Luân hồi đạo lý từ trước đến nay không thể thay đổi được, Quý Niệm cũng thế, nhưng có lẽ nàng may mắn hơn rất nhiều người. Trùng sinh đến kiếp thứ chín, Quý Niệm chỉ mong được sống thoải mái. Nhưng mà Hoàng Đế lại tốt đẹp như vậy, làm cho Quý Niệm có suy nghĩ phải tranh làm của riêng. "Hoàng đế: Trẫm chính mình đến đây". Tuy là cửu ngũ chí tôn hậu cung ba nghìn phi tần nhưng hắn chưa thật sự yêu thương ai đó, nhưng kể từ khi gặp nàng hắn lại rung động, giữa hai người bắt đầu nảy sinh tình cảm hết sức dễ thương và đáng yêu. Lúc nào nàng cũng muốn chiếm được hắn, còn hắn rất biết nhịp để diễn cùng nàng, yêu thương nàng như trân quý chỉ sợ chạm nhẹ cũng khiến nàng đau.
"Truyện sủng và rất ngọt, nam chính khá đáng yêu vì mới yêu. Anh chỉ được cái mạnh miệng thôi chứ rất là hay xấu hổ, và đang bước chân vào con đường thê nô. Nữ chính đã trải qua tám kiếp, kiếp này là kiếp thứ chín nhưng chưa một lần yêu. Hai người này khi yêu đương hết sức là ngây thơ. Mây chưa đọc hết nhưng mà chưa thấy ngược chỗ nào hết"
Bình luận truyện