Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 92: Tòa Nhà Ma Ám



Hà sợ ma thuộc hàng “cao thủ”, hơn nữa thời gian qua lại gặp nhiều chuyện liên quan đến ma quỷ, nên khi nghe Vy đề nghị như vậy cô liền tán thành.

-         Ừ, vậy hay quá, chút bé Ngọc cũng ghé. Tối nay 3 người mình tha hồ tâm sự ha.

Nói xong, Hà lấy điện thoại ra gọi tài xế qua đón, nhưng khi đó Hà không để ý trên gương mặt Vy đôi mắt trở nên đanh ác, một nụ cười bí hiểm nở trên môi cô

Vy theo chân Hà đi vô khu căn hộ cao cấp, đây là khu căn hộ mới thuộc hạng đắt tiền nhất nhì của quận, khu này cách đường chính tầm hơn 100m. Từ bên ngoài, nhà đầu tư cho mở con đường riêng dẫn vô mặt chính của Lô A, hai bên là lô B và lô C. Mặt sau mặt sau của khu căn hộ có dòng sông uốn quanh, nên khung cảnh khá thơ mộng và mát mẻ. Vì khu nhà đang trong giai đoạn chuẩn bị hoàn công, nên sân bãi còn khá bề bộn. Hà cũng chỉ nhận nhà chừng 1 tháng, nhưng chưa vô ở vì nội thất chưa xong, cô dự định cuối tuần sẽ dọn vô ở, nên hôm nay về xem ngôi nhà mới coi có cần mua sắm thêm gì nữa không.

Cả hai bước vô thang máy, bấm lên tầng 15. Hà thấy hôm nay Vy có vẻ ít nói hơn thường ngày, vì cả đoạn đường từ nhà Vy qua đây không nghe cô ấy nói gì, nhưng Hà nghỉ có lẽ do Vy vừa trãi qua chuyện bị ma nhập, khiến tinh thần chưa thoải mái lắm nên ít nói chuyện.

Thang máy dừng lại ở tầng 15, hai người bước ra đi về căn hộ số 8. Hà đưa thẻ từ mở cửa bước vô trước, Vy đứng phía sau đảo mắt mình xung quanh một vòng, miệng nở nụ cười bí hiểm. Thấy Vy chần rần đứng ở cửa, nên Hà quay lại hỏi

-         Vy, sao không đi vô nhà mà đứng ngoài đó làm gì?

Nói xong, Hà bước thẳng tới bộ sopha, để túi sách lên bàn rồi thả mình ngồi xuống ghế. Vy bước vô ngay sau đó, cất giọng cười ồn ồn

-         Hồ …hồ…..

Hà giật mình nhìn lên

-         Em sao vậy Vy, đừng hù chị bằng giọng cười đó nha.

Vy nghe xong, ngửa đầu lên cười khặc khặc, rồi mở miệng ra nói bằng giọng của đàn ông

-         Con nữ kia, mày ngon lắm, dám rước thầy về để bắt tao hả, kha… kha…. Còn tưởng thầy cao tay lắm, hóa ra chỉ là thằng nữa vời.

Đến tới đây, Hà sợ hãi rút hai chân lên, co người lại run rẩy

-         Chị, chị… không giỡn nha Vy.

 

Vy trừng mắt nhìn Hà

-         Tao không phải là Vy, mà là……

 

Hà run rẩy hỏi

-         Vậy… là ai…

Vy gương mặt rất điềm nhiên, trả lời

-         Là ai thì có liên quan gì tới mày.

 -         Không,… không được làm bậy nha, tôi kêu anh Long tới liền đó.

Nghe xong, Vy lại cười ngặt nghẽo

-         Tưởng ai, thằng thầy pháp nữa mùa đó thì làm gì được tao ha.. ha.. ha… Nhưng mày không có cơ hội đó nữa đâu.



Nói xong, Vy từng bước tiến lại gần Hà, đưa bàn tay lạnh ngắt chạm vô mặt cô. Đến đây thì Hà sợ quá độ, nên té ngan xỉu luôn trên sopha. Vy quay đầu ra cửa gọi

-         Mày vô đây đi, tao có đem cho mày một con nhỏ xinh tươi nè.

Sau tiếng gọi, có một bàn tay khẳng khiu từ cửa thò vô. Có cái bóng trắng bay lửng thửng từ cửa vô chổ Hà, nó có gương mặt trắng toát và không có mắt mủi, chỉ có cái miệng đen thui. Con ma vừa xuất hiện, cất giọng ồm ồm của một gã đàn ông

-         Mày làm tốt lắm, con này xinh tươi thật

Vừa nói, nó vừa lững thửng bay lại gần Hà, thấy cô đang nằm chết giấc trên sopha, nó cất tiếng âm trầm như xa xa vọng lại

-         Em yêu, sao lại giả bộ xỉu chi vậy, mở mắt ra nhìn anh nè

Nó vừa dứt lời, thì chợt có giọng nói vang lên, cùng với một cánh tay từ phía sau chộp lấy cổ nó lôi ngược lại.

-         Mày xấu đê tiện luôn, có gì đâu mà nhìn.

Nghe giọng nói có chút quen thuộc, Vy vội nhìn lên, vẻ mặt liền hốt hoảng

-         Tại sao mày lại tới đây?

Người đến không phải ai xa lạ, mà chính là Long. Anh sau chụp cổ được con ma, liền nhanh tay quăng nó vô túi càn khôn đeo bên người, rồi nở nụ cười đầy tiếu ý nhìn Vy.

-         Phải tới để gặp mấy anh ma đẹp trai chứ làm gì!

Vy nghe xong liền xoay người tính bỏ chạy, nhưng chưa kịp chạy thì nghe giọng Long quát lên

-         Định thân!

Vừa quát, Long vừa đánh ra một pháp ấn về phía Vy, hồn ma nhập trong xác Vy lập tức bị chế trụ tại chổ. Long quay ra sau đóng cửa nhà lại, rút lá bùa màu vàng chử đỏ dán ngay lên trên cửa, rồi đi lại sopha vỗ vai kêu Hà dậy.

-         Dậy được rồi, không cần làm bộ xỉu nữa đâu cô nương

Nghe thấy giọng Long kêu mình, Hà từ từ hé mắt ra, khi xát định thật sự là Long, cô như cái lò xong phóng người ôm lấy cổ Long, sợ hãi khóc lớn. Anh cứ đứng yên, cho Hà khóc một trận đã đời để cô bình tỉnh lại, qua một lúc Long mới lên tiếng

-         Thôi, khóc vậy đủ rồi

Nói xong anh gở tay Hà ra, Hà sau một lúc khóc ngon lành đã bình tỉnh hơn nhiều, chợt nhớ tới Vy

-         Ủa, Vy đâu rồi anh?

Long hất đầu, chỉ qua hướng Vy đang đứng. Hà nhìn qua thấy Vy đứng một chổ không động đậy. Tuy lúc nãy do sợ quá nên phải giả bộ xỉu, nhưng cô cũng nghe không xót chử nào cuộc đối thoại giữa 2 con ma và Long. Cô liền hỏi

-         Anh đã khống chế nó rồi hả?

Long gật gật đầu xác nhận, thấy vậy Hà thở ra nhẹ nhõm rồi tiếp tục hỏi.

-         Vậy giờ Vy phải làm sao anh?

 

Long trả lời thản nhiên

-         Thì mình bắt con ma đó ra khỏi người Vy là xong thôi.



-         Vậy anh lại bắt đi, chứ để Vy đứng hoài vậy mõi chân chết.

Long thấy gương mặt Hà tỏ ra nghiêm trọng như vậy, nên anh chọc

-         Thôi, em lại bắt nó ra đi, chứ Vy là con gái anh không tiện chạm vô người.

 

Hà hốt hoảng kêu lên

-         Trời ơi, sao em biết bắt ma, mới thấy thôi là em sợ muốn xỉu rồi

Long bật cười, đứng lên đi lại cạnh Vy. Lúc này Hà biết đang bị Long trêu chọc nên cũng lườm anh thị uy.

-         Em lại đây, dìu Vy qua sopha với anh

Nghe vậy, Hà nhảy dựng.

-         Em lại đó, ma nó nhập vô em thì sao?

 -         Thôi đi cô, con ma nó bị chế trụ trong người Vy rồi, tới đỡ phụ anh

Hà đứng lên, với vẻ hết sức không tự nguyện bước chầm chậm tới để đở Vy. Sau khi cho Vy nằm ngay ngắn trên sopha, Long đọc chú và đặt tay lên đỉnh đầu cô để quán chú. Long vuốt 2 tay Vy kéo dài từ vai đến ngón cái, anh hô

-         Xuất ra.

Bằng mắt thường, Hà có thể thầy một bóng trắng bị Long kéo ra từ người Vy, rồi bỏ vào túi càn khôn đang đeo bên người. Thấy cảnh hồn ma bị lôi ra khỏi người Vy, làm Hà sợ muốn xỉu “thật” lần nữa. Chợt Long cất tiếng

-         Hà lấy cho anh chút nước, nước sống nước chín gì cũng được.

Hà đi một lúc, thì khệ nệ khiên nguyên sô nước to đùng lại cho Long, anh nhìn sô nước phì cười, nhưng không nói gì mà hớp vào một ngụm, đọc chú rồi phun lên người Vy, xong ngồi xuống vỗ vai gọi tên cô. Sau 3 lần gọi, Vy đã tỉnh dậy, lần nưa cô ngơ ngác nhìn Long và Hà

-         Ủa sao anh Long còn ở đây, hồi nãy anh về rồi mà.

Nói xong, cô nhìn quanh thì giật mình, ngồi bật dậy.

-         Trời ơi sao em lại ở trong nhà chị Hà, không phải mấy chị em mình chuẩn bị ăn cơm chiều ở nhà em sao? Chuyện gì xảy ra vậy chị?

Long nhìn thẳng vô mắt Vy nói.

-         Bây giờ Vy ngồi nghỉ cho khỏe lại, rồi anh kể cho em mọi chuyện, Hà cũng ngồi xuống đi.

Nghe Long nói vậy, Hà vừa định ngồi xuống thì thấy sô nước mình mới đem lên khi nãy vẫn còn đầy, nên hỏi Long.

-         Ủa anh, còn sô nước này thì sao?

Long không nhịn được cười

-         Đổ đi chứ sao, không lẽ đem tắm cho Vy. Anh chỉ cần có 1 ly nước nhỏ để làm phép thôi, ai dè em hào phóng cho nguyên sô bự chà bá luôn.

-         Hứ, anh không nói rõ thì ai mà biết

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv