Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 47



Lý Cường cười nói: " Vậy mời Tam Lưu công chúa tốn chút công sức, trợ giúp tuyên truyền vậy."

Hắn lại đưa cho Khố Bột bốn bình nước hoa: " Kêu bán bốn bình này đi, bốn bình này mùi thơm khác nhau, không giống đâu."

Khố Bột hỏi: " Nước hoa này tên gọi là gì, đệ tử muốn có một cái tên dễ nghe để khi đấu giá mới có thể gây oanh động."

Lý Cường gật đầu nói: " Được, vậy gọi là Mộng Ảo Chi Dạ đi." Hắn cũng mặc kệ thật ra chai dầu thơm này tên gọi của nó là gì.

Mọi người âm thầm kêu hay, Mộng Ảo Chi Dạ, có loại cảm giác huyền bí.

Khố Bột nói: " Đệ tử nghĩ lần đấu giá này nhất định là đặc sắc vạn phần, Mộng Ảo Chi Dạ…thật hay!"

Lam Tưu công chúa cầm chai nước hoa trong tay ngắm nghía, trong lòng vui vẻ không tự chủ được, cười nói: " Không thành vấn đề, lão đại đã phân phó, tiểu nữ tử nhất định làm theo."

Nàng lập tức kéo tay Ba Ba Nhiễm cười nói: " Ba Ba tỷ, tiểu muội muốn đến chỗ An Thỉ đại tỷ, tỷ tỷ có thể đưa muội đi không, hoặc là tiểu muội đi bằng phi bản của Đại Liên Hội?" Câu nói cuối cùng của nàng lộ rõ vẻ làm nũng.

Ba Ba Nhiễm cười nói: " Được rồi, ta cũng muốn gặp phong nha đầu An Thỉ kia, tỷ tỷ sẽ cùng đi với ngươi một chuyến. Hìhì, tiểu nha đầu, ngươi muốn ta bảo tiêu cho ngươi thì có."

Lý Cường không biết Lam Tưu công chúa thật ra có bao nhiêu tiềm lực, chính vì được nàng tuyên truyền, tại hội đấu giá Mộng Ảo Chi Dạ được bán ra với một số tiền thật kinh khủng, bởi vì những người nàng gặp gỡ toàn là người nếu không giàu thì có quyền thế.

Trong lòng Khảm Khảm Kỳ lo lắng vạn phần, không ngừng gãi đầu, mái tóc màu lục cũng rối bời. Hắn thật sự rất thích Ba Ba Nhiễm, khi các nàng vừa rời đi, hắn nghĩ là muốn gặp lại thật khó khăn.

Lý Cường đã nhìn thấy, bèn nói: " Ai, ta biết đám võ sĩ Phiên quốc thật ra rất lợi hại, như vậy đi, Khảm Khảm Kỳ ngươi cũng đi, cần phải cẩn thận bảo vệ Lam Tưu các nàng, nghe rõ rồi chứ?" Rồi lại nói: " Khố Bột, có thể tìm một bộ phi dực hay không, lão Khảm trước kia là Thiên Kích binh, có phi dực hắn sẽ lợi hại hơn."

Trong thủ trạc của hắn có phi dực nhưng hắn không dám đem ra bởi vì đó là loại phi dực của quân đội, chỉ cần binh lính nhìn vào sẽ biết ngay, lại sinh thêm phiền toái.

Khố Bột đáp ứng một tiếng, lập tức phân phó ngay, tìm được một bộ phi dực tốt đem tới.

Khảm Khảm Kỳ kích động đến sắc mặt càng xanh hơn, vui vẻ nói: " Dạ, lão đại. Nhất định sẽ bảo vệ công chúa thật tốt."

Nạp Thiện bật cười ra tiếng, rồi lại làm ra bộ dáng như không có gì, hết nhìn đông tới nhìn tây rồi nói: " Ây, căn phòng này thật là lớn a, ai, lão Mạt a, mặt ta có đỏ hay không…trong phòng hình như quá nóng rồi..hắc hắc.."

Rồi lại đi tới bên cạnh Khảm Khảm Kỳ nhỏ giọng nói: " Lão Khảm, chuyện này thật đẹp quá a, chúc mừng, lần sau lão Nạp ta cũng muốn phải tranh thủ, tranh thủ."

Khảm Khảm Kỳ làm như không có chuyện gì, gật đầu nói: " Ân, là một chuyện rất tốt…" Lại nhấc chân đạp Nạp Thiện qua một bên, cười nói: " Lăn qua một bên đi!"

Nạp Thiện cầu cứu: " Thản Ca, lại hỗ trợ đi, lão Khảm đã nổi giận rồi, hai ta phải làm cho hắn giảm xuống a."

Thản Ca khoát tay nói: " Hắn nổi giận liên can gì tới ta…"

Bọn họ hai oan gia lại tiếp tục khẩu chiến.

Khảm Khảm Kỳ lặng lẽ đi phía sau Ba Ba Nhiễm, tâm tình hài lòng mà xuất phát.

Sau khi nhóm Lam Tưu công chúa rời đi, Lý Cường và Hồng Thiêm bọn họ thương lượng một chút, quyết định trước tiên sẽ không đi gây chuyện với Phản Thọ Thương Hành trước, bởi vì đại đấu giá hội sẽ bắt đầu, để sau khi xong thì mới đến đó đòi người.

Lý Cường hỏi Thản Ca: " Trước kia ngươi làm quan hậu cần, ở Phong Nam Thị có chế tạo phường nào ngươi quen thuộc hay không, ta muốn đi xem."

Thản Ca nói: " Để đệ tìm người quen đưa đi thử xem, chế khí sư tại Phong Nam Thị đệ không quen lắm."

Hồng Thiêm tò mò hỏi: " Sư thúc, Trọng Huyền Phái chúng ta không phải là có phương pháp chuyên môn chế khí sao? Ở Thản Bang đại lục không có vũ khí phường nào sánh được với chúng ta, cũng không có ai vượt được chúng ta, sư thúc vì sao còn muốn tìm bọn họ?"

Lý Cường cười nói: " Cái này ta biết, nhưng chế tạo vũ khí hộ giáp ở Thản Bang đại lục cũng có điểm đặc biệt của nó, chúng ta cũng có thể tham khảo, kiến đa thức nghiễm mà."

Hồng Thiêm cúi đầu thụ giáo: " Sư thúc nói đúng, đệ tử hiểu được rồi."

Lý Cường gật đầu, lại thêm một người đệ tử giống hệt như Triệu Hào.

Khố Bột nói: " Lão đại, Phong Nam Thị đệ tử tương đối quen thuộc, có một nhà tư nhân mở vũ khí phường rất có danh, chúng ta có thể đi xem."

Hồng Thiêm hỏi: " Có phải là Trân Hậu thương phường không?" Text được lấy tại Truyện FULL

Khố Bột gật đầu: " Đúng vậy sư tôn, chúng ta rất quen thuộc với hắn, hơn nữa hắn vẫn rất muốn gặp ngài, lần này bọn họ sẽ có lợi rồi."

Lý Cường cười nói: " Được, chúng ta đi thử xem."

Trân Hậu thương phường là một trong những vũ khí phường nổi tiếng nhất Thản Bang đại lục, chủ nhân của thương phường rất thần bí, thương phường có mấy vị chế khí sư, là cấp bậc tông sư ở Thản Bang đại lục.

Thật ra vũ khí chế tạo lợi hại nhất của Trân Hậu thương phường, đó là chế tạo khải giáp cũng chính là vương bài của họ. Hàng năm đều có tinh phẩm tham gia đấu giá hội với giá rất cao, tiễn sổ thu vào chiếm đến ba phần trong thương phường, nghe nói khải giáp tham gia đấu giá đều là do chủ nhân đích thân chế tạo.

Trân Hậu thương phường tọa lạc trong một hẻm nhỏ ở Phong Nam Thị, người không biết thật khó tìm thấy. Lý Cường nghi hoặc nói: " Đây là Trân Hậu thương phường nổi tiếng nhất sao? Vì sao lại kiến tạo ở một địa phương hẻo lánh như vậy?"

Hồng Thiêm giải thích: " Sư thúc, tại Thản Bang đại lục thường là tư nhân thương phường cũng tính là bất hợp pháp, bất quá Trân Hậu thương phường lại nổi tiếng là tư gia thương phường, quan phủ địa phương đều mắt nhắm mắt mở. Nhưng thương phường cũng không thể quang minh chánh đại mở thương điếm, nếu không quan phủ nhất định sẽ kiểm tra niêm phong. Nơi này cũng không phải nơi kinh doanh của thương phường, mà là nhà của chủ nhân."

Thản Ca bổ sung: " Chỉ có một nơi tư nhân thương phường có thể mở, đó là nơi vũ khí trang bị rất rối loạn."

Khố Bột chép miệng nói: " Có phải ngươi muốn nói là Bách Nham Cô a, nơi đó là nơi không có ai quản lý, trước kia ta có đi qua vài lần, nhưng nơi đó vũ khí quá bình thường, không có tinh phẩm."

Lý Cường quan sát khắp nơi, đây là một thông đạo, yên tĩnh lặng lẽ không có ai ra vào, đại môn cực kỳ bình thường tỏa ánh nhàn nhạt hắt lên bóng người. Không nhìn thấy chiêu bài sinh ý hoặc văn tự nào, trên cửa gắn một cây đồng côn nửa thước, lại gắn trên cửa một cái chốt sáu cánh, mỗi cánh có một lỗ nhỏ, nhìn chung có vẻ âm khí.

Khố Bột thành thục nắm lấy đồng côn nọ, thuận tay cắm vào một cái lỗ nhỏ trên một cánh rồi mới lui ra sau đợi. Chỉ chốc lát sau đại môn nhẹ nhàng mở ra, Khố Bột ngoắc mọi người rồi đi vào trước, đám người Lý Cường liền theo sát.

Bởi vì Phong Nam Thị là thành thị ở phân nửa dưới đất, vào cửa thì nhìn thấy một cái sân như là một đại sảnh, bạch quang nhu hòa từ bên trên chiếu xuống, một khối kỳ thạch màu đen cao chừng sáu thước đứng ngay giữa sân, thần kỳ chính là trên đá có những thực vật màu xanh biếc lại có năm quả cây treo lơ lửng màu lam nhạt, mặt đất do nhũ trắng cấu thành, có vẻ dị thường khiết tịnh.

Lý Cường vừa vào sân có cảm giác rất thư thái, cười nói: " Thật không nghĩ lại có người thích khối kỳ thạch đặc biệt như vậy, không tệ, ở quê quán của ta cũng có người thích chơi đá, chiêm ngưỡng đá, bất quá không được lớn như khối đá này. Khối này cũng không tệ, nhưng tại quê ta cũng chưa được tính là tốt nhất."

" Ha ha, nguyên lai lại có người đi vào chỗ ở của ta mà không nói chuyện vũ khí mà lại nói chuyện về khối đá, thì ra lại là Khố Bột lão ca a, còn..vị tiểu ca.. này là ai a?...Ai nha, là Hồng lão tiền bối đại giá quang lâm, vãn bối thật là vinh hạnh, thỉnh vào trong, mời vào a."

Đây là một lão nhân tóc râu đã bạc mặt đầy nếp nhăn, hắn từ trong phòng đi tới ngoài viện, vẻ mặt hưng phấn và vui sướng.

Hắn mặc một bộ quần áo ngắn màu trắng, bên hông mang theo nhiều loại công cụ, hộ sáo trên cánh tay cũng cắm đầy các loại công cụ gì đó, hai chân cũng như thế, bộ dáng mười phần khỏe mạnh tinh lực, nếu không nhìn mặt hắn còn tưởng đây là một người tuổi trẻ.

Hồng Thiêm cười nói: " Lão giáp trùng a, bất kể lúc nào nhìn thấy ngươi cũng đều là thấy toàn thân lỉnh kỉnh dụng cụ, sao thế? Tu đến Nguyên Anh kỳ rồi a? Ân, còn thiếu chút nữa, nhưng như vậy cũng đã rất nhanh rồi. Lại đây ta giới thiệu, vị này là trưởng bối sư môn của ta, là sư thúc Lý Cường."

Một tay kéo lão nhân kia nói với Lý Cường: " Hắn là chủ nhân chính thức của Trân Hậu thương phường, là người Tây đại lục, Nam Tư Đồng, hắn cũng là người tu chân, gọi là lão giáp trùng, hắc hắc."

Nam Tư Đồng còn đang nghe nói chuyện đột nhiên lại nghe được một câu Lý Cường là trưởng bối của Hồng Thiêm. Hắn đương nhiên biết Hồng Thiêm thuộc môn phái nào, Trọng Huyền Phái tại tu chân giới là môn phái chế khí nổi tiếng nhất, là môn phái duy nhất dùng chế khí nhập tu chân, chính mình từ thật lâu trước kia có được một chút chỉ điểm của Hồng Thiêm, thuật chế khí liền nhảy vọt một bước mới, Lý Cường lại là trưởng bối của Hồng Thiêm lại càng lợi hại hơn bao nhiêu lần?

Hắn cười đến hai mắt nhắm tít lại, cung kính làm một lễ gặp mặt: " Lão giáp trùng bái kiến tiền bối."

Lý Cường ảo não, hắn trước tiên đã cố gằng giao hảo bình hòa với bọn Hồng Thiêm, cố hạ thấp thân phận mình xuống để dễ nói chuyện, sau khi thành huynh đệ của Phó Sơn, bối phận của mình đã trở nên thật dọa người, làm bất cứ gì cũng được nâng lên thành trưởng bối, hắn rút tay nói không được tự nhiên: " Lão giáp trùng, ta cũng không khách khí với ngươi, ta gọi ngươi là lão giáp trùng, ngươi gọi ta là huynh đệ cũng được, gọi ta là lão Đại cũng được nhưng đừng có gọi ta là tiền bối!"

Khố Bột cười nói: " Nam lão đệ, giống như ta gọi là lão Đại đi."

Nam Tư Đồng rất sảng khoái nói: " Được, gọi lão Đại thuận miệng hơn, lão Đại hảo! A a, mọi người vào nhà rồi nói."

Nhà của Nam Tư Đồng chỉ có vài người bạn tốt là biết, đây là địa phương ẩn cư chế khí của hắn. Chế tác phường của hắn nằm dưới mặt đất, hắn đưa nhóm Lý Cường xuyên qua phòng ốc mà đi, đi tới một căn phòng rất nhỏ, hắn ngồi xổm xuống, tại ốc giác làm gì đó, dưới mặt đất đột nhiên hiện ra một thông đạo.

Khố Bột cười nói: " Lão giáp trùng muốn hiến bảo rồi, nơi này chính là chế tác phường của hắn, những người khác thật không thể tiến được đến nơi này, chúng ta đều nhờ vào mặt mũi của lão Đại cả đó."

Nam Tư Đồng đứng tại đầu thông đạo nói: " Hồng tiền bối đã đến đây nhiều năm rồi, đến nay trí nhớ còn như mới a."

Hồng Thiêm cười nói: " Rõ là bị ngươi lừa, được rồi, ngươi đã nói cho ta một bộ bảo vệ tay thật tốt,hắc hắc, bây giờ thì cho ta đi."

Nam Tư Đồng kêu khổ nói: " Ai nha, Hồng lão tiền bối còn để ý đến đến thủ nghệ của vãn bối sao? Vãn bối cứ nghĩ ngài nói giỡn thôi, như vậy đi..khi xuống tới dưới rồi ngài cứ lấy cái gì ngài thích."

Hồng Thiêm vỗ vai Nạp Thiện nói: " Đồ vật này tặng cho ngươi, đi xuống dưới tùy tiện mà lấy."

Nạp Thiện ngạc nhiên nói: " Sư ca, vì cái gì lại cho ta? Hắc hắc, xem ra mặt mũi ta không nhỏ a." Hắn bắt đầu vẻ dương dương tự đắc.

Hồng Thiêm nghiêm túc nói: " Thứ nhất ngươi là sư đệ của ta, thứ hai, ngươi nói chuyện quá mức không kiêng kỵ, ta chuẩn bị dùng lễ vật để bịt miệng ngươi lại, thứ ba đây là thuận theo nhân tình của người, dù sao cũng không phải là vật của ta."

Thật sự là không ai nghĩ ra Hồng Thiêm lại có thể nói đùa như vậy với Nạp Thiện, Thản Ca cười lên đầu tiên: " Đúng…đúng..hắn chính là nổi danh miệng thúi, nhất là lời từ miệng hắn ra..haha…"

" A a, đừng quản là lý do gì, đồ vật tới tay là tốt rồi, có nói lão Nạp ta thêm một câu cũng được…haha.." Mấy người ồn ào nháo nhát đi xuống dưới chế tác phường.

Đó là một chế tác phường rất rộng ở dưới đất, ở giữa trung ương có một đỉnh lô màu đen. Mặc dù là lần đầu tiên nhìn thấy nhưng Lý Cường biết đó là Tồn Phong Lô, đây là chế khí đỉnh lô từ tiên thạch hỏa tính làm ra, pháp môn chế luyện những đồ vật.

Lý Cường cẩn thận quan sát cái đỉnh lô cao chừng nửa người này, bộ dáng của nó rất quái lạ, không có quy tắc nào, trên nắp bằng phẳng, có khảm các loại tiên thạch đủ loại thuộc tính, tựa hồ bày thành một trận hình kỳ lạ, bốn phía đỉnh lô có màu xanh đen, ở trên đỉnh phát sáng ngũ sắc tiên thạch, khói trùng trùng, có vẻ thần bí mông lung.

Lão giáp trùng Nam Tư Đông theo sát sau thân Lý Cường, thấp thỏm bất an nhìn vị chế khí cao thủ của Trọng Huyền Phái này, cẩn thận hỏi: " Lão Đại, còn có điều gì cần cải tiến nữa không?"

Hồng Thiêm và Khố Bột đều cũng vểnh tai, khẩn trương nhìn xem Lý Cường có cao kiến gì không.

Lý Cường đưa tay sờ sờ đỉnh lô, dĩ nhiên là cũng khó thể làm vậy, người bình thường nếu không cẩn thận sờ trúng chắc chắn sẽ phỏng đến cháy da cháy thịt. Nạp Thiện cũng bắt chước đưa tay sờ thử, bị Lý Cường đánh một cái gạt nhanh: " Nạp Thiện, ra chỗ khác chơi, cái này không sờ được."

Nạp Thiện không tin tà dị như vậy, chuyển qua bên kia đưa tay mà sờ, nhất thời vang lên một tiếng thảm hào vọng cả chế tác phường: " Oa! Lão Đại, thật sự là không được a..lão..lão giáp trùng, ở đâu có nước lạnh a…oa nha nha…"

Lý Cường dở khóc dở cười: " Thản Ca, ngươi đưa Nạp Thiện đi tìm nước đi, người này lòng hiếu kỳ quá nặng, đã nói không thể sờ mà còn sờ."

Lý Cường hỏi: " Lão giáp trùng, phương pháp chế luyện của ngươi đây ta không hiểu nhiều lắm, ta chỉ biết cách tâm luyện phương pháp, có thể ta không đề ra được ý kiến cải tiến nào."

Nam Tư Đồng thiếu chút nữa ngồi phịch xuống đất: " Lão đại, Tâm Luyện phương pháp chính là luyện khí chi pháp vô thượng của tu chân giới, dĩ nhiên là ngài đối với chế luyện không có hứng thú rồi."

Lý Cường cười nói: " Ngươi cũng đừng tự khinh dễ mình, chế luyện cũng có đặc sắc cực kỳ. Lão giáp trùng, có thể nhìn khải giáp ngươi chế tác hay không a, ta cũng muốn lãnh giáo một phen."

Hồng Thiêm nói: " Lão giáp trùng có cái đó là đặc điểm, tại Thản Bang đại lục là số một số hai rồi."

Trên mặt Nam Tư Đồng lộ ra một chút vẻ đắc ý, Hồng Thiêm nói không hề khoa trương, trang bị của Trân Hậu thương phường tại hai đại lục vô cùng nổi tiếng.

Nạp Thiện ôm lấy cái tay phỏng đi tới: " Sư ca a, nơi này ngoại trừ tên hắc tử kia đâu còn cái gì khác đâu, ngươi nói cho ta chút nhân tình gì đó thì ở đâu vậy?" Hắn nói với Hồng Thiêm nhưng mắt lại nhìn Nam Tư Đồng.

Nam Tư Đồng cũng là lần đầu tiên gặp hoạt bảo như vậy, tại Thản Bang đại lục hắn cũng là nhân vật cấp đại sư, người khác nhìn thấy hắn cũng đều có vẻ căng thẳng, nào dám ba hoa hay nói giỡn. Nhưng thân phận của Nạp Thiện lại bất đồng, tính kỹ một chút thì vẫn là trưởng bối, hắn vội vàng nói: " Đồ vật ở chỗ này, ta đưa mọi người đi xem."

Hắn đi tới bên vách tường ấn vào một cái chốt, vách tường liền từ từ sáng lên, trong chốc lát biến mất vô tung.

Nạp Thiện kinh hô: " Mụ nội nó, ở đây đồ vật nhiều vậy a."

Thản Ca cũng kinh ngạc há to miệng nói không ra lời. Nam Tư Đồng tự hào nói: " Tinh phẩm của Trân Hậu thương phường đều ở chỗ này, mời nhìn xem. A, lão Nạp…ta gọi ngươi là lão Nạp đi, hãy cứ lấy một kiện đi."

Đây là một gian phòng không gian chừng ba trăm thước được trang bị chỉnh tề ngăn nắp, vũ khí công kích chiếm khắp các ngõ ngách, còn tất cả đều là khải giáp, hộ thuẫn, vòng bảo hộ còn có một chút vũ khí hình thù kỳ lạ, ngay cả Lý Cường cũng không biết đó là cái gì.

Nạp Thiện hết nhìn đông lại nhìn tây với vẻ mặt tò mò, hắn do dự chốc lát thì đi thẳng tới trước chỗ khải giáp, nghiêng ngó đầu nhìn trái nhìn phải. Thật ra hắn hoàn toàn không biết gì cả, nhưng hắn cũng không ngu ngốc, mắt cứ liếc nhìn Nam Tư Đồng, hắn phát hiện khi mình đi tới trước một bộ khải giáp thì Nam Tư Đồng có chút ngẩn ngơ, trong lòng hắn chợt nghĩ cái này nhất định là bảo bối. Hắn không chút khách khí cầm lấy bộ khải giáp, làm như không có gì nói: " Ây, quên đi, lấy đại cái này đi, không cần lấy đồ tốt lắm đâu."

Lý Cường thuận tay cầm lên xem, lạ kỳ nói: " Ai, Nạp Thiện, đúng là nhìn không ra, ánh mắt ngươi thật không tệ, cái khải giáp này thật tốt, so với những khải giáp khác ở đây tốt hơn rất nhiều, ngươi đã nhặt được bảo vật rồi."

Hắn đem khải giáp trả lại cho Nạp Thiện: " Thật sự là kỳ quái, lẽ ra ngươi không thể nào hiểu được chuyện này, vận khí thật tốt quá."

Nạp Thiện đắc ý cười to nói: " Ha ha, lão đại, đệ không hiểu gì đâu, chính là hắn đó." Hắn dùng ngón tay chỉ Nam Tư Đồng.

Nam Tư Đồng cười khổ nói: " Khải giáp này ta định chuẩn bị tham gia đại đấu giá hội năm nay, lúc ngươi đang nhìn, ta không hề nói gì hết, ngươi làm sao biết ý nghĩ của ta chứ."

Nạp Thiện dương dương đắc ý nói: " Đó chính là vì ngươi vẫn luôn nhìn ta."

Lý Cường chợt hiểu: " Ta biết rồi, hắn nhìn theo phản ứng của ngươi. Hắc, Nạp Thiện ngươi thật là thông minh."

Mạt Bổn vẻ mặt không cho là đúng: " Lão Nạp lúc ở Hắc ngục đã luyện thành chiêu này đó, lúc hắn làm lão đại, có người nào muốn giấu một khối tinh thạch tốt, rõ là không thể, một mắt của hắn quả thật rất tinh minh."

Nạp Thiện kêu to: " Huynh đệ, lão Nạp sớm đã cải tà quy chánh rồi..ngươi còn..nhắc lại chuyện cũ thương tâm vậy…ô ô"

Hắn lấy tay che mặt, chỉ có con mắt độc nhất đang nhìn Lý Cường: " Từ lúc quy thuận lão Đại, ta bây giờ đã trở thành người tốt a."

Thản Ca cười nói: " Ngươi khóc thật là giả dối quá, bất quá thực sự bây giờ lão Nạp chúng ta cũng rất ngoan..lại đây đứa nhỏ ngoan..đại thúc cho ngươi ăn ngon.."

Nạp Thiện hừ hừ bỏ tay xuống: " Thản Ca, ngươi…lão Đại, Thản Ca ăn hiếp đệ."

Thản Ca xoay người trốn sau lưng Lý Cường, ló đầu ra nhìn Nạp Thiện làm mặt quỷ. Hai vị này tính tình thật sự là rất khắc khẩu, nói chuyện đùa giỡn càng không hề kiêng kỵ.

Lý Cường vỗ một cái vào đầu hắn, đi tới nói: " Được tiện nghi còn phá phách, đi ra chỗ khác…nga, lão giáp trùng, ta muốn nhờ ngươi chế một trăm khải giáp, một trăm tí thuẫn, còn có các loại vũ khí, được không?"

Nam Tư Đồng lại càng hoảng sợ: " Lão Đại, ngài muốn tạo phản a, không, không phải ý tứ đó…là vậy, ta hỏi lão đại cần nhiều trang bị như vậy để làm gì? Các ngươi chỉ có vài người…"

Hồng Thiêm cũng ngạc nhiên hỏi: " Sư thúc cần nhiều khải giáp để làm chi…hay là định bán cho Tây đại lục?"

Lý Cường nói: " Ta có một nhóm huynh đệ bị lạc tại Thản Bang đại lục, bọn họ đã không còn cách nào về nhà được nữa, mà bây giờ ở đây là loạn lạc, ta không thể không huấn luyện bọn họ, ít nhất phải cho họ có lực tự bảo vệ. Lão giáp trùng, trang bị của ngươi vừa lúc hợp dùng, bọn họ khả năng rất thấp, sử dụng không được vũ khí và khải giáp của người tu chân, ta sẽ dùng hai kiện vũ khí trao đổi với ngươi được chứ?"

Nam Tư Đồng con mắt sáng ngời: " Do Tâm Luyện phương pháp chế ra sao?"

Lý Cường cười nói: " Là ta tự mình luyện chế đó. Ta không thể nói cho ngươi cách luyện chế, nhưng ngươi có thể từ hai kiện vũ khí này tìm hiểu được một chút đạo lý."

Đừng nói là Nam Tư Đồng kích động, ngay cả Hồng Thiêm và Khố Bột cũng rất hâm mộ, loại vũ khí của sư môn này, tại tu chân giới có thể gặp mà không thể cầu, Lý Cường cư nhiên chịu xuất ra hai kiện để trao đổi.

Khố Bột trong lòng đích thực là chịu không được, làm da mặt dày cười nói: " Lão đại, cần trang bị thật dễ dàng, đệ tử có thể mua được. Vậy hai kiện tiên khí nọ để lại cho hai thầy trò đệ tử được không?"

Nam Tư Đồng nghe vậy thì nhảy lên, nét mặt già nua đỏ bừng, liên thanh kêu lên, nhìn bộ dáng hắn như muốn phát cuồng.

Mọi người cười to.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv