Phi Thăng Chi Hậu

Chương 551: Đồng ý (2)



"Sao lại như vậy? Nơi này là chỗ ở của Thiên Ma, người ngoài không thể nào tiến vào được!" - Đại Tự Tại Thiên Ma kinh hãi không thôi. Luồng khí tức kia thật sự quá mạnh, trong tà ác còn xen lẫn dục vọng cắn nuốt. Nhưng Đại Tự Tại Thiên Ma lại cảm thấy nghi hoặc và khó hiểu nhiều hơn. Toàn bộ không gian Thiên Ma đều do hắn nắm trong tay, nếu như có Thiên Ma mới xuất hiện, không lý nào hắn lại không biết.

"Trừ khi…" - Đại Tự Tại Thiên Ma dường như chợt nghĩ đến điều gì, tâm thần càng trầm xuống đến tận đáy.

- Đại Tự Tại Thiên Ma, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Một bóng đen xuyên qua tầng tầng không gian, đáp xuống trên qua cầu to lớn màu trắng. Hắn mới vừa hạ xuống, quả cầu to lớn do hàng tỉ Thiên Ma quấn thành kia liền trong nháy mắt phân giải, vô số Thiên Ma sợ hãi kêu lên, bỏ chạy tứ tán.

- Ngươi là... tâm ma của nhân loại kia.

Đại Tự Tại Thiên Ma cuối cùng cũng nhận ra thân phận của kẻ xâm nhập đột nhiên xuất hiện ở Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, hóa thành dáng vẻ thiếu niên nhân loại này.

Toàn thân trên dưới thiếu niên tỏa ra khí tức u ám, khóe miệng nở một nụ cười tà ác, gật đầu nói:

- Chính là ta. Ngẫm lại lúc trước, ta bất đắc dĩ phải dung hợp với bản thể nguyên thần để rời khỏi nơi này. Lúc đó ta đã từng nghĩ… một không gian lớn như vậy, nhiều năng lượng thuần túy như vậy, nếu như có thể hấp thu toàn bộ thì thật là một nguồn năng lượng quý giá biết bao. Ha ha ha, cái không gian này vốn cách biệt với vũ trụ, nhiều năng lượng tinh thần như vậy để ở đây đúng là lãng phí, còn không bằng cho bản tọa hấp thu.

Đại Tự Tại Thiên Ma kinh hãi đến mặt không còn chút máu, đôi môi run rẩy, chỉ vào tên ác ma cường đại trước mặt, nói:

- Ngươi… ngươi điên rồi! Điều này là trái với pháp tắc vận hành trong không gian, ngươi không thể làm như vậy!

- Hừ, tại sao không thể? Ta vốn là tâm ma, còn bọn ngươi là Thiên Ma, Thiên Ma và tâm ma vốn là một thể. Hôm nay bản tọa đang tu luyện ma công cái thế, nhưng lực lượng tinh thần lại luôn thiếu một chút. Bản tọa nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có hấp thu năng lượng ở nơi này mới có thể thành tựu bá nghiệp vô thượng của ta… Huống hồ, có thể cùng bản tọa hợp làm một thể cũng là vinh hạnh của các ngươi. Cũng chỉ ta mới có thể làm cho cái tên Thiên Ma vang khắp cả vũ trụ, khiến cho tất cả sinh mạng đều biết đến sự tồn tại của các ngươi.

Đệ Nhất phân thần, hay cũng là tâm ma cười lạnh một tiếng, hai tay tạo thành hình vuốt giơ ra, chụp về hướng hai bên. Những tướng lĩnh Thiên Ma gần đó đều kinh hô một tiếng, căn bản không thể phản kháng, liền hóa thành một dòng sáng trắng chui vào trong cơ thể tâm ma.

- Ha!

Sau khi chuyển hóa những Thiên Ma này thành năng lượng tinh thần thuần túy, đưa vào trong cơ thể, cảm nhận được ý thức cường đại và ngưng kết, tâm ma không khỏi phát ra một tiếng kêu vui sướng. Hắn mở mắt ra, đang muốn hút lấy kẻ cường đại nhất trong không gian này, không ngờ lại phát hiện Đại Tự Tại Thiên Ma chẳng biết đã biến mất từ lúc nào.

"Hừ, xem như ngươi nhanh trí… có điều ngươi chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu." - Một vệt sáng lạnh lóe lên trong mắt tâm ma, ma thức đã tăng cường không ít nhờ hấp thu vô số Thiên Ma, lúc này liền truy tìm tung tích của Đại Tự Tại Thiên Ma. Nhưng tâm ma giống như không hề gấp gáp, vừa tập trung tìm kiếm Đại Tự Tại Thiên Ma, vừa vận chuyển Hấp Tinh đại pháp hấp thu những Thiên Ma hùng hậu trong trời đất này.

"Nguyên thần phân ba. Hừ, Đệ Tam, ban đầu tại Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, ta bất đắc dĩ mới phải dung hợp với ngươi, không ngờ cuối cùng vẫn bị lừa gạt. Ngươi muốn quấy rối Ma Giới, nhưng lại không biết chỉ ta mới có thể hoàn thành điều mà ngươi muốn. Trong trời đất này, vô số yêu ma cũng không thể chống lại một tâm ma ta. Đông đảo yêu ma Ma Giới cuối cùng cũng không phải là đối thủ của ta. Trên trời dưới đất, chỉ mình ta độc tôn!"

Tâm ma huyễn hóa ra vô số tàn ảnh, nhanh chóng qua lại như con thoi giữa không gian này. Nơi đi qua, tất cả Thiên Ma trong phạm vi mấy ngàn trượng đều trong nháy mắt bị hấp thu.

Hấp Tinh đại pháp vốn là võ học ma đạo mà Phong Vân Vô Kỵ ngộ ra trước khi phân thần, dựa trên cơ sở của ma công do hai mươi vạn người biến dị tại thủy lao Ma Giới sáng tạo ra. Song khi Thiên Ma nhập thể, tình cờ lạc vào Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, lại bị tâm ma lĩnh hội nguyên lý trong đó, vận dụng nó trên đạo của linh hồn.

Phong Vân Vô Kỵ dùng hai mươi vạn ma công làm cơ sở, ngộ ra Hấp Tinh đại pháp cũng phải hao phí mấy trăm năm, trong đó phần lớn là nhờ năng lực thần thức hóa trăm triệu. Còn tâm ma phát triển sử dụng nó đến lĩnh vực của linh hồn, lại hoàn thành chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, chủ yếu là dựa vào bản năng của hắn.

Nhìn vào điểm này, khả năng lĩnh ngộ và tư chất của tâm ma còn phải vượt xa Phong Vân Vô Kỵ.

"Gào!"

Tiếng rít phá vỡ Vực Ngoại Thiên Ma Thiên. Vô số Thiên Ma hóa thành tro bụi. Toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma Thiên bởi vì tâm ma của Phong Vân Vô Kỵ hàng lâm mà hóa thành địa ngục. Những Thiên Ma nhìn thấy cảnh tượng này đều ào ào chạy trốn ra bên ngoài Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, nhưng Hấp Tinh đại pháp của tâm ma lại quá bá đạo.

Trên đỉnh Kiếm các, Phong Vân Vô Kỵ đang ngồi xếp bằng trên dốc núi, một mình lĩnh hội cảnh giới cao hơn của Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp. Đột nhiên có một tia năng lượng tinh thần lạ lùng từ hư không tràn vào trong đầu hắn. Đối với Phong Vân Vô Kỵ, chút lực lượng tinh thần này so với năng lượng ý thức hùng hậu của hắn hôm nay cũng giống như vũng nước so với sông biển vậy.

Lúc đầu Phong Vân Vô Kỵ còn không để ý, nhưng sau đó lại phát giác đoàn năng lượng tinh thần kia liên tục tràn vào trong biển ý thức, điều này không khỏi khiến hắn chú ý.

Suy nghĩ hồi lâu, Phong Vân Vô Kỵ vẫn không thể hiểu được nguyên nhân. Ngay lúc này… một tiếng kêu suy yếu bỗng vang lên trong đầu hắn.

"Kiếm Thần..."

Phong Vân Vô Kỵ mở mắt ra, nhưng chung quanh hoàn toàn trống không. Bên dưới dốc núi, đám cao thủ Thái Cổ đều đang đắm chìm trong tu luyện. Trong lòng nghi hoặc, thần thức của hắn liền quét một vòng, nhưng vẫn không phát hiện được gì, không khỏi nhíu mày.

"Kiếm Thần! Kiếm Thần..." - Tiếng kêu yếu ớt kia lại vang lên lần nữa.

Hơi ngẫm nghĩ, Phong Vân Vô Kỵ dường như nhớ đến điều gì, mí mắt khép rồi lại mở, khi mở ra thì tròng mắt đen trắng rõ ràng đã biến thành màu trắng bạc.

Lần này Phong Vân Vô Kỵ cuối cùng đã nhìn thấy, trước mặt có một bóng người mờ ảo quỳ sát trong hư không, thân thể của hắn giống như mây rối màu trắng không ngừng dao động, tựa hồ lúc nào cũng có thể tan ra.

Sau khi thấy thứ kỳ quái này, một ký ức mơ hồ trong đầu nhanh chóng trở nên rõ ràng, Phong Vân Vô Kỵ tâm thần chấn động, liền bật thốt lên:

- Đại Tự Tại Thiên Ma!

Đại Tự Tại Thiên Ma lại xuất hiện ở không gian bên ngoài Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, chuyện này hoàn toàn ngoài nằm dự liệu của Phong Vân Vô Kỵ. Dưới tâm thần dao động, Phá Vọng ngân mâu cũng khôi phục lại hai màu đen trắng.

- Sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Sau khi đã xác định thứ không nhìn thấy chính là Đại Tự Tại Thiên Ma, Phong Vân Vô Kỵ cũng không tiếp tục sử dụng Phá Vọng ngân mâu nữa. Đối với hắn thì việc truy tìm nguyên nhân Đại Tự Tại Thiên Ma đột nhiên xuất hiện ở không gian này là quan trọng nhất.

- Kiếm Thần...

Đại Tự Tại Thiên Ma quỳ sát trong hư không, ngoại trừ Phong Vân Vô Kỵ thì gần như không ai có thể nhìn thấy vị chúa tể Thiên Ma này:

- Van cầu ngươi, hãy cứu chúng ta đi! Tâm ma của ngươi… hắn đang ở trong Vực Ngoại Thiên Ma Thiên…

- A!

Thân thể Phong Vân Vô Kỵ chợt vươn thẳng, rốt cuộc đã hiểu vì sao lại có năng lượng tinh thần không ngừng truyền vào trong biển ý thức. Sau khi Tâm ma hồi phục, bởi vì nguyên thần phân ba, Phong Vân Vô Kỵ đã không thể hấp thu một nửa năng lượng từ tâm ma như trước kia, nhưng vẫn có một phần năng lượng cực nhỏ không cần thông qua liên hệ linh hồn tràn vào trong biển ý thức của hắn.

Trong một thế giới mà người thường không nhìn thấy, Đại Tự Tại Thiên Ma hối hận đến cả ruột cũng phát xanh. Ban đầu hắn nhất thời sơ ý, lại đem Thiên Ma thần thông tặng cho nhân loại này, mới dẫn đến tai họa hôm nay. Nếu như có thể, Đại Tự Tại Thiên Ma chỉ muốn ăn tươi nuốt sống nhân loại trước mắt này.

Tuy nói kẻ đang điên cuồng hấp thu năng lượng Thiên Ma tại Vực Ngoại Thiên Ma Thiên cũng không phải là người trước mắt này, nhưng dù sao bọn họ vốn là một thể.

- Chờ một chút, ta sẽ theo ngươi đến Vực Ngoại Thiên Ma Thiên.

- Chuyện này…

Đại Tự Tại Thiên Ma lại do dự. Vất vả lắm hắn mới thoát khỏi bàn tay ma của người kia, lúc này trong lòng vẫn run rẩy, nào còn dám trở lại Vực Ngoại Thiên Ma Thiên. Nếu không phải vẫn còn một chút hi vọng, hắn thậm chí không dám đến tìm người này.

Do dự một chút, Đại Tự Tại Thiên Ma lấy hết dũng khí nói:

- Chuyện này, hay là bỏ đi, ta không đi nữa.

Phong Vân Vô Kỵ mỉm cười, cũng không nói toạc ra. Hơi trầm ngâm, hắn liền vận chuyển Thiên Ma thần thông, linh hồn tiến về Vực Ngoại Thiên Ma Thiên độc lập với vũ trụ kia.

Sau khi Phong Vân Vô Kỵ phá vỡ tầng tầng không gian, dùng Thiên Ma thần thông biến hóa linh hồn, tiến vào Vực Ngoại Thiên Ma Thiên dưới trạng thái Vực Ngoại Thiên Ma, đột nhiên phát hiện không gian vốn đông đảo Thiên Ma, vô số Thiên Ma không ngừng sinh diệt đã không tồn tại nữa. Trên bầu trời rộng lớn này rải rác một số năng lượng Thiên Ma màu trắng vô ý thức. Vách tường nơi Thiên Ma bắt đầu sinh thành lại không có bất kỳ Thiên Ma mới nào sinh ra. Không gian này đã biến thành một vùng đất tử vong.

- Ta chờ ngươi đã lâu rồi… Nếu ngươi đã đến đây, vậy chắc Đại Tự Tại Thiên Ma đã truyền tin cho ngươi rồi.

Tại trung ương Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, một tên nam tử toàn thân đen kịt chậm rãi xoay người lại, hướng về Phong Vân Vô Kỵ nhìn xuống.

- Cuối cùng ngươi đã thức tỉnh rồi.

Phong Vân Vô Kỵ nhìn tâm ma phía trên nói.

- Đúng vậy. Không ngờ lần thứ hai chúng ta gặp mặt cũng là trong Vực Ngoại Thiên Ma Thiên này.

Thiếu niên đứng dậy, cười tà nói:

- Bây giờ năng lượng linh hồn của chúng ta đã không chênh lệch bao nhiêu. Nguyên thần phân ba, ta cũng không còn bị ngươi khống chế nữa.

Phong Vân Vô Kỵ nhanh chóng nhìn lướt qua chung quanh, trong lòng thở dài một tiếng. Đã không cần phải ngăn cản gì nữa, bởi vì tâm ma đã lấy được thứ mà hắn muốn rồi.

- Ngươi còn muốn thứ gì? Hoặc là nói ngươi còn muốn làm gì?

- Ta à?

Tâm ma chỉ vào mình, kinh ngạc nói, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, liền mỉm cười nói:

- Ngươi hiểu lầm rồi. Tâm ma thì nhất định phải đối kháng với bản thể của mình sao? Mỗi người sở hữu một thân thể riêng, đều có thể hoàn thành chuyện mà mình muốn làm, như vậy không phải rất tốt sao? Tại sao ta phải ngăn cản ngươi, hoặc là làm tổn thương ngươi?

Tâm ma nhếch chân, hai tay chắp sau lưng, dọc theo một vòng cung thong thả bước đi:

- Ta để cho Đại Tự Tại Thiên Ma thoát được một mạng, là muốn nhờ hắn gọi ngươi tới đây. Hừ, ta nghĩ có lẽ chúng ta có thể đạt thành một số hiệp nghị. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com

Phong Vân Vô Kỵ nhíu mày hỏi:

- Hiệp nghị gì?

- Hừ!

Tâm Ma vung hai cánh tay lên, giọng nói lớn hơn không ít:

- Giấc mộng của ngươi, chỉ ta mới có thể giúp ngươi hoàn thành, chỉ ta mới có thể làm cho Ma Giới đại loạn, khiến Ma Giới tổn hao. Mà thứ ta cần là thành ý của ngươi. Chúng ta… có thể hợp tác với nhau. Ngươi có thể giúp ta chinh phục Ma Giới, còn nếu ngươi cần đến, ta có thể giết chóc vô số yêu ma để hoàn thành đích nguyện vọng của ngươi. Cho dù là yêu ma thủ hạ của ta, chỉ cần ngươi nói một tiếng, ngay cả Sát Lục ma quân ta cũng có thể giết chết tất cả bọn chúng.

Trong con ngươi đen kịt của tâm ma lóe lên ánh sáng dị thường, Phong Vân Vô Kỵ từ trong đó nhìn thấy được dã tâm và điên cuồng.

Phong Vân Vô Kỵ bình tĩnh nhìn tâm ma. Hai người đối mặt với nhau, đều giống như muốn nhìn thấu mục đích thật sự của đối phương.

Hồi lâu sau, một giọng nói bình tĩnh vang lên trong không gian này:

- Đồng ý.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv