"Không biết, chỉ là không muốn nhớ đến người này, cũng không muốn liên quan gì đến người này nữa." Thiên Nhã cảm thấy, phàm là người mình ghét thì tốt nhất là không nghe được, không nhìn thấy.
"Em có thể giúp chị trả thù anh ta, nếu chị vẫn còn oán hận anh ta." Tiêu Cửu Thành nghiêm túc nói với Thiên Nhã, chỉ cần Thiên Nhã muốn.
Thiên Nhã nhìn Tiêu Cửu Thành, nàng biết thật ra Lý Quân Hạo đối xử với Tiêu Cửu Thành rất tốt, nếu không có mình, Tiêu Cửu Thành không có lý do để căm ghét và trả thù Lý Quân Hạo. Thật ra chuyện Lý Quân Hạo đào rỗng tài sản của nhà Độc Cô, Thiên Nhã cũng không để tâm đến vậy, nàng không quá để tâm đến tiền, chuyện nàng để tâm chính là Lý Quân Hạo đã từng lừa gạt tình cảm của mình, thậm chí vứt bỏ mình lúc mình vẫn còn yêu hắn ta. Nhưng nàng không muốn thừa nhận chuyện này, cho nên nàng cứ luôn tỏ ra để tâm đến chuyện của Tập đoàn Thái Cực hơn, đó là tự tôn còn sót lại của nàng.
"Đấu đá với anh ta cần tốn rất nhiều thời gian và sức lực, chị không muốn em lãnh phí công sức cho những kẻ không liên quan." Thiên Nhã không muốn để Tiêu Cửu Thành giẫm vào vũng nước đục này.
"Em đều nghe theo Thiên Nhã." Quả thực để đấu đá với Lý Quân Hạo, cô cần tốn chút công sức và thời gian, cũng không có lợi lắm, cô cũng không muốn mình và Thiên Nhã lại liên quan quá nhiều đến Lý Quân Hạo. Nhưng chuyện Thiên Nhã chịu thiệt thòi vì Lý Quân Hạo vẫn làm Tiêu Cửu Thành rất không thoải mái. Tiêu Cửu Thành nghĩ sau này tốt nhất Lý Quân Hạo nên bảo đảm để yên cho cuộc sống của mình thuận buồm xuôi gió, nếu không chỉ cần có cơ hội, cô nhất định sẽ lén làm chút trò ngáng chân Lý Quân Hạo.
"Thật ra Thiên Nhã không cần làm gì cả cũng đã trả thù được anh ta rồi, người phụ nữ anh ta luôn cầu mà không được, chị lại không cần tốn nhiều sức đã có được, nghĩ như vậy, Thiên Nhã có cảm thấy tốt hơn chút nào không?" Tiêu Cửu Thành cười hỏi.
Thiên Nhã nghĩ đến tình cảm của Lý Quân Hạo đối với Tiêu Cửu Thành, lại nghĩ đến Tiêu Cửu Thành trời sinh đã chỉ thích phụ nữ, nghĩ đến việc Tiêu Cửu Thành chủ động nhào vào trong ngực mình, Lý Quân Hạo lại làm cách nào cũng không chiếm được, quả thật có cảm giác mừng thầm.
"Em biết thếp vàng lên mặt mình quá nhỉ, sao em biết với anh ta, không phải em thì không được?" Thiên Nhã nghĩ một đằng nói một nẻo, nàng không muốn thừa nhận chuyện Tiêu Cửu Thành vẫn luôn được Lý Quân Hạo nhớ thương, tránh cho Tiêu Cửu Thành quá khoe khoang.
"Anh ta có phải không phải em thì không được hay không thì em không biết, em chỉ biết là với em, không phải chị thì không được!" Kỹ năng nói lời ngon tiếng ngọt của Tiêu Cửu Thành chắc chắn là thượng thừa.
"Dẻo miệng, chị không thèm ăn mấy lời đường mật này của em đâu." Trong lòng Thiên Nhã thì hưởng thụ lời ngon tiếng ngọt của Tiêu Cửu Thành, nhưng trước sau gì Thiên Nhã vẫn cứng miệng ngạo kiều.
"Vậy Thiên Nhã ăn gì ạ?" Tiêu Cửu Thành mỉm cười nhìn Thiên Nhã.
"Ăn cơm!" Thiên Nhã cảm thấy nụ cười của Tiêu Cửu Thành còn mang theo một tia quyến rũ, làm Thiên Nhã có ý nghĩ muốn đè Tiêu Cửu Thành ở dưới thân muốn làm gì thì làm, Thiên Nhã cảm thấy mình đã bị Tiêu Cửu Thành dạy hư rồi, cũng bắt đầu trở nên háo sắc. Nhưng trong bản chất Thiên Nhã vẫn có vài phần đứng đắn, sau khi áp xuống tà niệm liền tiếp tục tập trung ăn cơm.
Tiêu Cửu Thành vẫn luôn mỉm cười nhìn Thiên Nhã đang vùi đầu ăn đồ ăn mình nấu, trong mắt tràn đầy cưng chiều và tình yêu.
Lúc đầu Lý Quân Hạo không tin lời Tiêu Cửu Thành nói, sau khi trở về hắn bắt đầu điều tra tất cả mọi chuyện về Tiêu Cửu Thành, nhưng kết quả điều tra lại làm cho Lý Quân Hạo cảm thấy tuyệt vọng. Tiêu Cửu Thành đối xử với mình vẫn luôn khách sáo mà xa cách, hắn cứ tưởng rằng đó là bởi vì Tiêu Cửu Thành ngại chuyện mình đã từng kết hôn, trước giờ hắn chỉ để ý xem bên cạnh Tiêu Cửu Thành có xuất hiện người đàn ông nào không, không ngờ Tiêu Cửu Thành lại là đồng tính. Chuyện này đối với Lý Quân Hạo mà nói, giống như sét đánh giữa trời quang, Lý Quân Hạo tốn rất nhiều thời gian cũng không chấp nhận được tính hướng của Tiêu Cửu Thành, cho dù đây đã là sự thật, Lý Quân Hạo vẫn không muốn chấp nhận hiện thực này. Hắn cảm thấy Tiêu Cửu Thành chỉ đang lầm đường lạc lối thôi, đặc biệt là khi hắn nhìn thấy bức ảnh gần nhất chụp được Tiêu Cửu Thành và vợ cũ của hắn quá thân mật, Lý Quân Hạo dùng sức vo tấm ảnh thành một nắm. Lý Quân Hạo biết rất rõ Độc Cô Thiên Nhã là thẳng, Độc Cô Thiên Nhã đã từng yêu mình, chắc chắn không có khả năng trở thành cong, hắn cảm thấy chuyện Độc Cô Thiên Nhã ở bên Tiêu Cửu Thành, nhất định là âm mưu của Độc Cô Thiên Nhã. Độc Cô Thiên Nhã chủ động quyến rũ Tiêu Cửu Thành, cố ý dùng thủ đoạn để trả thù mình!
Lý Quân Hạo càng nghĩ càng cảm thấy mình nên cứu lấy Tiêu Cửu Thành, tránh để Tiêu Cửu Thành bị Độc Cô Thiên Nhã xấu xa lợi dụng, thậm chí còn cảm thấy dẫn Tiêu Cửu Thành về con đường đúng đắn là trách nhiệm của mình. Sau khi tìm được lý do, quả nhiên Lý Quân Hạo tới tìm Tiêu Cửu Thành.
"Đại tiểu thư, anh Lý tới, cô có muốn để cho anh ta vào không ạ?" Bảo vệ cửa gọi điện thoại hỏi Độc Cô Thiên Nhã. Từ sau khi Tập đoàn Thái Cực bắt đầu đi vào quỹ đạo, Tiêu Cửu Thành liền tìm những người giúp việc trước đây của nhà Độc Cô về, nhưng Tiêu Cửu Thành cũng không thích có quá nhiều người giúp việc, chỉ tìm về một phần.
"Anh Lý nào?" Thiên Nhã vốn không nghĩ tới người gọi là anh Lý đó sẽ là Lý Quân Hạo.
"Là... Chồng cũ của cô..."
(Tác giả: Trong bản hiện đại Lý Quân Hạo không có gϊếŧ cả nhà Thiên Nhã, cho nên không có oán nặng thù sâu như bản cổ đại.)