"Ắt xì —— "
Lê Mộc xoa xoa mũi mình, kỳ quái sao mà từ sáng hôm nay đến hiện tại liên tiếp đánh hắt xì, đây không phải là ai đang nói bậy đi?
Một bên chính đang ăn sung sướng Tư Đồ Tuyết châu đầu lại, vui sướng khi người gặp họa nói: "Uy, nhân phẩm cũng không có gì tốt, này không phải là có người sau lưng nói bậy đi ~~ "
"Đi đi đi, ăn của cô đi." Lê Mộc híp mắt nhìn Tư Đồ Tuyết.
"Hắt xì —— "
"A, a, hắt xì ——" Lê Mộc một khi hắt xì liền dừng không được.
Tư Đồ Tuyết cũng có chút quan tâm thấu lại đây nói: "Nghĩ xem, hai là mắng ba là cảm mạo, Lê Mộc cậu có phải bị cảm hay không, có nặng lắm không a, chỗ này của tôi có chuẩn bị dược dùng."
Đang lúc Lê Mộc muốn xua tay nói không có việc gì không cần Tư Đồ Tuyết lo lắng, giọng nói của Lạc Lạc vừa lúc truyền vào.
"Lê Mộc, cậu có thể theo tôi tới đây một chút không?" Lạc Lạc tiểu nha đầu rất có lễ phép nói, nhưng vẫn đang đối với hành vi của Lê Mộc sau khi công khai quan hệ giữa hắn cùng Lãnh đại lão bản mà còn ở nơi này cùng Tư Đồ Tuyết thân thiết cảm thấy thực khinh bỉ.
Lê Mộc nghi hoặc nhìn Lạc Lạc trước mắt, kỳ quái là chuyện gì tìm đến hắn. Nhàn nhã từ ghế đứng lên, đi đến Lạc Lạc thân hỏi: "Tìm tôi sự tình gì a? Lãnh Huyên bên kia không phải có cô chiếu ứng sao, không phải là xảy ra chuyện gì đi."
Lạc Lạc khẽ cười nói: "Không có gì đại sự, bất quá là Lãnh tổng muốn tôi công đạo cậu một ít công tác." Nói xong Lạc Lạc liền mang theo Lê Mộc đi tới văn phòng trợ lý tổng giám đốc, sau đó nhảy ra một đống lớn văn kiện chờ xử lý.
Nhìn văn kiện như xếp thành núi nhỏ, Lạc Lạc hướng về phía Lê Mộc mở trừng hai mắt nói: "Lê bí thư, này đó chính là công tác Lãnh tổng giao xuống, còn có bên kia vài cái án tử cậu nhìn kỹ xem, nhất là phần Lục Châu tập đoàn hợp tác sẽ do cậu phụ trách bản kế hoạch, Lãnh tổng nói cậu mau chóng hoàn thành."
"Nhưng mà, nhưng mà đây cũng không phải công tác bí thư nên làm a!!" Lê Mộc đầy mình nghi hoặc, mấy thứ này cũng không phải công tác hắn nên làm, chẳng lẽ mình khi nào thì chọc phải Lãnh mỹ nhân? Nhưng ta thế nào cũng không nghĩ ra được ta làm sai chỗ nào a, hôm nay buổi sáng ta còn dụng tâm làm đồ ăn cho nàng như vậy mà.
"Không phải công tác bí thư nên làm? Nhưng tôi mỗi ngày làm cũng không phải trợ lý cần làm a!!" Câu nói đầu tiên đem Lê Mộc nghẹn trở về, nói thật Lê Mộc cũng tương đối hổ thẹn cuộc sống cả ngày cái gì cũng không làm của hắn.
Nói xong câu nói vừa rồi Lạc Lạc liền xoay người ly khai, chỉ để lại Lê Mộc một người nhìn đầy bàn văn kiện ngẩn người.
Lại kết thúc một ngày khoái trá, Lê Mộc thật vui vẻ về đến nhà, bởi vì buổi tối hôm nay Lãnh đại lão bản không có xã giao, sẽ ở nhà ăn bữa tối.
Thời gian cơm chiều, một bàn phong phú thức ăn, Lê Mộc ngoan ngoãn ngồi xuống cùng Lãnh ba Lãnh mẹ còn có Lãnh Huyên cùng nhau ăn cơm.
"Hắt xì ——" Lê Mộc đã xác nhận chính hắn bị cảm, mấy ngày này luôn ngủ dưới đất nào có đạo lý không sinh bệnh a.
"Tiểu Lê a, sao lại sinh bệnh a?" Lãnh ma ma tựa hồ là có chút lo lắng con rể mình.
Một bên Lãnh Huyên cũng chú ý tới Lê Mộc luôn luôn đánh hắt xì, vốn định hỏi lại thấy ma ma mình hỏi rồi nên cũng sẽ không nói ra, vừa lẳng lặng nghe vừa ăn cơm.
"Không có gì, có thể mấy ngày nay buổi tối ngủ không ngon, cảm lạnh." Lê Mộc xoa xoa cái mũi của mình muốn khống chế một cái hắt xì.
Một bên Lãnh ba ba nghe đến đó cũng nhịn không được nói chuyện: "Lê Mộc a, vô luận thế nào cũng phải quan tâm thân thể a, ta biết các ngươi vừa mới tân hôn yến có thể sẽ cần cù một chút."
Lê Mộc vẻ mặt không nói gì, Lãnh lão ba ngài nói đi đâu thế a, ý ta là ta ngủ trên mặt đất cảm lạnh a??!
Bên cạnh Lãnh Huyên nghe đến đó cũng yên lặng nở nụ cười một cái.