Phi Thăng Chi Hậu

Chương 191: Ma thần lĩnh vực (thượng)



Trong phiến thiên địa hắc ám đột nhiên hiện xuất một đóa kiếm liên mấy ngàn trượng, sát na sau đó thì từng cánh từng cánh hoa nở bung ra, phát tán nguồn ánh sáng vô cùng vô tận, tại trong phiến thiaa địa này phá khai ra một mảnh đất sáng sủa.

Bên trong hư không sung xích kiếm ý cường liệt, cổ kiếm ý cường liệt này thậm chí là khiến cho nguồn kiếm ý trong nội thể của Tây Môn Y Bắc, Độc Cô Vô Thương và Trì Thương cuồng trướng.

Một cánh hoa, hai cánh hoa, ba cánh hoa … cả ngàn cánh kiếm hoa trùng trùng điệp điệp hướng tứ phía mà khoe sắc, quang mang lộng lẫy chói sáng, rất là kì quan ….

Khắp thiên địa, ma khí hung dũng ba động không ngừng, đạo đạo hắc sắc thiểm điện từ sâu trong hư không bùng phát, thuận theo mép của đóa kiếm liên mà hồ động, tựa hồ như muốn chấn toái đóa kiếm liên đó vậy, nhưng mặc cho những đạo hắc sắc thiểm điện đó có bá đạo như thế nào, nhưng đóa kiếm liên đó lại càng lúc càng nở bung ra nhiều hơn, từ trên đỉnh hoa mà không ngừng bung ra từng cánh từng cánh kiếm hoa.

Ngay khi ở trung gian còn mấy cánh kiếm hoa nữa thì trong hư không bất thình lình vang lên hàng loạt những tiếng kiếm ngân, ngay cả đám người Trì Thương và Tây Môn Y Bắc cũng đều phát giác chan nguyên kiếm đạo trong nội thể cuồn cuộn ba động như muốn phá thể phát ra.

Cho đến khi trung bộ của đóa kiếm liên bùng phát một đạo đồ án thái cực trắng đen và khoách triển đến phạm vi mấy chực trượng thì đột nhiên khoách triển ra khắp tứ phía trong không trung với tốc độ gấp mấy ngàn lần, ma khí dày đặc khắp không trung liền bị đẩy dời sang một phía. Trong phạm vi của thái cực đồ là một phiến sáng sủa, kiếm khí bành phái, không còn lại chút ma khí nào, đám người Tây Môn Y Bắc đốn thời cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, loại cảm giác bị áp bức nguyên bổn đã tiêu tán hết sạch.

Đinh ngâm!

Mấy cánh kiếm hoa cuối cùng cũng nở ra, ở trung tâm của những cánh kiếm hoa trùng điệp là một gã nam tử tóc đen, thân mang một bộ bạch y đang khoanh chân ngồi ở trong, ở trong phạm vi ba xích quanh thân là màn bạch vụ phiêu miểu uân nhân bất tán.

"Phong Vân Vô Kị!" Một thanh âm vang dội từ trên đỉnh vòm trời truyền lại, vụ khí ở xung quanh càng lúc càng mờ nhạt, ở phía đối diện với đóa kiếm liên cao cả ngàn trượng là một thân ảnh cự đại của một ma thần đầu đội trời chân đạp đất đang tĩnh lập ở giữa thiên địa.

Cổ Nhĩ Di Đặc nhìn vào Phong Vân Vô Kị: "Như quả ngươi là Phong Vân Vô Kị, thì người vừa rồi là ai?"

Cổ Nhĩ Di Đặc quay thân thể bàng đại của mình lại nhìn, khi thấy Trì Thương thì không khỏi biến sắc: "Là chuyện gì? Làm sao lại biến rồi? Vừa rồi, ngươi không phải là Phong Vân Vô Kị hay sao? Làm sao lại … làm sao lại!"

Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu lên rồi chầm chạm mở mắt ra, trong mắt bạo xạ ra hai đạo kiếm mang dài mấy trượng, đạo kiếm quang vừa lóe lên rồi biến mất, tựa hồ như lại tiến nhập vào trong mắt của Phong Vân Vô Kị.

Tĩnh lặng nhìn vào thân thể cự đại của Cổ Nhĩ Di Đặc, Phong Vân Vô Kị im lặng không đáp.

"Như qua y là Phong Vân Vô Kị thì ta là ai?" Một thanh âm băng lãnh truyền lại, sâu thẳm trong không trung lóe lên một đạo quang mang cường liệt, ở trong lĩnh vực bị phá đi một lổ hổng cự đại, từ trong chỗ hở đó một bóng người toàn thân bạo xạ ra kiếm khí dài mấy xích và phát tán quang mang chói sáng đang chầm chậm bước tới. Tay phải nâng lên, Đệ Ngũ Kiếm Đảm ở trong tay xoay chuyển một vòng rồi phát ra một thanh âm sướng khoái!

Thân thể bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc quay đầu nhìn vào đạo kiếm hình thân ảnh chói rực đó, rồi lại quay sang nhìn vào Phong Vân Vô Kị ở trong đóa kiếm liên, sau đó lại nhìn sang Trì Thương, đột nhiên ôm đầu hét lên: "Loạn rồi, đều loạn hết cả rồi … Là chuyện gì? Đây rốt cuộc là chuyện gì? Làm sao có khả năng có tới ba Phong Vân Vô Kị?"

"Như quả nhười mà ta dẫn ra ngoài đây cả ngàn vạn dặm là Phong Vân Vô Kị, thế ngươi là ai?" Cổ Nhĩ Di Đặc chỉ vào Trì thương mà nói, trong mắt lộ xuất thần sắc hỗn loạn, thần thức tàn khuyết khi gặp pahir những vấn đề đơn giản thì khuyết điểm của nó còn chưa thể hiện ra, nhưng một khi gặp phải vấn đề phức tạp thì sẽ hiện ra sơ hở trí mệnh!

"Như quả ngươi là Phong Vân Vô Kị." Cổ Nhĩ Di Đặc chuyển hướng sang Phong Vân Vô Kị ở trên đóa kiếm liên mà nói tiếp: "Thế hắn ta là ai?"

"Ta là Phong Vân Vô Kị, y không phải?" Kiếm hình nhân ảnh chỉ vào Phong Vân Vô Kị ở trong đóa kiếm liên mà nói.

"Không, ta mới là Phong Vân Vô Kị, y không phải." Phong Vân Vô Kị chỉ vào Trì Thương mà nói.

Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương tức thì ngơ ngác, hai người cũng có chút không thể hiểu được đó là chuyện gì, làm sao lại đồng thời hiện xuất hai gã Phong Vân Vô Kị?

Ngay lúc này, Trì Thương tựa hồ như nghĩ đến chuyện gì, liền bước tới trước một bước, chỉ vào trong kiếm hình Phong Vân Vô Kị mà nói: "Y không phải, ta mới chính là Phong Vân Vô Kị!"

"Hắn phải … hắn không phải … hắn không phải … hắn phải? …." Ở dưới ma ảnh bàng đại, thể hiện của Cổ Nhĩ Di Đặc càng biểu hiện rõ bộ mặt chân chính của ma thần, sơ hở của sự tàn khuyết thần thức biểu lộ vô nghi. Trong đôi mắt màu tím, thần sắc hỗn loạn càng lúc càng dày đặc.

Rắc! ~ ~

Một tiếng rắc vang lên, trên thân thể bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc xuất hiện một vết nứt cự đại ở tay trái, cùng lúc đó thì ở trong hư không xuất hiện một vết nứt gấp khúc ở trên đỉnh của vòm trời. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com

Rắc! ~ ~

Lại một tiếng rắc to lớn vang lên, ở sau lưng thân thể bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc nứt ra một vết nứt cự đại, ma khí từ bên trong hung dũng phát xuất.

Ngay khi vết nứt đó xuất hiện thì tựa hồ như phiến hư không hỗn trọc xung quanh cũng có cảm ứng liên hệ, ứng đối với khe nứt trên ma thể cự đại của Cổ Nhĩ Di Đặc, trên vòm trời một lần nữa nứt ra một khe nứt gấp khúc, không khí tân tiến và ánh dương quang dũng nhập vào trong ….

Rắc rắc! ~ ~

Một đạo lại một đạo, hàng loạt những khe nứt dày đặc xuất hiện trên ma thân bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc, từng đạo từng đạo khe nứt mỏng manh cơ hồ như từ trên xuống dưới biến bố đầy dãy thân thể bàng đại của hắn ta.

