Ba nghệ sĩ khác liếc nhìn nhau, đều không nhịn được cười, bọn họ đột nhiên có chút chờ mong cảnh tượng tương lai đó, chỉ sợ Tống Dập không chỉ không trở thành vua trẻ con, ngược lại trở thành người bị bắt nạt, đến lúc đó quay video với Tang Tiếu cũng không cứu được cậu ta.
Khi bọn họ thấp giọng nói chuyện thì Kim Bảo cầm một xiên thịt nướng cháy chạy hì hục về phía Tang Tiếu, thở hổn hển nói: “Cho chị ăn! Chị còn muốn ăn gì nữa, em nướng tiếp!”
Vừa nói xong, Kim Bảo nhanh chóng nhìn đằng sau, thấy Mỹ Mỹ, Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng còn đang nướng, cậu cực kỳ nhỏ giọng nói với Tang Tiếu: “Chị ăn thịt nướng xong nhất định phải đến nhà em dạy em làm bánh quy và bánh gato đấy.”
Đến lúc đó cậu bé còn có thể bảo A Tửu làm thêm mấy con Tôn Ngộ Không, ha ha ha, cậu thật là thông minh!
Tang Tiếu còn chưa nghĩ ra được nguyên nhân chỉ số ra vẻ không tăng đây, nghe vậy thì không nói hai lời đẩy thịt nướng trong tay Kim Bảo ra, ra vẻ ầm ĩ nói: “Chị không ăn, thịt của em đều bị khét rồi, chị không muốn ăn.” Một chúa ra vẻ đủ tiêu chuẩn sao có thể vứt bỏ lại công việc đi dạy người ta làm bánh quy chứ, quả thật là không khoa học, không ăn thịt nướng thì không cần đi dạy Kim Bảo nữa.
[Chỉ số ra vẻ: 2495/ 9999]
Hả?
Tang Tiếu nhìn chỉ số ra vẻ đột nhiên tăng lên thì không hiểu rõ, vừa rồi cô ầm ĩ thật sự đã ầm ĩ đúng rồi?
Lúc Tang Tiếu từ chối, Tiểu Nguyệt Lượng vừa nướng xong cũng giấu thịt khét lẹt ra phía sau, Mỹ Mỹ và Thang Viên cũng không dám đưa thịt cho Tang Tiếu.
[Chỉ số ra vẻ: 2496/ 9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2497/ 9999]
Tang Tiếu:!!!
Khi Tang Tiếu đang nghi hoặc và khiếp sợ không gì sánh nổi, phần bình luận màn hình vốn rất hài hòa đã xuất hiện một vài tiếng không hài hòa.
[Aaaaaaa!! Tang Tiếu ra vẻ không làm việc để các bạn nhỏ học tập thì tôi có thể chấp nhận được, nhưng mà cô ta ghét bỏ rõ ràng như vậy thì đả kích lòng tự tin của các bạn nhỏ quá!] [Tôi cũng cảm thấy Tang Tiếu quá đáng rồi, dù cho cầm không ăn thì cô khen một câu cũng được mà, trẻ con bị đả kích từ nhỏ sẽ rất dễ mất đi sự tự tin.]
Đám người Chúc Thanh Vi nhìn thấy động tác giấu thịt của mấy tên nhóc thì trong lòng lo lắng, vội vàng nhận lấy thịt nướng của bọn Mỹ Mỹ.
Tống Dập sợ đứa trẻ khóc thì nhận lấy xiên thịt nướng bị Tang Tiếu từ chối trong tay Kim Bảo, quả quyết cắn hai miếng thịt, kết quả thịt nửa cháy nửa sống, cậu ta ăn đến mức suýt nữa phun ra.
Cậu mạnh mẽ kìm nén, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Thật ra, mặc dù hơi xấu xí nhưng mùi, mùi vị cũng được.” Hu hu hu, vì sao cậu không dám bắt bẻ trắng trợn giống như Tang Tiếu chứ, thịt của đám trẻ nướng quả thật là đại sát khí!!!
Thoáng cái nhận thêm được ba chỉ số ra vẻ, Tang Tiếu cũng không muốn ầm ĩ nữa, tò mò hỏi Tống Dập: “So với bánh quy mà hồi sáng Kim Bảo làm, chỉ nhìn thôi cũng không đẹp, thật ra mùi vị cũng không tệ lắm sao?”
Tống Dập khó khăn gật đầu: “Đúng, cũng không tệ lắm.” Nhưng chờ đến lúc cậu ta nhìn nửa xiên thịt còn lại trong tay, ngón tay lại hơi run lên, dạ dày cậu đang điên cuồng kháng nghị, cậu không muốn ăn hết số thịt còn lại đâu!
Tang Tiếu tin vào lý do thoái thác của Tống Dập, một lần nữa đánh giá số thịt nướng còn lại trong tay cậu, vừa cháy vừa khét, hồi lâu, Tang Tiếu rất có lỗi mà nhìn về phía Kim Bảo: “Kim Bảo, mặc dù có thể thịt em nướng có mùi vị không tệ nhưng thật sự xấu quá, chị vẫn không thể hạ miệng được.”
Kim Bảo đang tức giận đây, giành lại thịt xiên trong tay Tống Dập, giống như hờn dỗi mà cắn một miếng thịt nướng, vừa nhai vừa hàm hồ rống: “Ai cần chị ăn, em —”
“Ọe! Phi phi phi!” Kim Bảo bỗng nhiên xoay người phun hết thịt nướng trong miệng ra, cậu thậm chí còn ném non nửa xiên thịt nướng còn lại trong tay xuống đất, ngay sau đó, ánh mắt đầy sự lên án trừng Tống Dập: “Anh nói dối! Thịt nướng đó chả ngon chút nào có! Cực kỳ khó ăn!!!”
Tang Tiếu chợt cảm thấy ngạc nhiên, khó tin nói: “Lần đầu tiên em nướng thịt thế mà cũng không tự mình nếm thử trước à?”
Kim Bảo: …
Ba đứa nhóc còn lại: …
Nhất là Mỹ Mỹ, Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng, lúc đầu bọn nó rất thương tâm thì Tang Tiếu không thích thịt mà bọn nó nướng, nhưng nghe thấy Tang Tiếu hỏi như vậy, khi bọn họ nhìn xiên nướng được ba người Chúc Thanh Vi nhận lấy thì giống như nhìn thấy nước lũ mãnh thú, đột nhiên tập thể lùi về sau mấy bước.
Làm sao bây giờ, bọn họ vừa nghĩ tới dáng vẻ nôn mửa vừa rồi của Kim Bảo là hoàn toàn không còn dám nếm mấy xiên nướng vừa đen vừa cháy kia nữa, một miếng cũng không dám!!!