Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ

Chương 79: Ta là sơn tặc đại vương đệ nhất ân công!



“Tiểu hỗn đản, ngươi nói thật cho ta, ngươi vừa cầu Quan Thế Âm nương nương nguyện vọng gì?” Đại mỹ nhân liếc mắt, nổ lực làm ra vẻ mặt đại vương hung ác, nhưng đại mỹ nhân là loại đẳng cấp mỹ nữ, nhiều nhất chỉ có thể làm áp trại phu nhân, được rồi! Đại mỹ nhân của ta, nếu như ngươi nghĩ muốn làm áp trại phu nhân, như vậy bản công tử nguyện ý cùng ngươi phối hợp diễn xuất nhân vật anh tuấn đệ nhất đại vương!

“Tiểu mỹ nhân ngươi hãy nghe cho kĩ, bản đại vương vừa cầu nguyện cả nhà khỏe mạnh bình an, còn cái kia nguyện vọng chính là bản đại vương và mỹ nhân ngươi tình cảm luôn tốt đẹp, áp trại phu nhân của ta, ngươi hài lòng chưa?” Ta dẫm nát tảng đá lớn ven đường, bày ra tư thái đại vương sơn tặc thô bạo, thuận tiện dùng ngón trỏ nâng cằm đại mỹ nhân. Đại mỹ nhân không trả lời ta, bị động tác của ta chọc cười khanh khách.

Mỹ nhân cười sắp đem bản công tử hôn mê, thế nhưng ai nha! Sau khi ta tinh tế nâng cằm nàng thì chuyện gì đã xảy ra? Bản công tử... Không! Bản công tử trời sinh có thể chịu đựng kiểm nghiệm diện mạo mỹ hảo, nhưng để cùng đại mỹ nhân xứng đôi, trở lại ta sẽ hỏi đại mỹ nhân cách bảo dưỡng nhan sắc, trơn bóng phấn nộn, xúc cảm rất tốt a!

“A!” Cái này là một tiếng thét chói tai, tiếng thét chói tai là của tiểu cô nương đang chơi cầu ven đường, nàng cầm chính là hoa cầu nhỏ được vá từ vải vụn chỉ vào bản công tử trắng trợn thét chói tai, gọi tới rất nhiều người xem, thoạt nhìn thân nhân tiểu cô nương vừa chạy đến rất nhanh ôm tiểu cô nương vào trong ngực.

“Hạnh nhi, ngươi làm sao vậy?”

“Nương, hèn mọn thúc thúc đang khi dễ tỷ tỷ xinh đẹp, Hạnh nhi rất sợ hãi, sợ hắn đến khi dễ ta, liền sợ đến thét lên.” Tiểu cô nương trốn trong lòng mẹ nàng khóc thút thít.

“Thúc thúc? Gì chứ? Ai là thúc thúc? Người nào khi dễ người nào? Cái kia! Ta đã nói với ngươi a! Anh hùng hảo hán tuyệt đối sẽ không khi dễ nữ nhân, người nào vô liêm sỉ dám khi dễ nữ nhân lăn ra đây cho ta, xem bản công tử đánh cho ngươi hoa lê nước chảy, không biết bây giờ là ban ngày ban mặt sao? Ngay cả tiểu hài tử cũng muốn khi dễ, ngươi đi ra cho bản công tử!” Cái gì? Lại có người như thế sao? Bản công tử tức khắc vén tay áo lên, dự định đánh một trận cùng kẻ đó.

Nghe nói có nam nhân khi dễ nữ nhân, đây là chuyện khiến bản công tử không thể nhịn được, nữ tử vốn thể lực nhu nhược hơn nam tử, mặc kệ nam tử cường hãn như thế nào, đều không thể dùng vũ lực với nữ tử, dù cho đối phương không phải là tỷ tỷ xinh đẹp mà là cô nương tướng mạo đáng sợ và vân vân, nam nhân cũng không thể khi dễ nàng, ngươi xem một chút, tiểu hài tử cũng hù dọa, đương nhiên không thể tha thứ! Huống chi nói đến xinh đẹp, khắp thiên hạ còn có ai đẹp hơn so với đại mỹ nhân?

Chính là tinh thần tràn ngập chính nghĩa, bàn tay bản công tử tạo thành nắm đấm nhìn xung quanh, nhìn trái nhìn phải đều không nhìn thấy cái tên vừa ngu ngốc vừa cười rất hèn mọn thúc thúc, thậm chí vị tỷ tỷ xinh đẹp vừa bị khi dễ cũng không thấy hình bóng, người rốt cuộc ở nơi nào?

“Vị công tử này, nhìn ngươi quần áo ngăn nắp, dù gì cũng là công tử trong sạch, ngươi ban ngày ban mặt đùa giỡn cô nương xinh đẹp, còn dọa Hạnh nhi nhà chúng ta, thế nào ngươi ngươi lại là loại người không biết liêm sỉ a?” Mẫu thân tiểu cô nương buông nàng ra hướng bản công tử chạy qua, dùng ngón tay chỉ vào trán bản công tử.

“Ta nói đại tỷ, ai! Không không không, ngươi đừng đâm nữa, da đầu ta đều sắp toạt ra rồi.” Ta vòng qua trốn bên cạnh đại mỹ nhân, sau cùng chỉ có thể trốn sau lưng đại mỹ nhân để tránh đại nương công kích.

“Công tử, ngươi còn không mau một chút buông ra cô nương kia? Hảo hảo hảo, ngày hôm nay không giáo huấn đăng đồ tử ngươi một trận là không được, ngươi còn dám nắm vạt áo cô nương người ta không buông tay? Hạnh nhi, đem cây xẻng của mẹ lấy ra đây!” Đại tỷ cực kỳ khí thế giật dây tiểu hài tử đang chơi banh vải nhiều màu, tiểu hài tử rất nhanh từ trong nhà kéo ra cây xẻng, thân thể nhon hỏ cật lực kéo lê cây xẻng trên mặt đất.

“Đại tỷ, ngươi nói chuyện có đạo lý một chút được hay không, ta đây anh tuấn tiêu soái, cái kia vừa ngu ngốc vừa cười hèn mọn thúc thúc làm sao có thể là ta? Ta còn đang muốn hỏi ngươi có thấy tên vô liêm sỉ Vương bát đản kia ở đâu không? Ta mà thấy được hắn nhất định phải đánh hắn thành mười miếng tám miếng!” Hay, khẳng định là nhìn lầm, bản công tử tuấn tú phong lưu, làm sao có thể so sánh với tên ngu ngốc hèn mọn kia chứ? Loại thuyết pháp này thật sự quá gượng ép, đại tỷ, ngươi thật sự không có mắt nhìn người, tự nhiên không có người nào ưu tú hơn so với bản công tử, bởi vì đố kị mà sinh ra giận cá chém thớt cũng không thể tránh được, ta quyết định khoan hành độ lượng tha thứ cho ngươi, cảm kích ta đi!

“Công tử, ngươi có thể lâu lắm không soi gương nên đầu óc bị phá hủy, ta đồng cảm với ngươi, chỉ cần ngươi buông tha vị cô nương này, ta sẽ không so đo với ngươi.” Đại tỷ vỗ vỗ đầu vai của ta.

“Nương, ngu đần thúc thúc này rất xấu!” Chơi cầu tiểu cô nương thật vất vả kéo cái xẻng đến trước mặt ta, nàng dùng ngón tay mập mạp đâm vào hông bản công tử.

“Phu nhân, đa tạ hảo ý của ngươi, nhưng người này không có phi lễ với ta, nàng là phu quân ta.”

Đại tỷ vừa nâng lên cái xẻng, chuẩn bị đến thời khắc trọng yếu, đại mỹ nhân cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, mở miệng cứu mạng nhỏ của bản công tử đang bị đe doạ, nhân vật đại tỷ này thật đáng sợ, đại mỹ nhân mới là nhân vật đáng yêu, bản công tử là nhân vật đáng thương.

“Cô nương, ngươi không cần phải sợ, ngươi nói rõ tình hình thực tế với ta, người này có phải dungg hung khí áp chế ngươi không? Ta có cái xẻng, ta không sợ hắn!” Đại tỷ trừng lớn ánh mắt, căn cứ vào sự thông minh của bản công tử, nàng đây đang nỗ lực dùng nhãn thần giết chết ta, cũng không quan tâm đến ánh mắt bi thương của bản công tử.

“Phu nhân, không phải, nàng thật sự là phu quân ta, chúng ta vừa rồi là đùa giỡn, ta thực sự không có việc gì, rất cám ơn các ngươi.” Đại mỹ nhân thân thủ đoạt đi cái xẻng, đối với đại tỷ hơi cúi đầu cảm tạ nàng.

Đại tỷ nhìn ta đang trốn sau lưng đại mỹ nhân, sau lại nhìn đại mỹ nhân, thở dài một hơi.

“Cô nương, ngươi không phải đang nói đùa chứ? Ta nhìn vị công tử này ngơ ngác ngây ngốc hình dạng, cười rộ lên nhìn không có hảo ý, làm sao có thể cưới được ngươi?”

Uy uy uy! Ta đã nói với ngươi, bản công tử vẫn duy trì lễ phép cơ bản, gọi ngươi là đại tỷ có được hay không, ngươi xem một chút tuổi của ngươi đi, ta đều có thể gọi là đại nương, vị đại nương này có mắt hay không? Bản công tử lớn lên giỏi giang như vậy, bộ dáng ngọc thụ lâm phong khuynh đảo không biết bao nhiêu nữ tử, các nàng đều bị phong thái của ta thuyết phục, cái gì ngơ ngác ngây ngốc, không có hảo ý, loại hình dung này đặt trên người bản công tử được sao? Còn ngươi nữa tiểu bằng hữu, ta cuối cùng đã hiểu, nguyên lai ngu đần hèn mọn thúc thúc ngươi nói là ta, hai ngươi thật không hổ là mẹ con, mắt nhìn người cũng không sai biệt lắm, tiểu bằng hữu, ngươi không hiểu ca ca thật tốt, lớn lên cẩn thận gã cho một xấu trượng phu! Sách!

“Phu nhân, nàng là Lạc Dương Trần, ta là Duẫn Tuyệt Ca, nàng đúng là phu quân của ta, đây là hiểu lầm, không có chuyện gì.”

“Lạc Dương Trần, ngươi là Lạc phủ đại công tử?” Trong nháy mắt đại nương kích động chạy đến quỳ gối trước mặt ta, sau đó lôi ống quần ta, thiếu chút nữa dọa ta ngất.

“Ai nha! Lạc công tử thứ lỗi, ta không có kiến thức, đối Lạc công tử vô lễ, tiểu Như, ngươi nhanh vào trong gọi cha ngươi ra đây, nói là ân công tới, nhanh lên!” Tiểu cô nương đang đứng ven đường nhanh chóng chạy vọt vào nhà.

“Ách, đại tỷ, ta nói ngươi mau đứng lên, ngươi quỳ như vậy rất khó nói... Ngươi trước...”

“Ân công!” Lại thêm nhiều người tới túm ống quần ta.

Đúng vậy, ta vẫn chưa nói hết, liền thấy một nam nhân hướng chỗ ta xông tới, quỳ xuống gọi ân công, rất hiển nhiên người nam nhân trước mắt này là đại tỷ trượng phu, hơn nữa vợ chồng hắn đều cả kinh, không chỉ dọa ta ngất, đại mỹ nhân cũng bị dọa đến choáng váng.

“Ta nghĩ hai người các ngươi trước đứng lên, nhìn không ra bản công tử chính là Lạc phủ đại công tử không phải lỗi của các ngươi, không đáng phải quỳ xuống! Biết sai là tốt rồi, đứng lên đứng lên.” Bản công tử tràn ngập phong độ đem hai người bọn họ đỡ đứng lên, a! Bản công tử như vậy là người có lễ phép, bây giờ không thấy nhiều a!

“Ân công, ngươi còn nhớ ta không?” Vị nam nhân kia kích động lôi kéo tay ta.

Đại mỹ nhân nhìn ta, ta lại nhìn đại mỹ nhân, sau đó lắc đầu, ta đối với người này một lần ấn tượng đều không có.

“Ân công, ta là tiểu thương buôn bán ven đường, ngày đó trên đường cái bị người ta khi dễ, nếu không phải ân công ra tay cứu giúp, ta sớm bị bon chúng đánh mất mạng, ta vẫn cho rằng ngày đó Lạc Tam tử cứu ta, sau đó trăm phương nghìn kế hỏi thăm, biết được giúp ta chịu đòn, mua hết hàng hóa, sau đó còn giúp ta làm đốc công Lạc thị đại lý đích thị là công tử. Ân công, nhờ có trợ giúp của ngươi, giúp cha nương ta trước lúc lâm chung có được quãng thời gian sung túc, còn giúp cho ta nuôi được mấy người đệ đệ, còn có thể lấy vợ sinh con, ta vẫn luôn tìm cơ hội đến trước mặt ơn công tạ ơn, không nghĩ đến ơn công rất ít khi ra ngoài, ta thường ở trước cửa Lạc phủ chờ, nhưng đều không có cơ hội gặp ân công, ngày hôm nay nhất định phải thỉnh ân công đến hàn xá uống chén trà, ân công thỉnh!”

Kì thật ta vẫn còn chưa nhớ rõ người này là ai, sau khi nghe hắn nói ra sự tình cũng đều nghĩ không ra, thế nhưng đại mỹ nhân lôi kéo tay ta, đối với ta gật đầu, dù sau người này cũng không có ý muốn cho ta cự tuyệt, được rồi! Uống chén trà cũng không sao cả, uống trà a! Kết quả người gọi ta ân công này cũng không phải chỉ mời ta uống trà, còn làm thịt heo gà vân vân, mời chúng ta ăn, nói thật là bữa cơm này ta ăn cũng không an tâm, xem bọn hắn cũng không phải gia đình giàu có, xem như là vì bản công tử soái hơn nữa là để xin lỗi nên mới mời ta ăn, nhưng bọn hắn heo gà đều giết hết, lễ mừng năm mới ăn cái gì? Vốn tưởng rằng còn chút tiền, sờ mó trên người mới nhớ đến, tiền đều mua dầu mè hết rồi, làm sao bây giờ?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv