: “...”
Trương Minh chần chừ, lúng túng nói: “Dĩ nhiên là cô ta không biết. Tôi cũng không nói với cô ta là tôi tìm mấy người giúp đỡ. Lỡ như cô ta có gì không đúng, tôi nói với cô ta những chuyện này, vậy chẳng phải là rút dây động rừng?”
Sắc mặt Trương Minh kinh hoàng, nhìn như vô cùng sợ hãi.
Sở Minh Giai đang muốn nói chuyện, điện thoại của cô đột nhiên vang lên. Sở Minh Giai nhìn thử, là Trần Minh gọi tới.
Theo lý mà nói, chuyện trong nhà Trần Minh đã được giải quyết, sao còn gọi điện thoại tới?
Sở Minh Giai lấy điện thoại ra: “A lô, Trần Minh.”
Trần Minh có chút gấp gáp nói: “Chị Sở, thật sự xin lỗi, lại làm phiền chị rồi.”
Sở Minh Giai: “Xảy ra chuyện gì rồi? Tiểu Duẫn lại không thấy nữa?”
Không nên chứ? Trần Minh đã được phá giải số mạng bị mượn vận, sau này, mạng của cậu ta sẽ đi vào nề nếp, không nguy hiểm đến tính mạng. Tiểu Duẫn hẳn sẽ không vô duyên vô cớ mất tích nữa mới đúng.
Trần Minh: “Không phải vậy, chị Sở, hai ngày qua tiểu Duẫn đều rất ngoan. Người không thấy là Trần Lập.”
Cậu ta không nói là bố của mình, mà gọi thẳng tên ông ta.
“Hai ngày qua, ông ta ở nhà mà đều ngơ ngẩn. Tối ngày hôm qua uống say xong, ông ta đột nhiên nói tìm thấy bạn gái của mình rồi, sau đó tự đi ra ngoài. Nửa đêm bỏ đi, đến bây giờ cũng chưa về.”
Mặc dù Trần Minh lười để ý tới Trần Lập, nhưng những chuyện gần đây quả thực quá tà môn. Chủ yếu là cậu ta ấy lo lắng Trần Lập lại trêu chọc thứ không sạch sẽ về nhà, đến lúc đó liên lụy tới Trần Duẫn.
Sở Minh Giai thấp giọng an ủi: “Không sao, ông ta còn chưa tới lúc, không chết được đâu.”
Trần Minh: “...”
Mọi người: “...”
Phòng livestream: [Không hổ là chị Sở, nói chuyện cứ ngang ngược thế đấy.]
[Tại sao Trần Minh còn muốn quan tâm tên bợm nhậu này, dứt khoát biến mất không tốt sao?]
[Tốt xấu gì cũng là bố của mình mà, lỡ như xảy ra chuyện, người xui xẻo còn không phải là hai anh em Trần Minh?]
[Bây giờ lại có ủy thác mới, nếu chị Sở đi sang bên Trần Minh, vậy ủy thác này làm sao đây? Sẽ cho tổ khách mời khác sao?]
...
Từ lúc livestream cho đến bây giờ, ba tổ khách mời đều tách nhau ra hành động. Nghe nói hai tổ kia livestream thám hiểm tiến hành vô cùng thuận lợi, kịp thời gặp phải một chút phiền phức, nhưng cũng vô cùng thuận lợi giải quyết nó.
Bọn họ cũng không gặp phải cái gọi là sự kiện mượn vận, càng đừng nói diễm quỷ gì đó.
Sở Minh Giai trầm tư một lát, nói: “Hoàn thành ủy thác trước đi.”
Trương Minh lập tức cảm kích nói: “Vậy thì thật sự quá cảm ơn Sở đại sư rồi! Vậy bây giờ tôi dẫn các cô đi qua đó ngay. Thật ra thì hai ngày qua tôi lừa cô ta là đi công tác, cũng không quay về. Mấy người đừng nói tôi nha, tôi thật sự rất sợ hãi, hết cách rồi nên mới như vậy.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Mấy người ngồi vào xe của chương trình, Trương Minh gửi địa chỉ cho tài xế. Tài xế Lưu Quân chịu trách nhiệm lái xe nhìn địa chỉ, nói: “Ể? Khu này rất cao cấp đấy.”
Là khu dân cư rất đắt giá trong thành phố Nam, có thể sống trong chỗ này, xem ra là không thiếu tiền.
Trương Minh giải thích: “Chúng tôi đều xuất thân từ gia đình bình thường, chẳng qua sau này, bạn gái tôi hot rồi, việc hợp tác và quảng cáo cũng nhiều hơn. Cho nên kiếm được tiền, mua được ngôi nhà này.”
Đối phương chỉ là bạn gái, còn chưa phải là vợ, cho nên ngôi nhà cũng không liên quan tới Trương Minh.
Mà Trương Minh không định chia tay, dù sao thì đối phương cũng xinh đẹp và có tiền. Anh ta chia tay rồi, sau này cũng không tìm được người tốt như vậy nữa.
Trương Minh lúng túng nói: “Về chuyện ủy thác, hi vọng mọi người giúp giữ bí mật. Một lát nữa tới nhà rồi thì cứ nói mọi người là bạn tôi đến nhà để lấy tài liệu.”
Dù sao cũng là công ty đào tạo hot girl, bọn họ cầm dụng cụ livestream cũng có thể giải thích được, lấy tài liệu quay thì càng là lý do khiến cho người ta tin phục. Trương Minh bày tỏ bạn gái của mình sẽ không nghi ngờ.
Nghe Trương Minh nói như vậy, người trong phòng livestream cũng cảm thấy không đáng giá thay cho bạn gái anh ta. Dù sao thì nghe có vẻ tên Trương Minh này rất giống tên bám váy tham tiền của bạn gái.
Nhưng tình huống của bạn gái đối phương còn chưa được làm sáng tỏ, mọi người tạm thời nhẫn nhịn.
[Cái khác không nói, chỉ nói anh ta muốn cho người khác xem camera ghi hình của bạn gái thôi, tôi đã cảm thấy anh ta không phải là người tốt.]
[Nhưng đổi vị trí suy xét một chút, nếu bạn trai của tôi trúng tà rồi kỳ lạ, có thể tôi cũng sẽ như vậy. Dù sao thì thật sự là sợ hãi.]
[Gần đây khu vực Kỳ Sơn quá kinh khủng, sao loại chuyện này cứ từng chuyện nối tiếp từng chuyện, không xong cũng không dứt. Người đến gần Kỳ Sơn mau chóng rút lui đi, càng xa càng tốt!]
[Hình như tôi từng thấy Trương Minh này rồi, có phải bạn gái của anh ta là @Thố Thố La Ti không?]
[Trời ơi, đúng luôn, còn có thể lướt thấy video tiệc sinh nhật của bọn họ trong tài khoản của La Ti này!]
...
Lúc mấy người Sở Minh Giai còn chưa tới nhà của Trương Minh, tài khoản bạn gái của Trương Minh đã bị người ta moi ra rồi.
Thố Thố La Ti là một beauty blogger mấy triệu có người hâm mộ. Cô ta có gương mặt búp bê đáng yêu, đôi mắt rất to, sống mũi cao thẳng, da thịt trắng nõn mịn màng, cách trang điểm của cô ta xuất sắc, cho dù là cosplay nhân vật gì thì cũng cực kỳ giống.
Cô ta không chỉ là beauty blogger, còn là blogger lớn nổi danh trong giới cosplay, có lượng người hâm mộ khổng lồ.
Ở trên đường đi, Hàn Phong Thần và Sở Minh Giai cũng đang xem tin tức cá nhân của Thố Thố La Ti trong điện thoại di động.
Vừa xem xong, hai người đồng loạt im lặng.
Không phải người này là đối tượng hiềm nghi trọng điểm mà buổi chiều đặc phái viên của bộ phận đặc thù tìm được sao?
Lúc ấy, bọn họ bảo Sở Minh Giai xem giúp, Sở Minh Giai cảm thấy đối phương có quá nhiều chỗ sơ hở, không giống phong cách hành sự của diễm quỷ. Dù sao nếu quả thật là diễm quỷ, cô ta không thể nào gióng trống khua chiêng để lộ bản thân ở trên mạng được.
Huống chi, hai tay của đối phương có vẻ rất linh hoạt và bình thường, không giống như bị thương.
Diễm quỷ tự chặt một cánh tay, đây là chuyện không có cách chữa trị được. Dẫu cô ta bám vào đâu thì thiếu mất cánh tay là thiếu mất cánh tay, vốn dĩ không cách nào che giấu được điểm này.
Hàn Phong Thần gãi đầu: “Chị ơi, thế này thì chúng ta còn cần đi không?”
Hàn Phong Thần vừa gặp phải những chuyện này là không nhịn được sợ hãi trong lòng, lúc này, cơn giận đối với Sở Minh Giai cũng tiêu tan được mấy phần, nhìn cô như thể nhìn thấy đấng cứu thế.
Trương Minh vừa nghe thấy lời nói này thì có phản ứng rất lớn: “Sao vậy? Mấy người, đừng nói là mầy người đổi ý, không đi nữa nha?”
Trương Minh chau mày ôm cặp táp của mình: “Vậy cũng không được đâu! Tôi và chương trình ký hợp đồng rồi! Nếu mấy người đổi ý, vậy ít nhất phải tìm đại sư khác cho tôi chứ? Không phải chương trình của mấy người có ba đại sư sao? Tôi cũng không dám về một mình đâu.”
Lưu Quân đang lái xe cười nói: “Ôi chao, tên nhóc này cứ yên tâm. Đại sư của chương trình chúng tôi cũng không chỉ có ba người. Nếu mấy khách mời không rảnh, anh có thể liên lạc đạo diễn Trương Tùng, bảo ông ấy sắp xếp cho anh đại sư khác.”
Kể từ ngày đầu tiên livestream, Sở Minh Giai gặp phải sự kiện ma quái, Trương Tùng lập tức đi khắp nơi để liên lạc, tìm được hai vị đại sư huyền môn đến trấn giữ trước. Ông ấy sợ mấy khách mời xảy ra bất ngờ gì đó, có thể có đại sư giúp đỡ xử lý.
Sau này, Hàn Cẩn Phong đến một lần. Sau lần đó, Hàn Cẩn Phong phái tới năm vệ sĩ, một đại sư huyền môn, nói là đến để bảo vệ bà Hàn và cậu chủ Hàn.
Nghe nói đại sư mà nhà họ Hàn phái tới là quan môn đệ tử (*) của ông Tần - quốc sư của Hàn thị, tuyệt đối đáng tin cậy!
(*) Quan môn đệ tử ý chỉ đệ tử cuối cùng được thầy giáo thu nhận.
Những hot search này đã sớm được thảo luận, Trương Minh lăn lộn trong vòng hot girl, dĩ nhiên sẽ chú ý tới hot search gì đó.
Nhưng anh ta chau mày, vô cùng bất mãn nói: “Vậy không được, tôi tới vì danh tiếng của Sở đại sư, tôi đều xem livestream trước đó của mấy người. Tôi vẫn tương đối tin tưởng Sở đại sư, còn những người khác, tôi không tin tưởng.”
Anh ta nói lời này rất dễ đắc tội người khác, nhưng làm người ngoài nghề, người của huyền môn sẽ không quá tính toán chi li. Dù gì thời gian mà bọn họ bị xem là lừa đảo cũng có nhiều.
Hết cách rồi, ai bảo ngành này của bọn họ có nhiều lừa đảo chứ?
Sở Minh Giai nhìn Trương Minh ngồi ở đối diện, khẽ nói: “Anh yên tâm, nếu nhận ủy thác của anh, vậy thì tôi nhất định sẽ làm xong chuyện. Anh không cần lo lắng.”
Lúc này, Trương Minh mới thở phào cười: “Vậy cảm ơn Sở đại sư trước, tôi tin tưởng chỉ cần cô ra tay, La Ti nhất định không sao.”
Giang Mãnh cầm máy quay phim ngồi ở bên cạnh Trương Minh, máy ghi hình nhắm ngay Sở Minh Giai và Hàn Phong Thần, nhưng ánh mắt anh như có như không mà nhìn về Trương Minh, sắc mặt rất thối.
Bởi vì Trương Minh luôn nhìn trộm Sở Minh Giai, ánh mắt đó khiến anh rất bực bội.
Hết cách rồi, ngũ quan của Sở Minh Giai tinh xảo xinh đẹp, lại trẻ tuổi, năng lực mạnh. Trương Minh còn lớn hơn Sở Minh Giai mấy tuổi, thật sự là không cách nào không nhìn trộm được!
Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi, ai nhìn thấy cũng động lòng, huống chi là đàn ông trẻ tuổi?
Trương Minh lén lút nhìn Sở Minh Giai một đường, sắc mặt của Giang Mãnh lạnh lùng một đường. Nếu như không phải ngại vì có phòng livestream, lại lo lắng Sở Minh Giai tức giận, anh thật sự rất muốn một tay xách Trương Minh vứt ra ngoài cửa xe.
Một tiếng sau, chiếc xe chở mọi người rốt cuộc cũng đi tới cửa một khu dân cư cao cấp tại thành phố Nam.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Mọi người đều biết khu này, thậm chí đã tới rồi.
Giang Mãnh và Hàn Phong Thần cũng có nhà trong khu này, trái lại, Sở Minh Giai và Lưu Quân chưa từng tới đây.
Hàn Phong Thần vô tư nói: “Úi trời, ai ngờ khu quý tộc này sẽ có ma quỷ lộng hành chứ? Đợi livestream kết thúc, ngày mai ông tổng giám đốc của khu đất sẽ mời chị Sở giúp đỡ thôi.”
Chỉ khi mời Sở Minh Giai tới nhà để trấn giữ trừ tà, thì các chủ hộ mới yên tâm, nếu không thì khu này phiền phức lớn rồi.
Trương Minh dẫn mấy người Sở Minh Giai đi vào tiểu khu, đi một đường đến dưới lầu nhà mình, đi vào thang máy xong, hai tay Trương Minh ôm cặp táp, anh ta căng thẳng nói: “Đã hơn chín giờ, bình thường trong thời gian này La Ti đang livestream. Đợi lát nữa chúng ta đi vào trong, mọi người nhỏ giọng một chút nhé.”
Thố Thố La Ti quả thật đang livestream, số lượng người hâm mộ của cô ta cũng rất khổng lồ. Lúc này, phòng livestream của Sở Minh Giai càng lúc càng hot, người hâm mộ của hai phòng livestream bắt đầu nhảy sang bên nhau.
Số lượng người hâm mộ của hai phòng livestream rất khổng lồ, cho nên gần như chỉ trong chốc lát, bình luận trực tiếp của hai phòng livestream bắt đầu cãi nhau.
Bình luận trực tiếp rậm rạp chi chít, đều là người hâm mộ của đôi bên đang mắng chửi nhau.
Mấy người hâm mộ của La Ti không tin cô ta bị gì cả, thậm chí cảm thấy Trương Minh tìm Sở Minh Giai tới, rất có thể công ty hot girl lại một lần nữa lăng xê người mới.
[Vì để hot, đúng là không cần mặt mũi quá rồi! Lại sắp xếp cho Thố Thố kịch bản như vậy!]
[Đúng đấy, quá đáng thật! Thố Thố rất hot, người hâm mộ đông lắm. Dựa vào cái gì mà chị ấy phải phối hợp để đóng loại kịch bản đáng ghét này chứ?]
[À há, bởi vì người ta là bà Hàn thôi, người ta có tiền có thế, Thố Thố của chúng ta làm gì đấu thắng được đối phương! Không thấy Trương Minh cũng chân chó đóng vai phụ cho người ta sao?]
[Mấy người nói chuyện cũng quá đáng lắm rồi nhé. Làm sao mấy người biết đây là kịch bản? Chị Sở của chúng tôi cần kịch bản để lăng xê hả?]
[Cười chết mất, lần trước, ngôi sao họ Từ nào đó cũng nói là kịch bản lăng xê, bị Hàn Thị ép. Kết quả ra sao đấy nhỉ, còn không phải là sập phòng rồi à?]
[Tôi tin tưởng phán đoán của chị Sở, ngồi chờ chân tướng thôi.]
...
Lúc đi thang máy, Hàn Phong Thần rất hiểu biết quy tắc trong giới giải trí đã lén dùng điện thoại di động xem phòng livestream của mình một lát. Quả nhiên nhìn thấy bình luận chạy chi chít, không phải đang chửi Sở Minh Giai thì cũng đang chửi Thố Thố La Ti, còn có người đang chửi Hàn Phong Thần, mắng cả Hàn thị.
Ở trong mắt bọn họ, chính nghĩa đã không quan trọng nữa, có tiền chính là tội ác tày trời.
Hàn Phong Thần cũng kinh ngạc ngây người. Cậu quả thực đóng vai linh vật mà cũng trúng đạn!
Mặc dù bên trong thang máy rộng rãi, nhưng nhiều người chen chúc nhau như vậy thì vẫn chật chội. Trương Minh đứng sát Hàn Phong Thần, cười nói: “Ngại quá, thầy Hàn, tôi đụng trúng thầy à?”
Hàn Phong Thần nhìn về hướng khác, một bên khác của Trương Minh là Giang Mãnh cầm máy quay phim. Giang Mãnh đội mũ lưỡi trai, đôi mắt hai màu lạnh lùng thi thoảng nhìn chòng chọc Trương Minh.
Trương Minh bị đôi mắt sắc như dao của anh nhìn chòng chọc mà cả người căng thẳng, thậm chí nói chuyện cũng ngắc ngứ: “Thầy Hàn, thầy, thầy muốn đổi chỗ với tôi không?”
Hàn Phong Thần cũng sợ Giang Mãnh, nhưng cậu ghét Giang Mãnh nhiều hơn.
Dù gì Giang Mãnh đã cuỗm mất mẹ kế mà cậu vừa công nhận.
Sắc mặt Hàn Phong Thần khó chịu, lạnh giọng nói: “Đừng, tôi không thèm đứng sát anh ta đâu!”
Trương Minh: “...”
Giang Mãnh im lặng nhìn Hàn Phong Thần, cảm thấy đầu óc của thái tử Hàn thị không thông minh cho lắm.
Cuối cùng mấy người cũng đi tới cửa nhà của Thố Thố La Ti, Trương Minh khẽ nói: “Mấy người giữ yên tĩnh, tạm thời đừng nói chuyện. Tôi mở cửa trước.”
Tay trái Trương Minh lấy chìa khóa trong cặp táp ra, thận trọng mở cửa, nhìn từ động tác của anh ta thì nhìn ra được anh ta thật sự sợ hãi.
Tiếng mở cửa không ảnh hưởng người đang phát sóng trực tiếp trong phòng làm việc.
Dù sao phòng làm việc cũng đang đóng cửa, còn lắp tường gỗ cách âm chặn tiếng ồn.
Nhưng cho dù là vậy, Trương Minh quay về chỗ này vẫn rất thận trọng.
Anh ta không thay quần áo, ngay cả cặp táp cũng không đặt xuống mà đứng ở cửa khẽ nói: “Mấy người vào đi, La Ti còn đang livestream. Bình thường mười giờ rưỡi là cô ta livestream xong rồi. Còn hơn nửa tiếng nữa, mấy người muốn ngồi xuống trước không?”
Sở Minh Giai đi vào trong nhà, đảo mắt nhìn một vòng, hỏi: “Tôi có thể xem thử không?”
Trương Minh lập tức gật đầu: “Có thể, có thể, cô xem thoải mái đi.”
Sở Minh Giai bắt đầu đi loanh quanh ở trong phòng, Giang Mãnh cầm máy quay phim đi sau lưng cô, không rời nửa bước.
Đây là một căn nhà to có bốn phòng hai sảnh, còn bổ sung thêm hai ban công vô cùng rộng rãi. Vừa vào cửa là có một cái, bên ngoài phòng khách có một cái, trên ban công trồng đầy thực vật xanh lá. Toàn thể căn nhà được bố trí bằng màu sắc ấm áp, đồ gia dụng và thang máy có đủ hết.
Có thể nhìn ra chủ nhân của ngôi nhà này là một người vô cùng yêu cuộc sống của mình.
Đi từ ban công ra phòng khách, rồi đến nhà bếp và phòng sách, Sở Minh Giai cũng không nhìn ra có gì kỳ lạ.
Sở Minh Giai không đi vào trong phòng ngủ chính, phòng làm việc đang được sử dụng. Sở Minh Giai đi loanh quanh một vòng rồi quay về, cũng không phát hiện được gì.
Trương Minh khẽ nói: “Sở đại sư, cần đến phòng ngủ của chúng tôi xem thử không?”
Sở Minh Giai lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Đợi nữ chủ nhân đi ra đi, cô ta đồng ý thì chúng tôi mới đi vào trong.”
Bây giờ đang livestream, Sở Minh Giai làm việc vô cùng cẩn thận, cũng vô cùng tôn trọng người khác.
Trái lại, trong lòng Trương Minh khó chịu, nhưng anh ta không hề để lộ ra ngoài.
Anh ta lấy thức uống trong tủ lạnh ra, đưa một chai cho mỗi người, lại hỏi Sở Minh Giai: “Đại sư, cô còn muốn kiểm tra chỗ nào không? Chỗ này của chúng tôi không có vấn đề gì thật à?”
Trương Minh không hề tin cô, thậm chí nghi ngờ không biết Sở Minh Giai có kiểm tra đàng hoàng hay không.
Lúc này, cuộc gọi video ở ngay cửa đột nhiên vang lên, nhân viên bảo vệ ở cổng gọi tới: “Xin chào, cô La Ti phải không?”
Trương Minh: “Đúng vậy, sao thế?”
Nhân viên bảo vệ biết Trương Minh, lập tức nói: “Chào anh, ở đây có một người đàn ông nói muốn vào trong tìm anh, nhưng không có giấy thông hành, cho nên muốn hỏi anh có cho vào hay không.”
Nói xong, nhân viên bảo vệ chiếu ống kính video vào một người nào đó.
Trong video, một người đàn ông trung niên mặc áo lót trắng và quần cộc, đi dép lê, để râu lởm chởm và tóc tai bù xù đứng ở chỗ đó. Ông ta run rẩy trong gió đêm, cả người đầy mùi rượu nói với nhân viên bảo vệ: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, bạn gái của tôi đang ở bên trong, vừa rồi tôi còn nhìn thấy cô ấy mà! Các anh mau cho tôi vào trong đi, tôi còn đem chuyện này ra lừa các anh chắc?”