Cây xanh nhỏ rất thích cùng Mạc Vân Quả chơi, thường thường đều phải chạm vào cô một chút.
Người trong hòng phát sóng trực tiếp cũng cảm thấy cây xanh cực kỳ thú vị, nhưng chỉ cần nghĩ đến nó là thiên đạo của thế giới này, cảm xúc thú vị đó lại đổi thành có chút quái lạ.
Dù sao thứ gọi là thiên đạo này, trước nay chỉ tồi tại trong truyền thuyết, rất ít người có thể chạm tới nó.
Có người cả đời cũng không thể nhìn thấy được thiên đạo, mà hiện giờ thiên đạo lại lấy thái độ “nghịch ngợm” xuất hiện ở trước mặt bọ họ, cái này sao có thể không khiến bọn kỳ cảm thấy kỳ quái cho được?
Mặc kệ người trong phòng phát sóng trực tiếp nghĩ như thế nào, việc đã bày ra trước mặt thế rồi.
Khi Mạc Vân Quả ở cùng cây xanh nhỏ giao lưu cảm tình, cũng chú ý tới nhiệm vụ của mình.
Tiến độ nhiệm vụ đã chạy tới 30%, hơn nữa liên tục tăng lên, cái này đại biểu nhóm người Mã Mễ không có vấn đề gì.
Bởi vì trên tinh cầu này không có cách nào dùng các thiết bị thông tin, cho nên Mạc Vân Quả cũng không thể hoàn toàn biết tình huống bên kia.
Nhưng từ tiến độ nhiệm vụ mà phán đoán, trước mắt hẳn không có vấn đề gì lớn, như vậy xem ra, cái vấn đề quan trọng hiện giờ là thiên đạo.
Thời gian lại thoảng qua, thêm một năm nữa.
Trong một năm này, cường độ thân thể Mạc Vân Quả càng ngày càng cường đại, dù sao mỗi ngày đều phải đối mặt với các loại “Công kích”.
Hơn nữa trong một năm qua, tình cảm của Mạc Vân Quả cùng cây xanh nhỏ cũng càng ngày càng tốt, có lúc cây xanh sẽ lăn lội tỏng lòng ngực Mạc Vân Quả.
Cái này làm cho đám người phòng phát sóng trực tiếp phi thường ghen ghét, bọn họ còn không được ở trong lòng ngực Mạc Vân Quả la lối khóc lóc lăn lộn đâu! ╭(╯^╰)╮
Tuy rằng như thế, tầng lá mỏng trên người cây xanh nhỏ cẫn không có cách nào đánh vỡ.
Ngày này, khi Mạc Vân Quả đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên nghe được một giọng nói vừa thanh thúy lại ngạo mạn.
“Ngươi là do đám người kia phái tới?”
Mạc Vân Quả mở to mắt, nhìn về phía cây xanh nhỏ đang dán lên cổ tay mình, không hề nghi ngờ, vừa rồi câu nói kia chính là hắn hỏi.
“Đám kia người là ai?” Cô hỏi.
Cây xanh nhỏ dừng một chút, một thanh âm lại truyền tới Mạc Vân Quả trong đầu.
“Không ai.”
Mạc Vân Quả có thể nghe được cây xanh nhỏ nói, phòng phát sóng trực tiếp người đương nhiên cũng là có thể nghe được.
Tất cả sôi nổi hưng phấn, không nghĩ tới giọng bói của tiểu Lục là như thế này! Có chút đáng yêu đó ~
“Ngươi nghĩ ra được sao?” Mạc Vân Quả lại hỏi.
Cây xanh nhỏ bay lên, ở trên vai Mạc Vân Quả búng búng, phát ra một chuỗi tiếng cười.
Mạc Vân Quả:……
“Ra không được.” Giọng nói rầu rĩ vang lên, cùng với tiếng cười nghịch ngợm lúc trước không giống nhau.
Mạc Vân Quả giơ tay chọc chọc lá mỏng, mím môi.
“Không thử xem như thế nào biết?”
Tiểu cây xanh lại ở trên vai Mạc Vân Quả búng búng, giọng nói thanh thúy lại lần nữa truyền tới trong đầu cô.
“Thử nha, thử rất nhiều lần ~”
Cây xanh nhỏ lại giật giật cành cây của mình, chỉ thấy trên cánh tay Mạc Vân Quả xuất hiện một vệt máu.
Màu máu tươi đẹp nhanh chóng nhiễm hồn quần áo cô, trong không khí xuất hiện mùi máu tươi.
Cây xanh nhỏ dường như cũng khá gàu lòng với kết quả này, phát ra tiếng cười như chuông bạc.
Nó run run cành cây, lúc này đây, vết thương trên người Mạc Vân Quả trên cũng không lành lại.
“Nhưng mà, không có lần nào thành công……”
Giọng nói của nó có chút sa sút, giống như phát tiết, nó hung hăng đánh vào miệng vết thương của Mạc Vân Quả, trong lúc nhất thời một luồng sáng tỏa ra.