Lê Mộc rầu rĩ không vui trở lại quân khu đại viện, vừa đến cổng đại viện Lê Mộc liền cho tài xế tự lái đi, còn bản thân lại hướng về biệt thự nhà mình chậm rãi đi đến.
Bởi vì khoảng cách giữa mỗi căn biệt thự đều rất xa, hoàn cảnh trong đại viện phá lệ thanh tĩnh, môi trường xanh hoá cũng thập phần đúng chỗ, đi trên con đường nhỏ được tạo thành nhờ đá cuội trải ra, nhìn bên người hoa hoa cỏ cỏ, tâm tình buồn rầu của Lê Mộc cũng tốt hơn không ít.
Chậm rì rì tản bộ hướng về phía nhà mình, cứ đi đi một hồi liền nhìn đến hai người đang từ một hướng khác đi tới, nhìn kỹ hóa ra là Cao Tiểu Triều.
Cao Tiểu Triều bên kia có lẽ cũng là ngoài ý muốn phát hiện Lê Mộc, vừa nói vừa cười bước nhanh về phía Lê Mộc.
"Đầu gỗ, vừa nãy tôi còn cùng Hồ Tử nói muốn đi nhà cậu tìm cậu đi chơi này, không ngờ nửa đường đã gặp, đi thôi, lần này vô luận thế nào cũng phải đến nhà tôi, có món đồ tối tân vừa ra lò." Cao Tiểu Triều vẻ mặt đáng khinh nói với Lê Mộc.
Đi nhà hắn chơi? Chơi cái gì? Sẽ không lại là chơi game chứ. Nói thật trước kia làm một nữ Lê Mộc thiệt tình đối trò chơi không có gì hứng thú, không lâu trước đây Cao Tiểu Triều từng tìm Lê Mộc một lần, nhưng thời điểm đó vừa đúng lúc Lê Mộc bị ba ba kêu lên bàn vấn đề tiêu vặt, nên không đi cùng Cao Tiểu Triều, cụ thể muốn đi làm gì, Lê Mộc cũng không biết.
Nghĩ đến lần trước đều cự tuyệt Cao Tiểu Triều một hồi rồi, lần này cự tuyệt thêm nữa thì quá không có suy nghĩ. Lê Mộc hơi hơi gật gật đầu nói: "Được rồi, lần này cùng cậu đi là được, bất quá chúng ta rốt cuộc đi nhà cậu làm chi a?"
Cao Tiểu Triều lúc này vẻ mặt khinh bỉ, tiếp theo lại vẻ mặt thâm ý nói: "Đừng giả bộ thuần khiết với tôi, vẫn là lão quy củ, chẳng lẽ cậu không nhớ rõ?"
Thấy Lê Mộc vẻ mặt nghi hoặc, Cao Tiểu Triều đột nhiên nhớ tới Lê Mộc phía trước hình như mất trí nhớ rồi, sau đó ha ha cười đáp nói: "Đầu gỗ, quên cũng không sao, đi, hôm nay anh mang chú đi hồi tưởng hồi tưởng, đúng rồi, gần đây tôi còn chuẩn bị ít thứ tốt."
Cao Tiểu Triều vẻ mặt gian gian khoát một cánh tay lên vai Lê Mộc, mang theo Lê Mộc đi nhanh về phía trước. Chẳng bao lâu sau Lê Mộc đã bị đưa đến nhà Cao Tiểu Triều. Phụ thân của Cao Tiểu Triều hàng năm công tác ở ngoại địa, mẹ hắn tự nhiên đi theo phụ thân cùng nhau sinh hoạt, chỉ có thời điểm lễ tết mới về nhà một chuyến, cho nên nhà hắn cũng không có người.
Cao Tiểu Triều lục tung, giằng co nửa ngày, mới từ dưới giường lấy ra một thùng plastic, trên thùng không đánh dấu cái gì rõ ràng, khiến cho Lê Mộc không hiểu ra sao, không biết Cao Tiểu Triều rốt cuộc muốn làm gì.
Thùng bị đậy lại nên Lê Mộc cũng không nhìn ra bên trong có cái gì, nhìn Cao Tiểu Triều dùng sức bưng thùng, Lê Mộc biết bên trong nhất định chất đầy đồ vật linh tinh.
Chỉ thấy lúc này Cao Tiểu Triều thần thần bí bí mở thùng ra, dĩ nhiên là một thùng ngập đầy đĩa phim, Cao Tiểu Triều xuất ra đĩa phim tận cùng mặt trên bên phải liền thí điên thí điên chạy tới TV, cắm nguồn điện, lại đem đĩa phim kia bỏ vào máy xem đĩa, sau đó lôi kéo ta ngồi xuống ghế sa lon.
Thấy một màn như vậy, Lê Mộc giống như đại khái hiểu được cái gì, cả người lập tức có chút không được tự nhiên lên.
"Tiểu Triều, nếu không thì, tôi đi về trước."
Lê Mộc có chút khinh bỉ Lê Mộc trước kia và Cao Tiểu Triều, hóa ra mấy đại nam sinh này cứ rảnh việc liền thích làm mấy việc này, đời trước thời điểm làm nữ sinh nàng chưa từng xem loại đồ vật này, tuy rằng đối loại phim này có chút tò mò, nhưng làm người vẫn còn mang tâm lý nữ sinh hắn thật sự có chút không thích ứng.
"Sao mà cậu mất trí nhớ xong liền biến hóa lớn như vậy? Cậu đừng có không biết nhìn hàng, tôi đã nói hôm nay có thứ tốt mà, đây chính là loại mới nhất a, được rồi, nếu thật sự không muốn xem, chỗ này của tôi còn có phim Lăng Hồ tìm tới, dù tôi đối phim này cũng không có hứng thú, nhưng cùng lắm thì hôm nay tiện nghi cậu!" Cao Tiểu Triều sáp đến vỗ vỗ bả vai Lê Mộc, vẻ mặt đau thịt nói với Lê Mộc.
"Đi tìm chết đi, cậu đi mà xem phim, tôi cho cậu biết tôi đã không còn là cái kia nữa, tôi vừa rồi chỉ là đột nhiên nhớ tới hình như có chút chuyện chưa làm mà thôi..." Lê Mộc sợ Cao Tiểu Triều phát giác hắn không thích hợp, vẻ mặt chột dạ nhăn nhó nói.
Cao Tiểu Triều vẻ mặt không tin nói: "Hôm nay Hồ Tử không tới, cho nên mặc kệ là chuyện gì, dù sao cậu hôm nay không thể đi."
Lê Mộc cảm thấy nếu lúc này chính mình tái cự tuyệt rời đi, chỉ sợ sẽ bị Cao Tiểu Triều phát hiện chuyện mình không phải Lê Mộc, cho nên cũng không tái tiếp tục nữa, vội vàng nói sang chuyện khác.
"Được rồi, xem thì xem đi."
"Đến đến đến! Lời vô ích không nói nữa, xem xem xem."
Cao Tiểu Triều cùng Lê Mộc ngồi nghiêm chỉnh đối diện TV trên ghế sa lon, Lê Mộc cũng không nhăn nhó nữa, chuẩn bị nghiêm túc thưởng thức.
TV của nhà Cao Tiểu Triều quả thật so với máy tính nhìn kích thích hơn, ước chừng màn hình 42inch, Cao Tiểu Triều khoát tay dùng điều khiển từ xa bấm mở, trên màn ảnh liền hiện ra nhân vật.
Đầu tiên là xuất hiện một nữ nhân Nhật Bản, tự mình cởi quần áo ở nơi đó, tiếp theo một gã nam đi đến, ngay sau đó một nam một nữ adam eva nằm trên giường, nữ đối nam ánh mắt không ngừng phóng điện, tiếp theo đôi nam nữ giống như nói vài câu gì đó, nhưng Lê Mộc nghe không hiểu tiếng Nhật nên cũng xem nhẹ.
Nữ kia nói vài câu xong, nam kia liền cười cười vừa nói vừa bắt đầu vuốt ve trọng điểm bộ vị, không ngừng áp xuống, còn nữ kia cũng ỡm ờ rồi hoàn toàn ngã xuống giường, hai người tinh tế hôn lên, tay nữ nhân ôm lấy cổ nam nhân, miệng cũng không ngừng nỉ non gì đó, tiếng rên rỉ liên tục truyền ra.
Mới bắt đầu còn tạm ổn, nhưng vừa nghe đến mị thanh của nữ nhân trên màn ảnh, Lê Mộc cảm giác thân thể có chút nóng lên, đặc biệt nửa người dưới. Lê Mộc trộm nhìn thoáng qua Cao Tiểu Triều, thế nhưng phát hiện tên này xem đến ngon lành, không chỉ biểu tình thực bình thường, lại còn một bộ vân đạm phong khinh chân bắt chéo thưởng thức phim, nhìn đến chỗ phấn khích còn không ngừng gật đầu chậc chậc.
Quay đầu tiếp tục xem, phát hiện ống kính không ngừng xâm nhập, vừa lúc nhìn đến cảnh nam nhân đem chính mình ** để vào bên trong hai chân nữ nhân, bắt đầu không ngừng vận động. Lê Mộc hoàn toàn chấn động, chỉ cảm thấy trên người khó chịu như bị châm lửa, giống như muốn thiêu cháy.
Cảm giác này rất quen thuộc, giống như cảm giác cùng Lãnh Huyên một đêm kia vậy, chẳng qua là không được chân thật nồng nhiệt như đêm đó. Lê Mộc không muốn tiếp tục đi tưởng tượng cảnh tượng một đêm kia, cúi đầu, không dám nhìn cái phim mê hoặc tâm thần này nữa.
Không đợi Lê Mộc bình phục tâm tình của mình, bộ phim đảo quốc này đã phát xong, bên cạnh Cao Tiểu Triều nhịn không được phun tào nói: "Phim đảo quốc hiện nay thực là càng ngày càng vô lương, cái nào cũng vừa mới lên liền sờ sờ cả nửa ngày, kết quả nam chủ chẳng được bao nhiêu giây đã bắn, bất quá nữ này dáng người không tồi, kêu cũng dễ nghe, mới nãy tôi thiếu chút nữa nhịn không được."
Hiện tại Lê Mộc đã nghiêm trọng khinh bỉ hành vi dẫn hắn đi của Cao Tiểu Triều, nghe Cao Tiểu Triều phun tào cũng không phản ứng hắn. Bất quá càng khinh bỉ chính là, mình sao lại cũng có một chút phản ứng khó xử giống như vậy, từ khi nào mà mình cũng biến thành nửa người dưới động vật rồi, càng xấu hổ chính là vừa nãy hắn thế nhưng đem Lãnh Huyên trở thành đối tượng ảo tưởng.
"Đầu gỗ? Lão Mộc Đầu! Cậu sao không nói lời nào a, không phải vừa nãy xem đến hư rồi đi." Cao Tiểu Triều vẻ mặt gian gian đối Lê Mộc nói."Đúng rồi, hôm nay lúc gặp cậu hình như không vui lắm a, gặp phải chuyện gì, nói xem tôi có thể giúp gì không a."
Thấy Cao Tiểu Triều rốt cục đứng đắn lên, Lê Mộc cũng hiểu chuyện nghẹn khuất trong lòng mình hẳn là nên cùng Cao Tiểu Triều nói một chút.
"Tiểu Triều, tôi gần đây thích một cô gái, ợ, cũng không thể nói là thích, chính là có hảo cảm, nhưng nàng hình như không quá thích tôi, làm sao bây giờ a?"
Cao Tiểu Triều vừa nghe nói Lê Mộc có cô gái mình thích, lập tức kích động lên, nói thật hắn thực sự vì hảo huynh đệ của mình rốt cục thích nữ mà cảm thấy thật cao hứng, mặc kệ thích nam hay nữ, ít nhất đừng thích Hàn Vũ tâm cơ thâm trầm kia nữa.
Mặc dù cùng lớn lên trong một quân khu đại viện, nhưng Cao Tiểu Triều thật sự hoài nghi nhân phẩm của Hàn Vũ, làm huynh đệ tốt nhất của Lê Mộc, phía trước từng khuyên Lê Mộc đừng có cùng Hàn Vũ không minh bạch như vậy, nhưng Lê Mộc khi đó tựa hồ nghe không vào lời người khác khuyên, muốn sống muốn chết đi theo Hàn Vũ.
"Có cô gái mình thích là chuyện tốt a, Triều ca đây am hiểu nhất chính là đối phó nữ nhân, mặc kệ cái dạng nữ nhân gì trải qua tay tôi đều ngoan ngoãn đầu hàng, nói xem cậu thích cô nương nhà ai, tôi giúp cậu ra chủ ý truy nàng." Nói xong Cao Tiểu Triều bưng qua một chén nước, vẻ mặt đắc ý nhìn Lê Mộc, có điểm khoa trương khoe mình lợi hại.
Nếu Cao Tiểu Triều đã hỏi đến đây, Lê Mộc cũng không tái tính toán giấu diếm cái gì, đồng thời cũng hy vọng Cao Tiểu Triều có thể giúp hắn ra chủ ý, rì rì nói: "Chính là vị hôn thê trước kia của tôi, Lãnh Huyên của Lãnh gia..."
"Phụt ——" Cao Tiểu Triều mới vừa uống một mồm đầy nước đều phun hết ra ngoài, mở to mắt nhìn, vẻ mặt không dám tin.
"Ca, anh là ca ruột của em! Anh không thể chọn nữ nhân nào bình thường một chút sao!!!"