Hình ảnh của hai người được đưa lên báo sau buổi tiệc ngày hôm đó, Ninh Hoa nhìn thấy nhan sắc cô vợ trẻ của Tống Bách Niên thì cảm thấy vô cùng lo ngại cô ta sợ bản thân sẽ không giữ được trái tim của Tống Bách Niên càng nghĩ đến Ninh Hoa càng tức tối cô ta xé nát tờ báo trên tay, Ninh Hoa bắt đầu suy nghĩ ra những mưu kế để khiến cho Tống Bách Niên không thể nào rời xa cô ta.
Tuyết Vân lấy danh nghĩa là em gái để đến thăm Huân Khê nhưng mục đích của cô ta là được gặp Tống Bách Niên, Huân Khê cảm thấy vô cùng khó xử cho đến bây giờ mẹ kế vẫn không muốn buông tha cho mình, Tuyết Vân đảo mắt nhìn xung quanh dinh thự của Tống Bách Niên cô ta càng khao khát được bước chân vào đây hơn nữa, Tuyết Vân bắt đầu tò mò cô ta sờ vào những món đồ cỗ mà Tống Bách Niên sưu tập cô ta bỏ một chiếc bình vào túi xách của mình Huân Khê vội vàng đi đến ngăn cản.
" Không được em đang làm gì vậy."
Tuyết Vân đẩy Huân Khê ra ngang ngược nói.
" Trách ra chị nhìn nó đi vô cùng giá trị bán sẽ rất được giá đấy."
Huân Khê tức giận quát Tuyết Vân.
" Em học thói hư đó của ai vậy để lại chỗ cũ cho chị ở đây không phải là nơi mà em có thể tùy tiện muốn lấy gì thì lấy đâu."
Tuyết Vân vẫn nhất quyết giữ chiếc bình trong túi cô ta không muốn trả lại, Huân Khê buộc phải giằng co với cô ta để lấy lại chiếc bình.
" Mau trả lại đi."
Hai người cứ giằng co mãi đến khi chiếc bình rơi xuống sàn nhà vỡ tan tành Huân Khê bắt đầu sợ hãi, cô không biết Tống Bách Niên sẽ xử phạt mình ra sao Huân Khê vội vàng ngồi xuống nhặt mảnh vở của chiếc bình lên, người hầu đi đến nói.
" Không hay rồi đây là chiếc bình nhị thiếu gia thích nhất."
Sao khi nghe người hầu nói Huân Khê càng lo lắng hơn, cô tức giận mắng Tuyết Vân.
" Em thấy hậu quả chưa."
Cô ta vẫn rất ngang ngược nói.
" Tôi mặc kệ chị ai bảo chị không để tôi lấy nó dù sao cũng còn nhiều thứ quý giá kia mà "
Huân Khê muốn dạy dỗ cho cô em ngổ nghịch vì được mẹ kế quá cưng chiều nên cô ta mới thành ra như thế, Huân Khê đưa tay lên tát vào mặt của Tuyết Vân.
" Đi về ngay."
Cô ta đưa tay ôm lấy bên má bị Huân Khê tát tức giận nói.
" Cô đợi đi tôi sẽ về mách mẹ cho cô biết tay."
Huân Khê vô cùng bất lực với những gì Tuyết Vân gây ra cô không biết phải ăn nói như thế nào với Tống Bách Niên hắn sẽ lên cơn thịnh nộ với cô mất.
Ninh Hoa bắt đầu đến hộp đêm cô ta muốn chọc tức Tống Bách Niên vì hắn đã bỏ mặc mình để đi bên cạnh người phụ nữ khác, Tống Bách Niên đến nhà tìm gặp Ninh Hoa nhưng không thấy, hắn suy nghĩ đến những nơi cô ta thường hay lui tới không phòng trà chỉ có thể là hộp đêm mà thôi.
Tống Bách Niên bước vào hộp đêm hắn đã nhìn thấy Ninh Hoa đang thân mật bên cạnh người đàn ông cô ta cố tình để Tống Bách Niên nhìn thấy người đàn ông khác mê mẩn mình như thế nào, Tống Bách Niên cảm thấy vô cùng gai mắt hắn đi đến kéo Ninh Hoa rời đi nhưng cô ta lại không muốn còn chống đối Tống Bách Niên.
" Anh làm gì vậy chẳng phải anh đã có vợ rồi sao đừng đến tìm tôi nữa."
Ninh Hoa đang tỏ vẻ giận dỗi để có được sự chú ý và quan tâm của Tống Bách Niên
Tống Bách Niên lắc đầu mệt mỏi nói.
" Em đang làm gì vậy hả suốt hai năm qua anh đã khiến cho em phải chịu thiệt bao giờ chưa đừng vì những tờ báo đó mà trở thành một con người khác, nếu em còn như thế anh sẽ bỏ mặc em từ nay anh sẽ không đến tìm em nữa."
Ninh Hoa cảm thấy như hắn đang đe doạ mình cô ta tức giận nói.
" Anh đang đe doạ em có đúng không đúng rồi bây giờ anh đã có cô vợ mới trẻ hơn em xinh đẹp hơn em anh muốn bỏ mặc em chứ gì."
Tống Bách Niên khó chịu nói.
" Anh cảm thấy mệt mỏi rồi đấy đừng để anh phải cảm thấy chán ghét em."
Nói rồi Tống Bách Niên quay người rời đi Ninh Hoa cũng thật quá đáng hết lần này đến lần khác khiến cho Tống Bách Niên phải khó xử giữa cô ta và gia đình không bao giờ chịu an phận.