Hàng loạt những khe nứt cự đại từ trên đỉnh hư không toác ra, Trì Thương mẫn duệ phát giác thấy một một khe nứt trên thân thể của ma thể xuất hiện thì ở hư không cũng tương ứng sẽ có thêm một vết nứt, bao nhiêu vết nứt trên ma thân thì trên thiên không lại có bấy nhiêu khe nứt, cả không gian lĩnh vực trở nên ba động kịch liệt, tựa hồ như tùy thời đều có thể vỡ tung ra.

Ngay đúng lúc này thì hai gã Phong Vân Vô Kị đồng thời động thân, thân hình của kiếm hình Phong Vân Vô Kị lao thẳng lên trên không, rồi đánh ra một chưởng mạnh mẽ vào ma thể bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc. Ở bên kia, Phong Vân Vô Kị mang theo mấy cánh kiếm hoa lao về phía Cổ Nhĩ Di Đặc.

Phong Vân Vô Kị nhát thân bạch bào phất phơ phần phật, ống tay áo cuộn lại một vòng rồi đánh ra phía trước, những cánh kiếm hoa mấy ngàn trượng dàn hàng ra mà bắn tới, phạm vi bao trùm cả ma thể bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc, còn bổn thân của Phong Vân Vô Kị đạp bước lên trên những cánh kiếm hoa cao mấy ngàn trượng mà lao về phía Cổ Nhĩ Di Đặc, cơ hồ với kiếm hình nhân ảnh đồng thời tới gần bên cạnh của đạo ma ảnh.

Kiếm liên chói sáng vẫn là dẫn khởi sự chú ý của Cổ Nhĩ Di Đặc, cơ hồ như xuất thủ chống cự theo một loại bổn năng, hai cánh tay bàng đại đánh về phía những cánh kiếm hoa đó.

Oanh!

Ma khí hung dũng oanh lên trên những cánh kiếm hoa, chỉ bất quá mới chấn toái mấy chục cánh kiếm hoa, những cánh kiếm hoa còn lại đều toàn bộ đâm vào trên ma thể bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc.

Oanh oanh!!

Hai cánh tay đánh mạnh và tiến nhập vào ma thể của Cổ Nhĩ Di Đặc, kiếm nguyên hung dũng nhưng bá đạo điên cuồng xâm nhập vào thân thể của hắn ta ….

Xẹt xẹt ~ ~!

Từ trong ma thân bàng đại của Cổ Nhĩ Di Đặc bạo xạ ra đạo đạo kiếm quang sáng rực, quang mang chói mắt từ trong đạo đạo khe nứt bắn ra cả mấy ngàn trượng, kiếm khí cơ hồ như đâm xuyên ma thể thành mộthegioitruyen.com nhím cự đại, kiếm khí xán lạn nguyên nguyên bất đoạn từ trong ma thân của hắn ta bạo xạ ra ngoài, càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc.

A!

Cổ Nhĩ Di Đặc ôm đầu gào lên một cách thống khổ, từ trong miệng, mắt, tai, mũi đều bạo xạ ra từng luồng từng luồng kiếm khí sắc bén, hắn ta tựa hồ như thống khổ quá độ mà co rút người lại, kiếm khí xẹt xẹt không ngừng từ trên các bộ vị trong thân thể bùng phát ra, từ xa nhìn lại chẳng khác gì một con nhím cự đại ….

A!

Một tiếng gào thống khổ vang lên, rồi hồi vọng ra khắp tứ phía ….

Oanh long long!

Thanh âm phá liệt cự đại từ khắp tứ phía truyền lại, đám người Trì Thương ngẩng đầu lên thì giật mình phát hiện, chỉnh cả thiên địa hỗn trọc đều phân thành từng khối từng khối toái phiến, quang mang vô tận từ bên ngoài chiếu rọi vào bên trong, ma khí quanh thân thể đốn thời tiêu tán hết sạch, thiên địa lại dần sáng sủa lên, đến khi mở mắt ra một lần nữa thì chúng nhân phát hiện bản thân lại trở về thượng không của Kiếm Các, khắp tứ phía núi non nghiêng ngã, một phiến tàn tạ ….

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv