Xem qua trước mặt một loạt soái ca phong cách khác nhau, Hề Khê nhẹ cong khóe miệng thành một ý cười màu hồng phấn, cô đi đến trước mặt từng người nhỏ giọng hỏi.
Bởi vì cách nhau có chút xa, Hề Khê lại cố tình hạ thấp thanh âm nên những người khác cũng không nghe rõ lắm cô nói gì với các "ngưu lang".
Cho nên ở trong mắt những người khác, giữa cô và một loạt nam nhân kia có một loại ái muội kỳ dị.
Dùng kỳ dị là bởi vì loại ái muội này cũng giống như ý cười trên môi cô, vựng nhiễm một màu hồng phấn nhợt nhạt, cũng sẽ làm người không hiểu sai.
Chính là... Không khỏi cảm thấy cô ta đang rất sảng khoái?
Đúng vậy, là sảng khoái.
Hề Khê không có nghĩ nhiều đến thế, từ đầu tới đuôi cũng không có tâm tình đi thưởng thức mặt Tào Nghiên bị tức thành than đen, bởi vì những việc này cô một chút cũng không quan tâm.
Sau một hồi chọn lựa, cuối cùng Hề Khê chọn ra bốn người, một người có nét trẻ con mang theo ấm áp, cười rộ lên phảng phất vầng thái dương sáng ngời, một người ưu nhã thân sĩ, một người diện mạo thiên hướng Âu Mỹ, còn có một người nhìn bĩ (*) đến tựa hồ chỉ cần cầm lên bình rượu là có thể cùng người khác làm một trận.
Nhìn thấy Hề Khê đã chọn xong, vui vui vẻ vẻ đem bốn người nam nhân mang đến một góc trong sô pha ngồi xuống, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của mình, Tào Nghiên đen mặt mà nghiến răng nghiến lợi - rất tốt, chủng loại còn rất đa dạng.
Hắn cầm lên ly rượu trên bàn nhấp một ngụm, thu hồi ánh mắt nhìn về phía Hề Khê.
Rượu chảy qua yết hầu, ý thức được đám anh em đang xem việc vui, Tào Nghiên vẫn là bình thản thân sĩ đem ly rượu để xuống, tiếp theo cầm lấy cái đệm gần đó hướng trên đầu Chu Trì, tên ngồi gần hắn nhất, ném qua.
Tào Nghiên và những người trong phòng đều có suy nghĩ giống nhau, cảm thấy Hề Khê lựa chọn dựa theo ngoại hình, bốn người kia loại hình đều khác nhau. Trong lòng còn nghĩ thầm cô nàng còn rất biết chơi, cũng thật thoải mái cởi mở.
Nhưng chỉ có bốn người được chọn kia mới biết, bọn họ căn bản không phải vì khuôn mặt dáng người hoặc là phong cách ăn mặc mà được Hề Khê chọn.
Bởi vì lúc nãy, Hề Khê chỉ hỏi mấy cái vấn đề: Biết chơi game không? Level cao không? Chơi vị trí gì nha?
Một đám bị hỏi: "...."
Ở hội sở, khách nhân dạng gì cũng có, yêu cầu đối với công chúa ngưu lang cũng đa dạng, kiếm sự gây chuyện đều không hiếm thấy, nhưng bỏ ra nhiều tiền như vậy tới loại địa phương này, không vì vui vẻ uống rượu tìm kiếm kích thích, mà là vì tìm người cùng chơi game.. đây là lần đầu tiên.
Hề Khê tỏ vẻ không sao cả, dù sao cũng không phải cô bỏ tiền ra, không đau lòng. Mà chút tiền ấy với Tào Nghiên mà nói, không đáng kể chút nào.
Bốn người kia cùng Hề Khê ngồi xuống một góc sô pha, ánh mắt nhìn Hề Khê đều không tự giác hiện lên một chút ý cười.
Không phải nụ cười vì công việc, mà là phát ra từ đáy lòng.
Kỳ thật bọn họ đều nhận thức Hề Khê, chẳng qua chưa từng gặp người thật ngoài đời, hiện tại tiếp xúc mới biết, Bối Hề Khê và vị đại minh tinh scandal bay đầy trời trên mạng kia, căn bản là hai người a.
Tuy rằng khuôn mặt hai người giống nhau.
Hề Khê lấy di động từ trong túi xách ra, nhận diện bằng khuôn mặt, trượt màn hình khóa sau đó tiến vào màn hình chính.
Di động là của nữ phụ Bối Hề Khê, cho dù là màn hình khóa hay là màn hình chính, avatar đều là hình ảnh của chính cô ta.
Kỳ thật tính cách của Hề Khê có rất nhiều chỗ giống nữ phụ, tỷ như cả hai đều có chút tự luyến, cho nên cô cũng không cảm thấy kỳ quái việc di động của Bối Hề Khê toàn lấy hình của mình làm avatar.
Người lớn lên xinh đẹp, ảnh chụp để đó không làm gì, chẳng phải là lãng phí?
Hề Khê mở khóa di động, sau đó không do dự trực tiếp mở cửa hàng download app trò chơi.
Móng tay kiểu Pháp điểm nhẹ trên màn hình, ngón tay trắng nõn thon dài, được bảo dưỡng đến non mịn bóng loáng.
Di động của nữ phụ không có trò chơi, mà Hề Khê trước khi xuyên qua, phần lớn thời gian đều là đi học và đóng phim, rảnh rỗi thì cũng chỉ chơi game có sẵn trên điện thoại.
Nếu như hỏi có gì tiếc nuối trước khi xuyên thư, Hề Khê sẽ không ngần ngại mà trả lời: Vương giả còn chưa chạm tới, ăn gà cũng chưa ăn qua (*).
Đảng tay phế nói cho bạn biết, hứng thú nó đôi khi cũng không thể trở thành một người thầy tốt.
Hề Khê cũng không trông cậy vào việc lâm thời chọn người còn có thể carry mình, đặc biệt còn là đặc thù nhân viên ở nơi thiêu tiền như hội sở. Nhưng là Tào Nghiên không cho cô đi, nếu vậy cô liền tự giác thản nhiên một chút thừa nhận ác ý của anh ta, lại nhân tiện cho bản thân giải trí một chút vẫn là tốt chán.
Cũng không thể bắt cô nhận lấy ác ý của nam chính còn phải làm khổ chính mình nữa đi.
Vậy thì không được, quá mệt.
Sau khi đăng ký thành công tài khoản trò chơi, Hề Khê cảm thấy mỹ mãn mà lôi kéo bốn vị soái ca bắt đầu chơi game.
Trong phòng hiện tại rất ồn ào, có nói chuyện phiếm, có ca hát, có uống rượu, có chơi các loại trò chơi.
Mênh mông một đám người, đều là thích làm gì làm nấy, tới nơi này đều là vì tự do thả lỏng tìm kiếm kích thích, không cần thiết giả bộ nữa.
Không khí bên phía Hề Khê cũng không thua kém, lúc ván đánh đến cao trào cô còn là người la lớn nhất. Thắng chính là "A" một tiếng, chết liền buông di động bĩu môi rầu rĩ, không vui.
Khi nhân vật của mình lại chết một lần nữa, phía sau Hề Khê đột nhiên vang lên một tiếng cười.
* * *
(*) Bĩ: Vô lại, lưu manh.
(*) Vương giả, ăn gà: Hai tựa game đang hot, Vương giả vinh diệu và Pubg.